Bông Tuyết Trắng Rơi Vào Tay Bệnh Kiều

Chương 17: Tôi giúp cậu ôn bài (2) H+

"Đi trước đây..." Tề vũ đứng dậy ôm Mộc Tâm rời đi

"Cút..Cút, chướng mắt"

Tề Vũ:"Lườn Lam Trạch"

"Thôi thôi đi đi, Mau đi nhanh nhanh" Lam Trạch thấy Tề Vũ liếc thì lạnh người vội xua tay bảo cậu ta đi

Phàm Tấn: "hahaha"

Khi Tề Vũ vừa bế cô về đến nhà anh đẩy cô vào trong anh ép cô về phía cửa cuối đầu hôn lấy môi cô Mộc Tâm bất ngờ bị anh hôn lấy một khắc kia khiến cả người cô rung rẫy dữ dội

"Ưʍ...đừng như vậy mà, ngày mai có bài thi đấy, không được đâu.."

"Mội lần đều là cậu đứng nhất đúng không? Phải làm sao đây nhỉ? Tôi lại muốn cậu không có đủ sức mà thi.."

Nói rồi anh cuối đầu gậm lấy môi côi tay anh đưa vào vén váy dài của cô lên, lòng bàn tay anh rơi vào giữa hai chân cô dọc theo làn da mịn màn đến khóa kéo anh lột bỏ chiếc vấy dài của cô toàn thân Mộc Tâm run lên, nội y được gỡ bỏ bàn tay to của anh nắm một bên ngực đậy đặn của cô, sau đó anh cuối đầu ngậm lấy một bên ngực của cô liếʍ mυ'ŧ mâm mê đỉnh đầu đã dựng đứng kia Mộc tâm khẽ rên thành tiến cả người đều run rẫy Tề Vũ nghe được tiếng rêи ɾỉ của cô thì nhếch môi thì thầm vào tai cô.

"Nhìn xem cậu cũng muốn mà?"

"Ai...thèm cơ chứ" Mộc tâm xấu hổ quay mặt đi nhỏ giọng như làm nhũng

"Không thành thật"

Anh ngâm một bên cô như muốn muốn nuốt vào bụng cô rên khẽ "...Ưʍ.." anh hôn lần xuống môi cô điên cuồn mυ'ŧ lấy tay anh sờ soạn khắp cơ thể cô, tâm trí cô rối bời anh chỉ mới hôn môi mà hạ thân cô đã ướt đẫm, Tề Vũ thấy cô đã ướt anh càng phấn khít tay anh nắm lấy bầu ngực một bên điên cuồng mυ'ŧ lấy bộ ngực mền mại làm anh yêu thích không thôi cô bị anh sướиɠ gắt gao ôm lấy cổ anh không ngừng rêи ɾỉ

"A...ưʍ...aa... Đừng hút mạnh như vậy... Tề vũ...cậu..ưʍ..ha"

Tiếng rêи ɾỉ của cô làm hạn thân anh cứng đến thần kinh đều tê dại anh bế cô về phía giường anh cơ thể chắc khỏe to lớn lập tức đề lên người cô anh cuối đầu hôn lên môi cô vừa cởϊ qυầи áo mình thoát chốc cả hai đều trần như nhọng anh tách môi cô tay anh nâng em cô lên gắc gao tách hai chân cô ra, đùi ngọc trắng như tuyết cứ thế mở ra thịt non phấn hồng chảy ra nhiều dâʍ ɖị©ɧ thấy được tiểu huyệt hồng hào của cô cổ học anh cuối đầu xuống Mộc Tâm thấy anh tính dùng miệng liếʍ huyêt cho cô uống người đẩy đầu anh ra nói

"Tề Vũ cậu định làm gì vậy?... Không được đâu.. Nơi đó bẩn lắm"

Anh không nói gì bắt lấy cánh tay đang làm loạn của cuối đầu xuống đầu lưỡi nóng anh đưa vào miệng huyệt bắt đầu liếʍ mυ'ŧ tiểu huyệt phấn nộm kia

"Ân.....A"

Mộc tâm bị kích thịch, phát ra tiếng chói tay theo bản năng kẹp chặt hai chân lại nhưng bị anh mạnh mẽ tách ra, đầu lưỡi anh linh hoạt vô cùng như một con rắn, nhanh chóng đảo điên bên trong tiểu huyệt, từng tầng từng tầng thịt non đều bị đầu lưỡi anh đảo qua, trong hoa huyệt kiểu nộm một viên tiểu thịt châu tinh cảo lộ ra đột nhiên bị Tề Vũ dùng sức hút lấy.

"A.---."

Cô hưng phấn banh phẳng hai chân, cổ ngẩn cao, dưới sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của anh từng dòng dâʍ ɖị©ɧ ấm nóng trào ra dính đầy trên mặt Tề Vũ dôi mắt vô mông lung xây xưa loại cảm giác như trên thiên đường cô bị anh liếʍ huyệt đến cao trào.