Chương 7: Bị ca ca nội bắn tới mang thai
Chờ đến khi Lạc Trường An tỉnh lại mới phát hiện mình đã không còn ở Trung Quốc nữa, ca ca cái tên biếи ŧɦái này đã đem cậu đưa ra nước ngoài.
Trên đường ra nước ngoài cậu vẫn luôn bất tỉnh, là ca ca xấu xa đánh thuốc mê cậu, thuê máy bay riêng dẫn cậu ra nước ngoài.
Cậu ở nơi này trời xa đất lạ, tiếng Anh cũng không tốt lắm, bình thường thi tiếng Anh trên trường đều miễn cưỡng lắm mới đạt tiêu chuẩn.
Hiện tại cả ngày ở biệt thự của ca ca, mỗi tối đều bị ca ca cưỡиɠ ɠiαи thao âʍ ɦộ, mỗi lần thao cũng không mang bao, còn bắn vào bên trong.
Cậu khóc lóc cầu ca ca mang bao, ca ca đều không đồng ý, vẫn luôn bắn vào trong.
Sau đó cưỡиɠ ɠiαи lại biến thành hợp gian!
Thao âʍ ɦộ cậu không đủ, ca ca còn thích thao c̠úc̠ Ꮒσα của cậu. Quá xấu xa! Có khi còn luân phiên thao cả âʍ ɦộ lẫn c̠úc̠ Ꮒσα, ca ca tính dục quá mạnh, cậu đều sắp bị ép khô.
Mấy người giúp việc ở biệt thự là người Philippine, họ nói tiếng Anh cậu nghe cũng không hiểu, không có cả điện thoại. Cậu ở đây rất cô đơn, muốn về nhà, nhớ ba mẹ, nhớ Khổng Duy Trạch.
Ca ca còn cưỡng chế cậu mặc váy ngắn, mặc đồ lót gợi cảm, sau đó ôm cậu tàn nhẫn thao, buổi tối còn muốn đem đại dươиɠ ѵậŧ cắm ở bên trong âʍ ɦộ cậu rồi mới ngủ!
Lạc Trường An thường xuyên một mình trộm khóc trong phòng tắm, cậu không sạch sẽ, cả người bị ca ca sờ sờ, âʍ ɦộ cũng bị thao chín.
Hôm trước ca ca còn biếи ŧɦái dùng dươиɠ ѵậŧ thao miệng cậu, bắn lên mặt cậu.
Đêm qua ca ca liếʍ âʍ ɦộ, liếʍ c̠úc̠ Ꮒσα, liếʍ cả tiểu dươиɠ ѵậŧ của cậu, liếʍ xong còn hôn môi cậu, dơ muốn chết, ghét nhất ca ca!
Vì được đi ra ngoài hít thở không khí mà ca ca bắt cậu giả thành phụ nữ, mặc váy mới dẫn cậu ra ngoài chơi, lại không cho cậu mặc qυầи ɭóŧ, ở trong xe xốc váy lên thao âʍ ɦộ cậu, bắt tiểu âʍ ɦộ hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi dạo phố.
Ca ca còn bắt cậu kẹp chặt âʍ ɦộ, không cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra, bằng không buổi tối sẽ thao chết cậu.
Lạc Trường An nỗ lực kẹp chặt nhưng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vẫn chảy ra. Buổi tối cậu bị ca ca trừng phạt, ca ca nói cậu dùng hết sức kẹp cho nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ mới chảy ra. Cậu tức giận hét lên với ca ca, trách ca ca đem âʍ ɦộ thao lỏng mới kẹp không được.
Sau đó chính là cậu bị ca ca hung hăng thao, ca ca biếи ŧɦái còn ở bên trong âʍ ɦộ cậu rót nướ© ŧıểυ.
Ghét nhất ca ca!
Bị nhốt ở nước ngoài thật lâu, sống một ngày dài bằng một năm, Lạc Trường An cảm thấy khi ở trường học cũng không trôi qua khó khăn như vậy.
Nhưng từ cuối tuần trước, ca ca bắt đầu không thao cậu nữa, buổi tối ngủ chỉ xoa vυ', hôn hôn.
Lạc Trường An bị ca ca thao đến nghiện, bây giờ không bị ca ca thao, âʍ ɦộ thường xuyên ngứa đến chịu không nổi, muốn bị đại dươиɠ ѵậŧ của ca ca cắm vào, hung hăng thao lộng, muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong âʍ ɦộ.
Cậu mới không chủ động cầu ca ca thao!
Nhưng đêm nay âʍ ɦộ thật sự ngứa quá, Lạc Trường An chịu không nổi, liền tự mình cưỡi dươиɠ ѵậŧ của ca ca, nhưng cậu trước nay đều chưa từng động thủ, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều là ca ca thao cậu.
Cầm dươиɠ ѵậŧ ca ca nhắm ngay âʍ ɦộ, nhưng cậu chen mãi không vào, chỉ chọc đến âm đế thoải mái tới phát run, thật sự rất muốn, tự mình làm vẫn không chen vào được, Lạc Trường An tức giận tát một cái vào mặt ca ca.
Tạ Văn Trình bị em trai đánh tỉnh, liền thấy em trai ủy khuất khóc đến đáng thương, "Xảy ra chuyện gì? An An nơi nào không thoải mái?"
"Người xấu!" Lạc Trường An đẩy ca ca, đẩy không được liền oa trong ngực hắn khóc, "Ghét nhất ca ca!"
"An An, không cần chán ghét ca ca." Vừa nghe được Lạc Trường An nói chán ghét hắn, Tạ Văn Trình lại khổ sở rơi lệ.
"Chán ghét ca ca!"
"Thực xin lỗi, ca ca sai rồi, An An, thực xin lỗi, em đánh ca ca đi." Tạ Văn Trình bắt lấy tay Lạc Trường An để cậu đánh mình.
"Em mới không cần đánh anh!" Lạc Trường An quật cường đưa lưng về phía Tạ Văn Trình, nhưng qυầи ɭóŧ đã sớm bị da^ʍ thuỷ từ âʍ ɦộ chảy ra làm ướt dầm dề, dính chặt vào âʍ ɦộ, ngứa muốn chết, muốn ca ca thao âʍ ɦộ!
Tạ Văn Trình nhìn gáy em trai yên lặng rơi lệ.
Lạc Trường An đột nhiên bò dậy, cưỡi trên người Tạ Văn Trình, bóp cổ Tạ Văn Trình, cả giận nói: "Ca ca xấu xa, anh như thế nào không thao em? Có phải ở bên ngoài tìm người khác rồi hay không?"
"Ca ca không có!"
"Vậy anh như thế nào không thao em? Anh gạt người, anh chính là ở bên ngoài có người khác."
"Không có." Tạ Văn Trình vuốt bụng Lạc Trường An, cả mặt hạnh phúc, "Là An An có tiểu bảo bảo, mới ba tháng, không thể làʍ t̠ìиɦ."
Tiểu bảo bảo! Cậu thật sự mang thai?
Lạc Trường An khổ sở, cậu thích Khổng Duy Trạch, cậu muốn cho Khổng Duy Trạch sinh tiểu bảo bảo, kết quả lại mang thai con của ca ca.
Cậu nên làm sao bây giờ a?