Hôm Nay Cũng Muốn Chạy Khỏi Tu La Tràng

Quyên 2 - Chương 1.1

Tiếng ve kêu mùa hè, nắng nóng, Ninh Triệu một tay kéo vali, tay kia kiểm tra số nhà trong biệt thự bằng điện thoại di động: "Tòa nhà 2 501—Tòa nhà 2 503—"

Hệ thống trong đầu hắn vẫn còn mở, hắn hưng phấn nói: “Lần này nhất định sẽ không gặp vấn đề nữa! Tôi đã sàng lọc cực kỳ nghiêm ngặt, mặc dù nhiệm vụ được lựa chọn lần này mất nhiều thời gian hơn một chút, nhiệm vụ phụ cũng nhiều hơn, nhưng cậu chỉ cần bình thường tiến vào ở trong biệt thự và phụ đạo cho một cặp tiểu song sinh học tập, giúp bọn nó cải thiện từ thành tích hạng chót, vượt qua lớp mười hai mà vào một trường đại học danh tiếng, lại không cần phải vướng vào cốt truyện, mạch cảm xúc nào, liền có thể tiêu sái xuống trận rồi!!"

"Hơn nữa tôi tiết lộ cho cậu một bí mật không liên quan mấy đến nhiệm vụ của chúng ta,” hệ thống nhỏ giọng nói, “Tôi đọc từ cốt truyện chính, đây là thế giới ngôn tình lãng mạn, song sinh song sinh đều mắc chứng rối loạn xuất tinh, chờ đến khi gặp được nữ chính ở trường đại học liền hết bệnh.”

“Ủa? Nữ chính là bác sĩ?”

“Tất nhiên là không phải, cậu chưa đọc qua đến mấy cái cốt truyện tương tự sao? Tỷ như nam chính có tật xấu mất ngủ nhiều năm, ôm nữ chính trên giường vài giây đã ngủ, hoặc nam chính là bạo quân thường hay đau đầu, mỗi khi đau lại hung hăng gϊếŧ người, sau đó nữ chính xuất hiện, hai người cứ thế ân ân ái ái, nam chính đầu không còn đau nữa, cậu nói xem có phải là rất thần kỳ hay không?”

“Đúng là rất thần kỳ, mấy thế giới trước ta cũng chưa trải qua mấy kiểu thể loại như thế.” Ninh Triệu theo bản năng trả lời, lại dừng một chút, cau mày, “Kỳ quái, mấy cái nhiệm vụ trước kia, sao ta không còn ấn tượng g?”

"Không quan trọng," hệ thống tức giận nói: "Ngươi còn không khen ta dù chỉ một câu! Ta chọn một nhiệm vụ trên nền tảng đã được đề cập ngắn gọn ở giai đoạn đầu của thế giới chính. Một khi ngươi tìm hiểu xong, chúng ta có thể làm nhiệm vụ đó bất cứ khi nào, hơn nữa hai nhân vật chính còn có vấn đề ở lĩnh vực đó, tuyệt đối không có nguy cơ ảnh hưởng đến cuộc sống cá muối nghỉ hưu của chúng ta!”

“Ngươi rất lợi hại! Ta thật sự vô cùng hài lòng!” Ninh Triệu híp mắt lại cười, tuy rằng những thế giới trước cũng rất vui, nhưng thân thể của cậu thật sự không chịu nổi nữa, ai lại nỡ từ chối cuộc sống hưu trí thư thả ăn nằm như con cá muối chứ?

*Cá muối (thuật ngữ Trung Quốc) :chỉ người lười biếng, không muốn làm gì, không có lý tưởng hay ước mơ.

Ninh Triệu lau mồ hôi trán, nhìn trái nhìn phải thấy xung quanh không có ai, dừng lại, từ cổ áo sơ mi duỗi người xuống, kéo dải vải hơi gợn sóng quấn quanh ngực.

Không biết có phải là di chứng của việc quan hệ bừa bãi ở thế giới trước hay không, nhưng bộ ngực phẳng ban đầu chỉ hơi cong một chút đã lớn lên ở thế giới này và mới phát triển bộ ngực màu hồng như những thiếu niên 13, 14 tuổi.

Ninh Triệu xấu hổ đi mua áσ ɭóŧ, rồi tự kéo dài mảnh vải ra rồi thắt chặt lại, âʍ ɦộ màu hồng ở phần dưới cơ thể trông cũng rất đẫy đà đầy đặn, giống như dáng vẻ của cậu ở thế giới trước khi đã bị ȶᏂασ rất nhiều lần.

Nhưng khi Ninh Triệu mới đến thế giới này, cậu đã tự mình ngồi xuống, dang rộng hai chân trên chiếc giường nhỏ trong nhà trọ để kiểm tra, cho thử đầu ngón tay xuyên qua, lỗ hoa nhạy cảm bị hút chặt, hiển nhiên là chặt đến không nhúc nhích nổi.

Để phù hợp với hình ảnh của một gia sư xuất thân từ một gia đình nghèo, quần áo mặc cũng dởm hơn, vải may qυầи ɭóŧ cùng quần tây đều hơi thô ráp một chút, khi đi bộ vải thô sẽ ma sát vào âʍ ɦộ mẫn cảm và cặp đùi mềm mại, giữa bắp đùi phát ra sự đau đớn do bị ma sát, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó làm cho âʍ ɦộ rỉ nước từng chút một.

Cũng may mắn là đường đi không quá xa xôi, dưới sự hướng dẫn của hệ thống cùng định vị trên điện thoại, Ninh Triệu đã nhanh chóng đến được địa điểm trước thời gian đã hẹn, bỏ qua sự sợ nóng mà cài chiếc khuy trên cùng, đứng thẳng dậy và ấn chuông cửa.

Không lâu sau, cửa mở ra, trước mặt anh xuất hiện một người đàn ông trưởng thành khoảng ba mươi đến bốn mươi tuổi, khuôn mặt điển trai cùng dáng người cao lớn.