Druid Station Seoul

Chương 41: Chủ Hội Dgb (2)

Seoul Station Druid tập 41

Chủ hội DGB (2)

Chi nhánh Cục quản lý đặt tại khu vực 1, khu vực sầm uất nhất ở Seoul.

Tất cả các cơ sở tiện ích đều ở gần đó, vì vậy Dong-Su đã ghé qua ngân hàng để dọn dẹp tài khoản của mình.

"Oa, cái này bao nhiêu tiền?"

Tiền đến từ nhiều nước nên anh ta không tính được tỷ giá hối đoái, nhưng khi nhận bằng tiền Hàn Quốc, anh ta thực sự cảm nhận được điều đó.

42 tỷ won.

"Chết tiệt."

Dong-Su cầm điện thoại di động lên và phân loại các khoản quyên góp bằng cách tính tỷ giá hối đoái cho từng người.

1,6 tỷ won từ Nhật Bản.

1,1 tỷ từ Mỹ, 400 triệu từ Nga, 100 triệu từ Anh…….

Ngoài ra, tiền còn được gửi từ các quốc gia lạ.

Số tiền cá nhân cao nhất là được gửi từ một người Nhật Bản, 1.2 tỷ won.

"Tại sao anh ta lại gửi nhiều tiền như vây?"

Chi nhiều tiền như vậy chỉ đơn giản là tài trợ thôi sao?

Không. bởi vì tôi đã đùa rằng tôi sẽ trả lời tin nhắn của 3 người gửi cho tôi nhiều tiền nhất.

"Anh ta có phải là Yakuza không?"

Có phải Yakuzas đang cố gắng tuyển dụng Su-ho?

Anh ta không thể trả lời câu hỏi mà phải suy nghĩ một mình, Dong-Su ngay lập tức đi tìm Su-ho.

Jun-ho và Jae-Sik đi mua những vật dụng cần thiết bằng quỹ GUILD, còn Myung-Jin và Su-ho thì đang nghỉ ngơi trong một quán cà phê ở sảnh của văn phòng quản lý.

"Sếp, anh gặp rắc rối rồi."

"Chuyện gì vậy? Cậu muốn uống gì?"

"Nước xoài . Ồ, không, đây là một vấn đề lớn thực sự."

"Nó là gì vậy?"

"Tôi đã nói với anh rằng tôi đã nhận được một khoản tiền quyên góp vào tlần trước. Tôi nghĩ rằng đó chỉ là vài trăm triệu đô la, nhưng không phải vậy."

Dong-Su đưa ra danh sách các nhà tài trợ đã được tính.

"Tôi không có cách nào để liên lạc với họ, vì vậy tôi đã hấp dẫn họ vào kênh của mình. Tôi chỉ nói đùa thôi? tôi chỉ định gửi tin nhắn và email khi nhận được tiền, nhưng số tiền này là quá nhiều hơn tôi nghĩ."

Dong-soo đang viện cớ.

"Làm sao mà tôi biết được tỷ giá của từng nước? Tôi nghĩ nó chỉ có vài trăm triệu nhưng lại có quá nhiều người gửi nên lại xảy ra chuyện".

"Tại sao có nhiều tiền lại là vấn đề vậy?"

"Tôi đã xem thư, cả nghìn thư , tôi còn phân loại chúng……."

Dong-soo định than thở với giọng khóc lóc, nhưng nhân viên đã mang nước xoài đến.

"Ồ, cám ơn."

squawk

Thấy Dong-soo uống nước xong , Su-ho hỏi.

"Ý cậu là gì? Cứ nói cho tôi biết."

" Tôi có thể chụp ảnh tin nhắn mà anh đã nói lần trước được không?"

"Được chứ."

"Vâng, sếp, Myung-Jin, nhờ cậu một chút."

Sau khi đưa máy ảnh điện thoại di động cho Myung-jin, Dong-Su lấy máy tính bảng của mình ra và mở hộp thư.

