Lưu Nhân Kiệt vừa xóc lọ vừa dùng tay khác quét dâʍ ŧᏂủy̠ của Vũ Vân Hi rồi mò lên viên ngọc trai non mềm nhỏ nhắn phía trên.
"A... ưʍ..." Trong mơ, chiếc xúc tu đang vuốt tiểu huyệt bắt đầu sờ âm hạch của Vũ Vân Hi.
Đó là một trong những nơi nhạy cảm nhất của Vũ Vân Hi, bình thường cô chỉ vô tình đυ.ng phải cũng sẽ tê người như bị điện giật, giờ chiếc xúc tu này còn bắt đầu sờ mó âm hạch của cô.
"A... ưʍ... đừng... đừng mà..."
Vũ Vân Hi rên lớn, Lưu Nhân Kiệt liên tục bôi dâʍ ŧᏂủy̠ khắp tiểu huyệt của cô rồi xoa bóp âm hạch, có dâʍ ŧᏂủy̠ bôi trơn khiến Vũ Vân Hi càng cảm thấy sướиɠ hơn.
Lưu Nhân Kiệt liên tục xoa âm hạch theo vòng tròn, anh ta xoa theo chiều kim đồng hồ rồi ngược lại, rất là quy luật.
Cửa huyệt của Vũ Vân Hi mấp máy như vật sống, nó co rút lúc đóng lúc mở, dâʍ ŧᏂủy̠ liên tục chảy ra ngoài.
Côn ŧᏂịŧ càng ngày càng phồng to trong tay Vũ Vân Hi, Lưu Nhân Kiệt bắt đầu thấy không thỏa mãn nữa, thế là anh ta rút côn ŧᏂịŧ từ tay cô ra rồi nhét vào miệng cô.
"Hu hu hu..." Trong mơ có một xúc tu thò vào miệng Vũ Vân Hi, thấy xúc tu đen sì toàn chất nhầy sền sệt bẩn thỉu, Vũ Vân Hi ra sức lắc đầu. Nhưng sức của cô quá yếu, cuối cùng chiếc xúc tu đó vẫn thọc vào miệng của cô.
Xúc tu vừa vào miệng là Vũ Vân Hi đã cảm nhận được mùi tanh hôi và vị mặn, cô muốn phun nó ra nhưng nó lại càng đâm sâu vào miệng cô mãi cho đến khi khoang miệng cô bị xúc tu lấp đầy, thế mà Vũ Vân Hi vẫn thấy xúc tu còn thừa cả một đoạn dài bên ngoài.
Lưu Nhân Kiệt đã nhét gần một nửa côn ŧᏂịŧ của mình vào miệng Vũ Vân Hi, cảm giác ướŧ áŧ bao chặt qυყ đầυ nhạy cảm của anh ta.
Trước tiên Lưu Nhân Kiệt vẫn để im côn ŧᏂịŧ trong miệng Vũ Vân Hi, để từ từ thích ứng với cảm giác vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong miệng cô.
Thấy Vũ Vân Hi vẫn ngủ say, Lưu Nhân Kiệt bắt đầu thử chuyển động một cách chậm rãi.
"Hu hu hu..." Trong mơ, chiếc xúc tu to lớn bắt đầu ra ra vào vào trong miệng Vũ Vân Hi, cô thấy rất khó chịu, nhợn họng muốn ói.
Khoang miệng cô bắt đầu tự tiết nước bọt khiến cho cái xúc tu kia càng ra vào dễ dàng hơn.
Trong họng Vũ Vân Hi phát ra những tiếng rêи ɾỉ ú ớ, Lưu Nhân Kiệt nghe thấy thì càng hưng phấn hơn, anh ta cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ của mình đang ra vào trong khuôn miệng nhỏ nhắn của cô.
Cái lưỡi của Vũ Vân Hi cứ liên tục liếʍ láp qυყ đầυ của anh ta, lúc Lưu Nhân Kiệt đâm vào sẽ cọ vào răng của cô. Lưỡi trơn mềm, răng thì cứng, hai cảm giác mềm cứng đồng thời kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Lưu Nhân Kiệt thầm la quá sướиɠ.
Hai chân thon dài của Vũ Vân Hi lại bất giác quấn lấy nhau, đùi cô kẹp chặt ma sát liên tục, Lưu Nhân Kiệt nhìn thì biết cô cũng muốn được sướиɠ. Thế là anh ta tách hai chân cô ra, xoay người làm thế 69.