Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ

Chương 50 Gia đình cô ấy rất giàu có

“Cái gì?” Bạch Bác Minh còn tưởng là mình nghe nhầm.

Cao phu nhân cao cao tại thượng nói “Tập đoàn của hai nhà Thẩm, Tần đã đe dọa, kẻ nào dám hỗ trợ, thì kết cuộc của kẻ đó sẽ như nhau.”

Cao phu nhân không thể vì một chút hứng thú nhất thời của con cái, và chuyện hôn ước đáng xấu hổ này, mà đánh cược tất cả tài sản của nhà họ Cao! Bạch Tuyết Dung không ngờ Cao phu nhân lại từ chối một cách thẳng thừng như vậy, đôi tay dưới gầm bàn lặng lẽ nắm chặt lại. Đây rõ ràng là không nể mặt gia đình bọn họ!

Cao Thiên Kiệt cũng khẽ hô một tiếng “Mẹ!”

Vẫn là ông Cao đứng ra hòa giải, “Chuyện nay chúng ta để từ từ bàn bạc… Ăn cơm trước, đồ ăn nguội cả rồi, lát nữa bàn tiếp!”

“Đúng đúng..." Bạch Bác Minh là người từng trải, bưng ly rượu lên mời ông Cao "Quên cảm ơn việc thông gia đã giúp đỡ đặt phòng VIP cho bà nội Dung Dung, còn bảo bác sĩ chiếu cố bà ấy nhiều hơn..."

Ông Cao vừa nghe xong liền nói "Đâu có đâu, phòng bệnh VIP của bệnh viện Hoa Nhạc khó đặt như vậy, sao chúng tôi có thể đặt được? Chúng tôi cũng đâu quen biết các lãnh đạo trong đó đâu.”

nhà họ Bạch đồng loạt trợn tròn mắt: vậy là ai đặt? Ai dặn dò bác sĩ phải chăm sóc tốt cho bà?

Bất chợt, Bạch Bác Minh và Từ Nhược Văn đồng thời nhớ tới những gì mà Đường Thiếu Trạch đã nói... chẳng lẽ thật sự là Giai Tịnh?! Không lẽ là vậy?!

Phía bên kia.

Giai Tịnh cùng cha mẹ ăn cơm xong, đang muốn rời đi, điện thoại đúng lúc rung lên, có chút việc phải xử lý.

“Ba mẹ, hai người đi trước đi, con đi toilet một chút, chút nữa con quay lại.”

“Được, con cứ từ từ, không cần gấp!” Tống Giai Kì chờ cô đi rồi, lại nhỏ giọng nói với dì Lan “Bà ở lại đây chờ nó, bầu bạn với nó!”

“Vâng, phu nhân.” Dì Lan chờ ở trong phòng riêng, một lát sau, thấy Giai Tịnh từ toilet đi ra, lúc này mới tiến lên trước, cung kính nói “Giai Tịnh tiểu thư, xe của lão gia và phu nhân đang đợi cô ở bên ngoài!”

“Được, đi thôi.” Giai Tịnh vừa cầm điện thoại trả lời tin nhắn cho ai đó, vừa đi về phía trước.

Vừa mới đi ra khỏi phòng được mấy bước, bỗng nhiên có mấy người từ góc đường đi ra, dì Lan vội vàng kéo góc áo của cô “Giai Tịnh tiểu thư, cẩn thận! ”

Mấy người vừa đi ra chính là người của nhà họ Cao và nhà họ Bạch.

Từ Nhược Văn nhìn thấy Giai Tịnh đi ra từ phòng hạng nhất kia, tên người hầu ăn mặc lịch sự trước mặt còn gọi cô là “Giai Tịnh tiểu thư”, cả người đều ngây ra.

“Chờ chút…” Từ Nhược Văn hoàn toàn chưa tiếp thu được cách xưng hô này, chỉ vào Giai Tịnh hỏi dì Lan “Bà vừa gọi cô ta là gì? Cô ta là tiểu thư nhà các người sao? ”

“Các ngươi là ai?” Ánh mắt dì Lan có chút cảnh giác, hiển nhiên những người này không có ý tốt.

Bà gọi tiểu thư nhà mình như thế nào, thì liên quan gì đến họ?

Bạch Tuyết Dung ở bên cạnh vô cùng ngạc nhiên, cười gượng giải thích, “Lúc trước chị lớn lên trong gia đình chúng tôi.”

“Ồ, hai người là cha mẹ nuôi của Giai Tịnh tiểu thư?”

Dì Lan chợt tỉnh ngộ, vẫn chưa biết đám người trước mắt này ngày xưa ăn hϊếp tiểu thư nhà mình như thế nào, ngược lại lễ phép nói “Lão gia phu nhân của chúng tôi hai hôm trước còn đang thắc mắc, sao các người lại không nhận quà, và ba tỷ tiền mặt kia..."

