Tội Phạm

Chương 3

Chương 3: Ca ca không đi vào, chỉ ở bên ngoài cọ cọ

Lạc Trường An mặt trắng bệch, ca ca nói sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm cậu đau, đó chính là muốn thao cậu sao? Cậu mới không cần.

"Ca ca, em là em trai ruột của anh a! Chúng ta cùng huyết thống." Lạc Trường An ý đồ muốn dùng quan hệ anh em đánh thức Tạ Văn Trình.

"Đúng vậy." Tạ Văn Trình hôn miệng Lạc Trường An, híp mắt cười, "Em trai ruột cùng huyết thống, chờ lát nữa còn phải thao em."

"Anh muốn cưỡиɠ ɠiαи em sao?"

"Em nói thử xem?"

"Em muốn méc mẹ, anh cưỡиɠ ɠiαи em, sau đó mẹ sẽ đem anh đưa đến Cục Cảnh Sát nhốt lại."

"An An ngoan!" Tạ Văn Trình tháo xuống cà vạt, đem hai tay Lạc Trường An trói lêи đỉиɦ đầu, "Ca ca cùng em làm chuyện sung sướиɠ!"

"Em không cần!" Nước mắt mơ hồ, Lạc Trường An duỗi chân muốn đá Tạ Văn Trình lại bị Tạ Văn Trình bắt lấy chân, sau đó cảm giác ngón chân tiến vào một nơi ấm áp, Lạc Trường An mẫn cảm cuộn đầu ngón chân, mới biết được là ca ca đem ngón chân của cậu ngậm trong miệng.

A! Ca ca quá biếи ŧɦái, thật ghê tởm, vậy mà ăn ngón chân của cậu.

"Biếи ŧɦái." Lạc Trường An khóc nức nở, giãy dụa hai tay, ngược lại bị trói chặt hơn khiến cậu càng hoảng loạn, cậu càng giãy giụa càng đau đớn.

"A!" Lạc Trường An không dám lộn xộn, bởi vì có thứ nóng bỏng chống nên nơi riêng tư của cậu, đó là...... Đó là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của ca ca!

Lạc Trường An càng ủy khuất, khóc như hoa lê dính hạt mưa, nhìn thấy mà thương, ngực nhỏ phập phồng lợi hại, dường như là thương tâm tới cực điểm.

"An An không khóc!" Tạ Văn Trình có chút bất đắc dĩ, "Không thao em."

"Thật?" Lạc Trường An khóc anh ách.

Lau nước mắt trên mặt em trai, Tạ Văn Trình nói: "Em còn khóc nữa, ca ca se thật sự nhịn không được muốn thao em."

"Em không khóc."

"Vậy em cười một cái cho ca ca xem."

Sợ làm trái ý ca ca sẽ bị ca ca phạt, Lạc Trường An liền làm theo.

"Cười so với khóc còn khó coi hơn."

Lạc Trường An bĩu môi, "Mau đem tay của em cởi ra, bị cà vạt trói không thoải mái."

"Không cần."

"Vì sao? Ca ca không phải nói không......"

"Không cái gì? Nói!"

Này muốn Lạc Trường An nói như thế nào? Cậu lại ủy khuất rớt nước mắt, "Ca ca là đại phôi đản, ghét ca ca nhất!"

"Đúng, ca ca chính là đại phôi đản." Tạ Văn Trình nắm hai chân Lạc Trường An lên đặt trên vai mình, dươиɠ ѵậŧ lại chọc môi âʍ ɦộ của Lạc Trường An.

Lạc Trường An sắc mặt biến đổi, một bộ u oán vì bị Tạ Văn Trình lừa gạt.

Tạ Văn Trình cười khẽ, duỗi tay nhéo âm đế Lạc Trường An một cái.

"Ô ha ~" Lạc Trường An rêи ɾỉ ra tiếng.

"Ca ca không thao vào, chỉ ở bên ngoài cọ thôi."

Chỉ cọ cọ, không đi vào. Lạc Trường An biết đây là lừa gạt, hắn cũng biết, cọ cọ cuối cùng đều là muốn cắm vào.

Ca ca quá xấu rồi!

Dươиɠ ѵậŧ Tạ Văn Trình cọ xát ngoài miệng âʍ ɦộ Lạc Trường An, qυყ đầυ chọc âm đế thật mạnh, đem Lạc Trường An tra tấn đến âʍ ɦộ chảy ra dục dịch như lũ lụt.

Tạ Văn Trình nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ càng cứng, hắn nắm dươиɠ ѵậŧ, quất vào âʍ ɦộ Lạc Trường An, đem tiểu âʍ ɦộ đánh đến bạch bạch tiếng tao thuỷ.

Âʍ ɦộ của em trai gần trong gang tấc, mỗi lần cọ xát, Tạ Văn Trình đều khống chế chính mình không thao vào, âʍ ɦộ xinh đẹp của em trai thật sự quá câu dẫn, mẹ nó, sớm hay muộn hắn cũng đem nộn âʍ ɦộ của em trai thao chín, thao hỏng!

Nhịn không được, Tạ Văn Trình động thủ đánh lên tiểu âʍ ɦộ thêm mấy cái.

"A...... Ha a! Ca ca không cần đánh...... Ô ô...... Nơi đó...... Ê a!" Lạc Trường An bị Tạ Văn Trình đánh âʍ ɦộ đến cao trào, tiểu âʍ ɦộ phun nước, tiểu dươиɠ ѵậŧ cũng bắn ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Tạ Văn Trình đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi lên miệng âʍ ɦộ của Lạc Trường An, còn ác liệt đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhét vào trong âʍ ɦộ, "Vào rồi, em trai, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em đi vào âʍ ɦộ của mình, em nói thử xem, em có tự mang thai con của chính mình không?"

"Không cần, ca ca, anh mau đem nó lấy ra đi." Lạc Trường An đuôi mắt đều khóc đến đỏ bừng.