Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Luôn Bị Người Thèm Muốn

Chương 2: H

Câu trả lời cho vấn đề này, khiến Úc Cẩn cũng không có cách nào tự thuyết phục bản thân tự lừa dối chính mình, câu trả lời là không phải, đó chính là nhẫn tâm đâm một nhát dao đẫm máu lên tình yêu nhiều năm của Úc Cẩn.

Úc Cẩn nhắm chặt hai mắt, thay vì ở chỗ này tự tra tấn bản thân, không bằng nỗ lực khiến cho mình trở nên tốt hơn, , đối xử với Trần Phù tốt một chút, nếu có một ngày trời cao có mắt, Trần Phù nảy sinh một chút... tình cảm với cậu?

Tất cả những suy nghĩ này chỉ diễn ra trong vài giây ngắn ngủi, Úc Cẩn mở mắt ra, tất cả những suy nghĩ cầu mà không được đang dần chìm xuống đáy nước, cậu ngước mắt nhìn người yêu của mình, trong lòng tràn đầy sự cưng chiều dịu dàng. Mị thịt nơi nữ huyệt của Úc Cẩn kẹp chặt, những đường gân xanh trên gậy thịt xoẹt nơi mẫn cảm sâu nhất bên trong huyệt thịt khiến cậu phát ra tiếng rêи ɾỉ. Nhưng Úc Cẩn không dừng lại , ngược lại cong lưng kề sát Trần Phù, tinh tế mà thành kính hôn lên môi yết hầu và cằm của người yêu... Trần Phù hẳn là không thích mình chạm vào bờ môi của anh... cậu mang theo tiếng thở dốc nhỏ vụn hôn lên hầu kết của người đàn ông để lại những vệt nước ái muội, chứa đựng cảm giác mềm mại ướŧ áŧ.

ở nơi mà Úc Cẩn không nhìn thấy, ánh mắt Trần Phù âm u khó phân biệt, như thể anh đang cố gắng đè ép con thú hung ác trong mình.

Úc Cẩn trong tư thế cúi người, một bàn tay nắm chặt lấy ga trải giường, tay kia duỗi ra ấn vào cơ bụng săn sắc của Trần Phù.

Nhưng lúc này Úc Cẩn lại trần như nhộng mà Trần Phù lại quần áo chỉnh tề, hai người không hề giống một cặp đồng giới đã kết hôn năm năm, mà ngược lại cực kỳ giống như trai bao và khách làng chơi, mà vị khách làng chơi đáng kính chỉ cần trút bỏ du͙© vọиɠ, tùy thời có thể kéo quần lên và rời đi bất cứ lúc nào.

Vì thế Úc Cẩn ấn khóa kim loại lạnh băng và cứng rắn trên thắt lưng.

Úc Cẩn giống như bị phỏng mà đột nhiên buông tay, dùng hai tay nắm chặt lấy ga trải giường mềm mại dưới thân... loại tư thế này, khi chủ động càng thêm gian nan lao lực.

“Ưmm...a!”

Sau hơn chục lần không hề thương tiếc mà cắm sâu vào trong, Úc Cẩn lại một lần nữa chủ động ngồi xuống nuốt ăn côn ŧᏂịŧ vào trong, không ngờ lần này không hiểu sao lại ở cùng góc độ như trước, đồng thời cậu cũng cố ý tránh đi điểm mẫn cảm, nhưng có lẽ là do Úc cẩn sơ xuất, dươиɠ ѵậŧ giống như khẽ nhúc nhích, trong nháy mắt khi Úc Cẩn ngồi xuống, đột nhiên mị thịt bên trong xoắn chặt lấy, không chút lưu tình mà nghiền ép qua điểm mẫn cảm sâu bên trong, không chút do dự, hung ác thúc vào cái miệng nhỏ mềm mại.

“Tử ©υиɠ... chạm tới tử ©υиɠ rồi! Quá sâu...”

Lúc này Úc Cẩn bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoàn toàn mất đi lý trí, đầu óc trở nên trống rỗng, không ý thức được có gì đó không thích hợp. Cho dù kết hôn nhiều năm, tử ©υиɠ đã bị chọc mở rót tinh vô số lần nhưng Úc Cẩn vẫn không thể thích ứng được với cú va chạm đột ngột vào tử ©υиɠ, nó quá thô bạo thậm chí còn mang theo một chút đau đớn.

Úc Cẩn run rẩy từ từ di chuyển thân thể, muốn tạm thời kéo dãn khoảng cách của dươиɠ ѵậŧ đang dày vò trong cơ thể mình cách xa tử ©υиɠ, để cho chính mình chút thời gian để làm dịu đi kɧoáı ©ảʍ.

Nhưng cậu không biết, sự thống khổ hiện lên trên mặt lại xen lẫn sự vui thích cực đoan, lòng tham đối với du͙© vọиɠ cùng sự sợ hãi ám ảnh, khiến cho người ta chỉ muốn xé nát cậu, không chút lưu tình nào mà nuốt vào.

Không biết có phải hay không anh cảm thấy động tác của cậu quá chậm, khi Úc Cẩn đang run rẩy khó khăn ngồi dậy, vừa định rút hết dươиɠ ѵậŧ ra khỏi huyệt đạo, Trần Phù đột nhiên động, trên mặt anh vẫn không có biểu tình gì, lại vươn tay phải ra đặt lên trên eo của Úc Cẩn, lơ đãng ấn nhẹ một cái.