Như mong muốn của Thành Húc, đúng là sau này kẻ đó không hề đến nữa, thậm chí sau khi cậu về nhà khi đi thăm nhà mẹ đẻ vào mỗi tuần thì căn nhà cũng sạch sẽ, hẳn là kẻ đó không đến nữa đâu, Thành Húc thả lỏng thở phào một hơi, tất nhiên cậu cho rằng kẻ đó đã từ bỏ rồi.
Cuối cùng cậu cũng yên tâm, nhưng vào tối hôm nay, lúc đi ngủ cậu lại mơ thấy một giấc mơ kỳ quái, cậu mơ thấy có người tiến vào phòng ngủ của mình, thậm chí cậu còn nghe được rõ ràng tiếng cửa phòng bị đẩy ra, mà bản thân đang nằm trên giường, dường như cảm nhận được gì đó, muốn mở mắt ra nhưng dùng hết sức lực cũng không có tác dụng.
Người nọ chầm chậm đến gần, lặng lẽ đứng bên mép giường nhìn cậu một lúc lâu, cảm giác mê mang và tăm tối này khiến Thành Húc khó chịu vô cùng, người nọ vươn một cánh tay trắng ngần luồn vào ổ chăn, cách lớp quần áo thong thả vuốt ve cơ ngực của Thành Húc, rồi từ từ trượt xuống, vén áo trên lên, khi tiếp xúc đến da thịt ấm áp, tiếng thở dốc của người nọ rõ ràng trở nên dồn dập liên hồi.
Kẻ ấy vuốt ve cơ thể của Thành Húc từng chút từng chút một, đôi tay không an phận dần dần rê xuống, nhẹ nhàng dùng ngón tay nhấc cong chiếc quần ngủ rộng thùng thình, kẻ ấy ám muội xoa nắn phần thịt mềm giữa chân Thành Húc, dáng người của cậu rất ngon, cao to cường tráng tràn đầy lực lượng nam tính, nhưng hôm nay lại chỉ đành bị bóng đè vây khốn, mặc người khác thỏa sức chà đạp.
Thảm lông mỏng manh bị kéo xuống một chút, cơ thể rắn chắc mà gợi cảm trên giường kia cũng dần bại lộ trong không khí.
Rất nhanh, người nọ đã không còn thỏa mãn với việc vuốt ve nữa.
Đầu lưỡi hồng hào vòng quanh đầṳ ѵú bị không khí lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến dựng thẳng, thân là một người đàn ông nhưng quầng vυ' của Thành Húc lại dường như to đến quá mức, tên biếи ŧɦái đó cũng cực kỳ thích điểm này, kẻ ấy như một đứa bé mới sinh bị bỏ đói quá lâu, thèm thuồng mυ'ŧ vào đầu vụ đã trướng căng, hút cho núʍ ѵú nhỏ xinh thuộc về đàn ông đó rung động kêu chóp chép.
Người nọ dùng một tay chơi đùa ngực Thành Húc, một tay còn lại luồn vào trong quần vuốt ve côn ŧᏂịŧ của mình.
Nhưng bất kể kẻ đó có an ủi côn ŧᏂịŧ của mình ra sao thì vẫn không đạt được cao trào, một lúc lâu sau mới chịu đứng lên như thể đã bỏ cuộc.
Kẻ đó cởϊ qυầи ra, đặt côn ŧᏂịŧ đã căng phồng đến nóng rực của mình ở bên môi Thành Húc, qυყ đầυ khẽ chạm vào cánh môi khô ráo, mãi đến khi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhuốm đầy đôi môi mới bắt đầu chầm chậm cọ súc.
Dù đang là nằm mơ nhưng dường như Thành Húc cũng có thể ngửi được mùi tanh tưởi của hạ bộ đàn ông khi bị nhét trong quần quá lâu vào mùa hè, cảm giác này quá chân thật, giống như có người đang thật sự lấy côn ŧᏂịŧ cọ vào miệng cậu.
Cậu bất chợt bừng tỉnh khỏi giấc mơ, kinh hoàng đánh giá xung quanh, mãi đến khi nhìn bầu trời đã sáng trưng bên ngoài mới còn chút sợ hãi vỗ vào ngực mình, giấc mơ hôm qua quá chân thật, cái mùi như hoa thạch thảo thuộc về đàn ông ấy phảng phất vẫn quanh quẩn rõ ràng bên người cậu.
Thành Húc hơi đau đầu sờ trán, theo bản năng giơ tay phải lên mơn trớn đôi môi, nhưng ngay giây sau cậu lại sờ được dấu vết còn sót lại của chất lỏng sau khi khô ở trên mặt mình.