Anh ta bật kênh YouTube và tìm kiếm 3 ID xếp hàng đầu theo bảng xếp hạng tài trợ.

Anh ta đã tìm thấy email từ Hoa Kỳ được xếp thứ 2 và thứ 3, nhưng không thể tìm thấy email từ người Nhật Bản đã gửi nhiều tiền đóng góp nhất.

“Không, Còn 1 ID nữa, tôi không thể tìm thấy nó?”

“Tôi cần làm thêm 1 video”

"làm cho nó nhanh hơn."

"Vâng, sếp. Xin chờ một chút”

Dong-Su quyết định làm một video sau khi đọc nhanh email của các vị trí thứ 2 và 3 gửi về.

"Thầy tu. Cậu bấm nút thu âm chưa?"

"Ừ. Anh có thể bắt đầu."

Khi Myung-Jin gật đầu, Dong-Su nhìn vào camera và bắt đầu bình luận.

"Xin chào mọi người. Hãy theo dõi Dongsu TV. Hôm nay, như tôi đã nói lần trước, tôi muốn dành thời gian để trả lời những thông điệp đến từ 3 Super Chat hàng đầu tới Park Su-ho. Ngoài ra, chúng tôi đã thu thập các câu hỏi từ một số các nhà tài trợ khác và trả lời một vài câu hỏi & đáp đơn giản…. "

"Sao cậu lại dông dài như vậy? Làm nhanh đi."

"Không, Sếp. Đừng ngắt lời tôi trong phần bình luận ?"

"Sao vậy?"

"Này, Sao cậu nói chuyện mà trông sầu thảm thế? Hãy vào vấn đề chính ngay đi”

Dong-soo đọc email từ vị trí thứ hai trên máy tính bảng.

"uh……. Đó là một nhóm người Mỹ. Nói một cách đại khái, nếu chúng ta làm việc cho họ, họ sẽ sẵn lòng hỗ trợ bằng nhiều cách cho việc di chuyển để đền bù cho các hoạt động của họ bắt đầu từ tuần này. Gia đình cũng như các thành viên trong CLAN...… Ồ, chúng ta đã trở thành một GUILD. Không còn là CLAN nữa. Các bạn đã xem video giới thiệu về Pháo Đài Cây lần trước đều biết điều này chứ? Đó là một Bãi Chiến Trường nhưng cách khu vực 4 không xa nếu đi bằng ô tô. Lần sau , chúng tôi đang lên kế hoạch cho một khóa tham quan ...…. "

"A, nói nhiều quá."

Myung-Jin, người đang cầm máy ảnh, gật đầu với Dong-Su.

"Thật tốt nếu chúa giữ cho tâm trí anh yên lặng.”

"Không, thưa ông! Nếu YouTuber không đánh răng, họ sẽ ăn gì?"

"Shiju, tôi đã kiếm được nhiều tiền hơn từ hầm ngục ngày hôm qua…….”

"Đó là một tình huống đặc biệt ...…."

Đó là một hầm ngục cấp 4.

Tôi đã tấn công hầm ngục 50 lần liên tiếp mà tôi chưa bao giờ trải qua ở cấp độ thức tỉnh hiện tại. Loại người điên nào thách thức ngục tối cấp 4 50 lần không nghỉ.

Hầm ngục cấp 1 thường kiếm được từ 5-10 triệu won.

Cấp 2 trung bình là 40 triệu won.

Cấp 3 là 100 triệu và mức 4 là 300 triệu.

Thu nhập Huyết Thạch tăng hơn gấp đôi, nhưng độ khó của cuộc tấn công tăng hơn gấp đôi, và thời gian dọn dẹp cũng tiêu tốn nhiều hơn.

Cấp độ 1 và 2 là những gì một lính đánh thuê tự do có thể làm, nhưng từ cấp độ 3 trở lên, nó là lãnh địa của một CLan hoặc một GUILD.

Vì thời gian dọn dẹp vượt quá 1 ngày, nên nếu một mối quan hệ tin cậy nhất định và tinh thần đồng đội không được thiết lập, bản thân cuộc tấn công hầm ngục có thể nguy hiểm.

