Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ

Chương 54 Quả nhiên quan hệ không bình thường

“Giai Tịnh!” Từ Nhược Văn không nhịn được lên tiếng “Cô, cô…”

Giai Tịnh nghe thấy âm thanh, quay đầu lại nhìn bà một cái, trong mắt lộ vẻ xa cách và lạnh nhạt, chỉ một giây đã thu hồi ánh nhìn, ngoan ngoãn theo Châu quản gia đi vào trong.

Những người khác không biết mối quan hệ của bọn họ, thấy người nhà họ Bạch quen biết cô gái này, đồng loạt nhìn người nhà họ Bạch với cặp mắt khác!

Người nhà họ Bạch tự cảm thấy mình hơn những người khác đồng thời, lại không nhịn được suy đoán, Giai Tịnh rốt cuộc vào đó bằng cách nào...

Sao cô quen biết nhân vật như Tư lão tiên sinh cơ chứ?

“Ông.”

Giai Tịnh vừa vào phòng bệnh liền lễ phép chào hỏi.

“Bảo bối Tịnh Tịnh à, cuối cùng con cũng tới rồi! Ông trông mòn con mắt, cuối cùng cũng trông được con rồi!”

Tư Vĩnh Chiêu bảo cô ngồi xuống đồng thời không nhịn được nghi hoặc “Sao chỉ có một mình con đến? A Xuyên đâu?”

“Anh ấy tạm thời có việc quay lại công ty rồi.”

“Tiểu tử thối này!” Tư Vĩnh Chiêu thầm giận, khỏi cần nói, tiểu tử thối này chắc chắn là chán Tịnh Tịnh rồi! Mới có mấy ngày đã bỏ mặc người ta rồi...

Cô gái đẹp lại có y thuật tinh xảo như Tịnh Tịnh, nó đi đâu mới tìm được!

Vốn còn tưởng là hôn sự của bọn họ tám chín phần thành rồi...

Bây giờ xem ra, còn chưa biết được!

“Lão Châu, gọi điện thoại cho A Xuyên!” Tư Vĩnh Chiêu tức giận “Trong mắt tiểu tử thối này chỉ có công việc!”

Phải nói nó mới được!

Cô gái xinh đẹp như vậy bày trước mặt nó, nó còn có tâm tư để xử lý những chuyện khác!

Thật ra Tư Thần Xuyên quả thật không có tâm tư để làm việc, nhưng nếu anh không xử lý xong, thì tối nay không thể ăn tối cùng tiểu nha đầu rồi.

Để dành nhiều thời gian bên tiểu nha đầu hơn, chỉ có thể từ bỏ việc đón ông xuất viện...

Nhưng ông không biết, còn tưởng anh không thích Tịnh Tịnh, tiếp xúc với nhau chán rồi, cố ý lạnh nhạt Tịnh Tịnh...

“Không sao đâu, để anh ấy bận đi.”

Bớt đi tên dính người này, Giai Tịnh cảm thấy thoải mái biết bao.

Nhưng Tư Vĩnh Chiêu lại nghe thành, nha đầu này đang nói đỡ cho A Xuyên, hiền thục quá đi!

“Thằng nhóc A Xuyên từ nhỏ đến lớn đã trải qua quá nhiều chuyện, tạo nên tính cách lạnh lùng, ít nói, sau này có dịp ông sẽ kể con nghe về chuyện trước kia của nó.”

Giai Tịnh không hứng thú với quá khứ của Tư Thần Xuyên, nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn gật đầu, làm bộ dạng của một đứa trẻ ngoan.

Bên ngoài phòng bệnh.

Bạch Tuyết Dung phát hiện, từ sau khi Giai Tịnh đi vào, ánh mắt Cao Thiên Kiệt chưa từng rời khỏi phòng bệnh đó.

Cô thừa nhận, Giai Tịnh hôm nay rất đẹp, tuy ăn mặc đơn giản, tóc cũng tùy ý búi cao, nhưng ngũ quan xuất chúng kia, và khí chất lạnh lùng toát ra từ bên trong, quả thật làm người ta sáng mắt.

Thấy mọi người đều nghĩ đến Giai Tịnh, cô không nhịn được cắn chặt môi dưới, nhỏ giọng nói “Cuộc sống riêng tư của chị thật sự rất phức tạp…”

“Con nói sao?” Từ Nhược Văn còn tưởng cô biết nội tình gì, vội vàng truy hỏi.

Không chỉ Từ Nhược Văn, Bạch Bác Minh và người nhà họ Cao đều bị những lời này của cô thu hút, nhìn về phía cô!

Bạch Tuyết Dung tựa như tìm được sự tồn tại của mình, nhỏ giọng nói:

“Lúc trước con và anh Thiên Kiệt nhìn thấy chị đỡ một người đàn ông lên khách sạn, người đàn ông kia đã già đến mức không đi nổi rồi…”

“Ở khách sạn hầu hạ lão già xong, chị lại leo lên một chiếc xe sang, đi tiếp người đàn ông khác…”

“Bây giờ chị có thể vào trong phòng bệnh kia, không biết là có quan hệ không rõ ràng gì với Tư lão tiên sinh hay không, hay là cặp kè với người có tiền nào, lấy thân phận tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ vào thăm Tư lão tiên sinh…”

“Bất luận là trường hợp nào, đều khiến người ta cảm thấy tiếc nuối…”

“Chị vốn dĩ rất xuất sắc, vì ở lại thành phố K, thật sự đã làm quá nhiều chuyện sai lầm.”

