Khi cô biết rằng Vu Lan và Kiều Tri Trân là chị em ruột, cô đã hỏi Kiều Tri Trân, là thực sự đã có rất cô gái tự tử vì Vu Lan sao?
Nhiều cô gái ở Khu Tiểu Đông Anh rất tôn sùng văn hóa Nhật Bản.
Trong văn hóa Nhật Bản, sâu bi luôn đẹp hơn vui vẻ, sự nhất thời sẽ khó quên hơn vĩnh cửu, hoa anh đào rơi chỉ mất mười giây. Ở độ tuổi đẹp nhất, tôi nguyện như hoa anh đào, để tuổi thanh xuân ngắn ngủi của tôi sẽ mãi được khắc ghi trên bia bộ nơi chôn chất thi hài của tôi. Trong buổi lễ tiễn biệt với thế gian này, sẽ càng đẹp đẽ hơn nếu có thêm sự xuất hiện của chàng trai đẹp như hoa Vu Lan, đây là kiểu lý giải của Kiều Tri Trân cho câu, “Thỉnh thoảng, sẽ có một cô gái tự sát vì Vu Lan. "
Tất nhiên, cuối cùng chết thực sự cũng chẳng có mấy người, trong thế giới của các cô gái , trong lòng vẫn còn cất giấu nào khoai tây chiên, nào bánh mì kẹp thịt và cả bánh ngọt nữa .
Triệu Chi Liên cũng đã gặp qua Vu Lan vài lần, luôn là nhìn thấy từ phía xa, và luôn có nhóm các cô gái đi theo sau cậu ta, hoặc thấy ở trong hành lang nghe các cô gái hét to chói tai Lan.
Uhm, đó là Vu Lan thì phải, kéo cửa sổ xe xuống, dáng người thẳng tắp mảnh khảnh, một mình đi trên con đường nhỏ bên rừng, kết hợp với màu xanh biếc trước mắt, thực là một sự tồn tại dễ chịu.
Sau khi biết được câu chuyện đằng sau hai chị em, Triệu Chi Liên đã hiểu một chút lý do vì sao đứa trẻ trong miệng các giáo viên kia lại không bao giờ giao tiếp tình cảm với người khác.
Có tin đồn rằng nghị sĩ từng thề sẽ chăm sóc Joan và hai đứa con của cô ấy là một kẻ ấu da^ʍ.
Gợi nhớ đến sự bảo vệ của Kiều Tri Trân dành cho em trai cô ấy ...
Triệu Chi Liên thở ra một hơi, nhẹ nhàng đặt lên mu bàn tay của Kiều Tri Trân, nhỏ giọng gọi " Trân " .
Đây là lần đầu tiên Triệu Chi Liên gọi Kiều Tri Trân bằng một từ duy nhất.
Nhìn hàng dài xe phía trước, Triệu Chi Liên nói: " Từ giờ trở đi, bất cứ lúc nào cậu cũng có thể gọi điện cho tôi. "
Có thể gọi cho cô mọi lúc mọi nơi có nghĩa là Triệu Chi Liên và Kiều Tri Trân đang trở thành kiểu tình bạn được định nghĩa bởi những người bình thường, cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn, cùng nhau nói về những chuyện vặt vãnh hàng ngày và thỉnh thoảng sẽ giúp đỡ lẫn nhau.
Hai nghệ sĩ ăn mặc như hoa bướm kia lại bắt đầu một vòng biểu diễn mới, Triệu Chi Liên nghĩ, khi trở về cô phải chuẩn bị một số tờ mười đô la và đặt chúng ở trong xe mới được.
Đến 4 giờ rưỡi, khu vực nội thành đã được cấp điện trở lại.
Triệu Chi Liên không thể đưa Kiều Tri Trân về đến nhà , Kiều Tri Trân nói rằng cô ấy đột nhiên nhớ ra vẫn còn một số việc phải làm, và thật tình cờ khi địa điểm làm việc đó lại ở gần đây.
Đúng là, học lực giỏi, không nhiều chuyện, lại còn chu đáo hiểu chuyện nữa, có một người bạn như vậy hẳn cũng tệ lắm.
Đúng sáu giờ, Triệu Chi Liên đúng giờ xuất hiện ở quầy tiếp tân dành cho khách nước ngoài của Viện Nghiên cứu Khoa học, thư ký của Triệu Thư Hàng là Juno đã đứng đợi sẵn ở đó, người phụ nữ thường ngày có tác phong cư xử nề nếp vừa nhìn thấy cô liền thấy đau hết cả đầu. "Tối nay con gái nhất định sẽ cướp ánh đèn sân khấu của người cha đây . "
Mặc dù ngoài mặt cười khanh khách, nhưng trong lòng Triệu Chi Liên không hề bình tĩnh như thế.
Lúc ở tiệm làm tóc, không biết với tâm tình như thế nào, khi phải lựa chọn giữa kiểu tóc xõa qua vai gọn gàng như trước hay búi lên? Triệu Chi Liên đã chọn cái sau.
Tóc được búi cao, thêm cài tóc hoa thược dược, thay vì váy sáng màu như mọi khi lại chọn mặc váy đen dài đến đầu gối, thắt eo, cổ chữ U lớn lộ ra biểu tượng thần mặt trời Apollo của chiếc vòng cổ trên xương quai xanh.