Trong ngục tối Người Thằn Lằn , tôi không có thời gian để đào bới và bỏ lại nhiều Huyết Thạch, nhưng số tiền trung bình tôi kiếm được là 100 triệu won, 5 tỷ won trong 50 lần tấn công.

Huyết Thạch trị giá 5 tỷ won được cất giữ trong kho vật phẩm của Su-ho.

Một nửa thu nhập sẽ được cho vào quỹ Guild, và 2,5 tỷ won còn lại được chia cho 5 người, mỗi người 500 triệu.

Trên thực tế, chia lợi nhuận săn bắn là vô nghĩa, vì 99% mọi việc do Su-ho giải quyết.

Su-ho có mạnh không?

"Này, tôi nghĩ vậy. Sếp. Tôi sẽ đặt tất cả các khoản đóng góp và doanh thu từ số lượt xem làm quỹ của guild. Tôi nên đổi kênh của mình thành kênh Su-ho Guild."

Park Soo-ho là nội dung chính nguyên bản và là nguyên liệu đắt hàng nhất. Tôi không thể làm điều đó nếu không có anh ấy.

"Chà, cậu biết đấy. Tôi sẽ không làm nữa nếu cậu còn nói thêm 1 lần nữa?"

Su-ho thích thú khi cho bầy sói xếp hàng.

"Tôi đã có một quyết định lớn, anh không thể khen tôi một lời àh. Dù sao, anh cũng đến đây rồi. Anh nghĩ như thế nào?"

"Tôi không đi."

"Ừ. Tôi cũng sẽ không đi. SJ Tintin là người xếp ở vị trí thứ 3 của Super Chats.. Đây cũng là một tổ chức của Mỹ. Nội dung cũng tương tự. Họ nói rằng sẽ giúp đỡ gia đình và người quen của các thành viên Guild,tất cả sẽ di chuyển đến đây? Uh, tôi nghĩ cái này tốt. "

"Tại sao có nhiều nơi đến như vậy?"

Vùng đất bị loài người chiếm đóng đã suy giảm theo cấp số nhân.

Bán kính hoạt động của dân thường từ lâu đã bị thu hẹp bởi các đơn vị thành phố, và phần còn lại là các khu vực quân sự hoặc vùng đất bỏ hoang. Có khá nhiều người vẫn còn sống trong Bãi Chiến Trường này, nhưng họ chỉ là một số rất nhỏ.

Một số nước lạc hậu đã tự quản và sống trong những ngôi làng.

Mặc dù nhiều quốc gia đã biến mất, nhưng nhiều thành phố tự trị hơn đã xuất hiện.

Riêng ở Hàn Quốc, Busan đang ở trong tình trạng rất khó giành được độc lập.

"Chà, thật tuyệt nếu được sống cùng ít nhất một người trong cùng một thành phố. Ồ, đây có phải nông trại của anh ấy không à? Các bạn có sử dụng phiên dịch không? Dù sao thì, tôi nghĩ nó rất tuyệt."

Ở Busan, họ cũng điều hành một trang trại lớn trên Bãi Chiến Trường, nhưng hầu hết thực phẩm của họ đều được nhập khẩu từ hành tinh Aruka. Đây là lý do tại sao các thành phố xung quanh các cánh cổng kết nối với hành tinh Aruka đều thịnh vượng như một trung tâm thương mại.

"Tôi không đi. Muốn đi thì cậu đi đi. Đừng hỏi tôi” Su-ho nói.

"Vâng, tôi đã nghe câu trả lời. Chà? Chờ đã. Tôi nghĩ tôi đã tìm thấy người xếp thứ nhất."

Tôi đã nhận được một email mới, đó là từ Nhật Bản.

Một e-mail phàn nàn hỏi tại sao họ đã đạt hạng 1 về tài trợ nhưng lại không được trả lời cho thông điệp của mình.