Bạch Tuyết Dung nói đến đây, còn giả vờ thở dài, bộ dạng vô cùng đau lòng.

Từ Nhược Văn không dám tin vào tai mình “Cuộc sống riêng tư của nha đầu chết tiệt này thật sự phức tạp đến vậy sao?!”

Nếu như lấy thân phận tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ đi vào, cũng không sợ làm bẩn mắt Tư lão tiên sinh, ảnh hưởng đến việc hồi phục của Tư lão tiên sinh!

“Gia đình ruột của Giai Tịnh có vẻ rất giàu có, chắc là sẽ không chấp nhận những việc làm như vậy."

Nghe Cao Thiên Kiệt nói vậy, Bạch Tuyết Dung kinh ngạc một chút “Anh Thiên Kiệt, anh đang nói đỡ cho chị sao? Nếu gia đình ruột của chị thực sự giàu có như vậy, sao gia đình chị ấy có thể đồng ý cho chị ấy phục vụ một lão già ở khách sạn chứ? Hôm đó anh cũng nhìn thấy rồi, động tác thân mật của chị với lão già kia, như tình nhân vậy…”

Bạch Tuyết Dung không nói còn đỡ, nói xong Cao Thiên Kiệt liền nhớ tới đôi tay trắng nõn của Giai Tịnh đỡ lão già kia, trong lòng nhất thời không thoải mái.

Bạch Tuyết Dung nhân cơ hội thêm dầu vào lửa “Nếu như gia đình ruột của chị thật sự giàu đến vậy, tùy tiện là có thể lấy ra mấy tỷ tiền mặt. Vậy cha mẹ chị, chí ít cũng phải là người giàu nhất tỉnh, thậm chí là người giàu nhất quốc gia này…”

“Nhưng hiển nhiên, khả năng này rất thấp. Chiếc xe sang màu xanh lá cây nước Anh hôm đó, cũng có thể là xe của lão già nào đó... Người hầu kia, cũng có khả năng là đang nói dối…”

“Ta thấy lạ, nếu như gia đình ruột của nó thật sự giàu có như vậy, sao nó lại đến bệnh viện canh chừng bà tỉnh lại, đã canh hết mấy lần rồi!” Từ Nhược Văn âm thầm cân nhắc nói “Chắc chắn là nó đang chờ bà tỉnh lại, làm chủ cho nó, để nó ở lại nhà họ Bạch…”

Nói như vậy, cha mẹ Giai Tịnh quả thật không có tiền...

Đúng lúc này, mấy vệ sĩ nhận được tin, bắt đầu “xua đuổi” người bên ngoài.

“Hôm nay Tư lão tiên sinh không gặp bất cứ ai, mời mọi người về cho, đừng đứng ở đây, không khí không lưu thông.”

“Nhưng vừa rồi cô gái kia đi vào…” Bạch Tuyết Dung ôn nhu tươi cười mở miệng “Anh ơi cho hỏi, cô gái bên trong có quan hệ gì với Tư lão tiên sinh vậy? Anh có thể tiết lộ chút không?”

Vệ sĩ thấy bộ dạng dối trá của cô, bỗng nhiên cảm thấy phản cảm, phải biết rằng bọn họ ở nhà họ Tư nhiều năm rồi, loại trà xanh như vậy không thấy một ngàn, cũng được hơn trăm người rồi.

Thấy vệ sĩ không để ý tới cô, Bạch Tuyết Dung có chút xấu hổ, nhiều ánh mắt đang nhìn như vậy, cô không xuống được, chỉ có thể mặt dày nói “Anh ơi, thật không giấu gì, cô gái kia là chị tôi…”

“Nếu là chị cô, thì cô về cô tự hỏi cô ấy.” Vệ sĩ chặn họng cô chỉ bằng một câu nói.

Từ Nhược Văn kéo Bạch Tuyết Dung lại, không muốn để cô làm mất mặt.

Nhưng Cao phu nhân nhìn không quen bộ dạng mất mặt của cô gái này, trong lòng cảm thấy phản cảm. Không ít người đã rời khỏi, không ít người còn canh chừng ở gần đó chờ Tư lão tiên sinh đi ra.

Một lát sau, cửa phòng bệnh mở ra.

Giai Tịnh đỡ Tư Vĩnh Chiêu đi ra, tất cả mọi người đều ngây người!

Lão tiên sinh tinh thần khỏe mạnh, đang cười tủm tỉm nói gì đó với cô gái, cô gái ngoan ngoãn gật đầu, nhìn rất hài hòa ấm áp, như người một nhà vậy!

Mấy người phụ trách của mấy công ty nhỏ sửng sốt một lúc, vội vàng xông lên tìm Tư lão tiên sinh...

Tất cả đều bị vệ sĩ chặn bên ngoài.

“Tư lão tiên sinh, ngài muốn xuất viện sao?”

“Không biết ngài có thể cho tôi năm phút được không?”

“Tôi chỉ cần một phút là được!”

“Tư lão tiên sinh, Tư lão tiên sinh!”

Tư Vĩnh Chiêu không thèm để ý đến giọng nói phía sau, cười nói vui vẻ với cô gái bên cạnh, cùng nhau đi về phía thang máy.

Châu quản gia xách hành lý theo sau bọn họ, bộ dạng một người hầu trung thành.

“Quan hệ của chị và Tư lão tiên sinh quả nhiên không đơn giản…”