"Uh, cái này được gửi bởi một người từ Nhật Bản, nhưng đây cũng là một tổ chức."

"Thư gửi bao lâu rồi?"

"Anh sẽ đến nếu họ mời anh chứ? họ muốn có một cuộc trò chuyện chân thành."

"Ồ phải”

" thật sao?"

"sau đó?"

Tại sao bạn lại phản ứng gay gắt với câu trả lời này?

"Không ai ngăn cản anh cả, anh bạn. Tôi không thể bảo Su-ho làm gì cả. Anh ấy không phải của tôi."

"Nó là như thế này, phải không?"

Ánh mắt Dongsu và Myung-Jin chạm nhau.

Chúng ta là những người đàn ông thực thụ.

“mặt chúng ta dày như bìa sách ."

Dong-Su-hoàn thành video với tâm trạng buồn bực

"Vâng, guild của chúng tôi đang bận rộn với các cuộc đột kích hầm ngục trong những ngày này. Vì vậy, những ngày này video hơi thưa thớt, nhưng tôi sẽ sớm gặp lại các bạn với một video chiến lược trong hầm ngục gây sốc với thủ lĩnh của guild Park Soo-ho, vì vậy hãy đăng ký và lịch xem trước… … ."

"Anh bạn. Tôi đã nhìn thấy anh.”

"Tôi đã từng ở đó. Họ sẽ ở đây ngày mai để quan sát."

Jun-ho đi đến cuộc phỏng vấn nhân viên kĩ thuật để xử lý các thiết bị cần thiết cho hội.

"okay? Em sao rồi?"

"uh. Nhưng anh có thể tham gia cuộc phỏng vấn không? Anh là chủ GUILD mà."

"Đó là những gì em phải làm."

“…….”

Jun-ho không thể nói được trong giây lát.

Tình cảnh này không khác gì trước đây?

"Anh , em là một người đã thức tỉnh."

"Rồi sao?"

"Không được, em muốn làm việc như một lính đánh thuê. Em sắp thi rồi."

Jun-ho chưa có chứng chỉ lính đánh thuê. Vì các quy tắc của guild rất thoải mái, cậu ấy vẫn bị mắc kẹt trong các cuộc tấn công với tư cách là một người khuân vác.

Điều gì đã xảy ra khi GUILD bất ngờ đạt được cấp 5 mặc dù hoạt động ít ỏi nhờ những lợi ích lớn từ quan chức.

Theo nguyên tắc ban đầu, không ai, kể cả Su-ho, có thể vào hầm ngục cấp 4.

"Làm cả hai."

“…….”

"Em xem các GUILD khác bọn họ đều vừa làm lính đánh thuê, vừa làm chủ GUILD."

Trong trường hợp đó, anh nghĩ rằng tốt hơn hết là em nên tự mình làm điều đó.

"Bình thường, công việc thì để những người bên dưới làm. Đội trưởng chỉ cần làm việc trong phận sự của mình, đứng chỉ huy những tên ngốc phạm sai lầm”

Nếu người lãnh đạo của nhóm mạnh mẽ, anh ta có thể chiếm một bãi săn tốt.

Với tư cách là một thủ lĩnh dẫn dắt nhóm, Su-ho coi sức mạnh là tiêu chí số một của mình.

"Nhân quyền của em đâu rồi."

"được rồi. Từ bây giờ, tất cả công việc của GUILD đều là của em."

Dong-Su run lên trước lời nói của Su-ho.

"Này, Junho-nim, anh đang nhậm chức à?"

"Anh xứng đáng với nó”

"Xin chúc mừng anh trai."

Jae-Sik nhiệt tình khen ngợi và chúc mừng Jun-ho, hai người họ đã kết thân với nhau trong khi thu thập Huyết Thạch trong hầm ngục cả ngày.

"Vậy được rồi, Bà Lee Sook sẽ lo việc nhà, còn tôi sẽ đi chăm sóc gia đình. Trên đường hãy thả tôi đến đó."

Ngay cả khi không có Su-ho, GUILD sẽ tự lăn lộn.

Không quan trọng nếu bạn không chuyên nghiệp hoặc không quen thuộc.

Khi bạn đã quen và thích nghi với vị trí, bộ máy sẽ tự động tiếp nhận.

Su-ho rất hào hứng với ý tưởng thành lập một đội quân cùng với các đồng nghiệp của mình, những người sẽ điều hướng các bãi săn một lần nữa.

*

Huyết thạch có năng lượng tái tạo.

Một chiếc xe hạng sang được trang bị ắc quy Huyết Thạch ổn định nhất.

Mẫu sedan đắt nhất thế giới, Model V.

Người thanh niên ngồi ghế sau lẩm bẩm khi kết thúc cuộc gọi.

"A, anh chàng đó quá kinh khủng. Haizz ...."

Người đàn ông đã rửa mặt vài lần lẩm bẩm một mình.

"Này, tôi đang căng thẳng, vậy chúng ta hãy đi đến Mặt Trăng Lạnh."

"Vâng, trưởng phòng."

Câu trả lời đến từ ghế lái.

Trên đường đi, tôi mở một dòng Naver và gửi một tin nhắn.

[Này, hôm nay anh có xem Dong-Su TV không?]

[Trông nhu anh đang đánh vào tấm kiếng?]

[Tôi đang trên đường đến Mặt Trăng Lạnh, tất cả hãy đến đi.]

[tôi đang đến, anh đang đi đòi nợ à?]

[Những tên khốn không bao giờ trả bất kỳ khoản tiền nào lol]

Tôi đang nói chuyện với bạn bè thì nhận được cuộc điện thoại.

"Cục cưng à?"

- Trưởng phòng. Là tôi.

"Có gì vậy. Dragon”

-Park Su-ho xuất hiện.

"Gì ? ở đâu?"

-Ở một hầm ngục 5 sao, nơi xảy ra sự cố lần trước.

"Anh ta đến đó làm gì?"

- Có vẻ như anh ta đến để tấn công hầm ngục. Chúng tôi sẽ kéo dài thời gian nhiều nhất có thể, nhưng tôi e rằng họ sẽ vào hầm ngục ngay thôi.

"Hãy cầm chân anh ta."

- Vâng, thưa ông chủ.

Người đàn ông cúp máy nói với tài xế.

"Này, quay đầu xe đi. Đi đón một vị khách. Anh có nghe thấy không?"

"Vâng, trưởng phòng."

Chiếc xe ô tô đã thực hiện một cú quay đầu trái phép một cách êm ái .

"Nếu việc này suôn sẻ…."

Người đàn ông mỉm cười và mở dòng Naver một lần nữa.

[Này, tôi sẽ đi với một vị khách quý ngày hôm nay.]

[ai?]

[Tôi sẽ không tiết lộ. Nếu việc này suôn sẻ, vị tổng giám đốc kia sẽ bị loại bỏ.]

[Ồ, tôi có nên gọi anh là sếp từ bây giờ không?]

" ha ha"

Khóe môi người đàn ông hơi nhếch lên.

[Hôm nay anh có xem Dong-Su TV không?]

[Có gì vui à]

[Hãy gọi tôi là thợ nhảy.]

[Anh làm nghề gì?]

[Khốn kiếp, khiêu vũ]

"Ôi, anh thật ngốc khi không biết phải nói gì ngoài từ đó à."

Đó là lý do tại sao chúng ta không nói về những điều thấp kém trong kinh doanh.

"Số điện thoại của chủ tịch Park là gì?."

Sự hỗn loạn.

Một bản nhạc chuông như một âm thanh chúc mừng cho tương lai của anh ta.

"Nếu tôi làm tốt điều này, tôi sẽ là phó chủ tịch, phải không?"

Cảm giác thật tốt khi đi xe hôm nay.

P/s: Thực sự thì nội dung của chương này nó lộn xộn quá, mình cũng k dịch chuẩn được, mạch truyện k liền nên mình cũng xin lỗi các bạn.