“Bà bà bà, bà đang nói gì vậy?” Từ Nhược Văn hết sức sửng sốt, còn tưởng là mình nghe nhầm.

"Chính là quà cảm ơn hôm đó tài xế thay lão gia, phu nhân chúng tôi đưa tới! Ba mươi gian hàng kia đều nằm ở vị trí tốt nhất trung tâm thành phố, còn có ba mươi căn biệt thự kia, phong cảnh xung quanh đều rất tuyệt vời, còn có ba tỷ tiền mặt..."

nhà họ Bạch và nhà họ Cao nghe đến ngây người, người hầu này đang nói gì vậy? Tại sao họ nghe không hiểu gì hết vậy?

“Còn có nhân sâm ngàn năm, linh chi trên thị trường muốn mua cũng không mua được. Đều là chút thành ý của lão gia và phu nhân chúng tôi! Các người không nhận, thật sự là quá khách sáo rồi!”

Từ Nhược Văn nghe xong, chỉ cảm thấy vô cùng ngạc nhiên!

Mấy hộp quà rách nát hôm đó, vậy mà lại chứa nhiều đồ quý giá như vậy? Sao, sao tài xế kia lại không nói rõ chứ?!

Không đúng, gia đình ruột của Giai Tịnh không phải ở dưới quê sao? Sao nghe có vẻ còn giàu hơn bọn họ vậy?!

“Bà, lão gia phu nhân các người không phải ở huyện Đào Nguyên sao..."

“Huyện Đào Nguyên là quê của lão gia phu nhân nhà tôi, bây giờ chúng tôi đang ở tại..."

Thấy Dì Lan còn muốn nói tiếp, Giai Tịnh thản nhiên ngắt lời “Đi thôi, đừng phí lời với bọn họ.”

Dì Lan nhìn sắc mặt của Giai Tịnh tiểu thư, hình như Giai Tịnh tiểu thư không thích bọn họ? Chẳng lẽ trước kia bọn họ đối xử với nhau không tốt sao? Nhận ra được khả năng này, thái độ của dì Lan không còn tốt như vậy nữa, theo sau Giai Tịnh rời đi.

“Chờ chút, các người đừng đi chứ…”

Từ Nhược Văn còn muốn đuổi theo để hỏi cho rõ ràng, liền nhìn thấy tài xế Lưu lần trước tặng quà cho bọn họ, tự mình khom lưng mở cửa xe cho Giai Tịnh...

Đó là một chiếc xe sang trọng dài, thân xe màu xanh lá cây, hai hôm trước vừa mới lên báo, là Rolls-Royce đặc biệt sản xuất cho một tỷ phú! Cả thế giới chỉ có một chiếc duy nhất! Trị giá 300 triệu!

Còn chưa kịp nhìn rõ những người trong xe, chiếc xe sang dài kia đã hiên ngang rời đi, để lại đám người của nhà họ Bạch và nhà họ Cao hai mắt nhìn nhau, còn chưa kịp hoàn hồn.

quần áo, giày dép trên người bà người hầu kia mặc lúc nãy cộng lại cũng phải bốn năm ngàn! Rốt cuộc là loại gia đình gì, mới có thể sở hữu chiếc xe như vậy… Từ Nhược Văn không dám nghĩ tiếp, biểu cảm của Bạch Bác Minh cũng phức tạp không kém!

“Tham cái nhỏ để mất cái lớn, Bạch phu nhân, lần này các người thiệt thòi lớn rồi.” Bà Cao như có ý ám chỉ gì đó để lại những lời này, khóe miệng còn lộ ra một nụ cười chế giễu, đi cao gót rời khỏi.

“Thông gia thật ngại quá, hôm nay tâm trạng phu nhân ta không tốt lắm, ta về nhà dỗ dành trước…” Ông Cao túm lấy cánh tay con trai, không quên nói hai câu khách sáo, “Hẹn lần sau nha!”

Sắc mặt người nhà họ Bạch khó xử đến cực điểm, phần nhiều là bởi vì Giai Tịnh, không quan tâm đến thái độ của Cao phu nhân cho lắm, tùy tiện đáp lại vài câu liền vội vàng về nhà.

Trong chiếc xe sang trọng, Tống Giai Kì quan tâm hỏi: “Tịnh Tịnh à, có phải bụng con không khỏe không? Là do thức ăn hôm nay không tươi? Hay là? ”

“Chắc là do chị ăn sơn hào hải vị không quen, thích ứng là được rồi.”

Nghe Lê Thư Kỳ nói như vậy, dì Lan vội vàng giải thích “Phu nhân, vừa rồi bởi vì gặp được cha mẹ nuôi Giai Tịnh tiểu thư, cho nên chậm trễ một chút. ”

“Gặp Bạch Bác Minh và Từ Nhược Văn sao?” Tống Giai Kì có chút bất ngờ.

Dì Lan cũng ngạc nhiên hỏi “Phu nhân, bà quen bọn họ à?”

Sao còn biết tên của họ?!

Ôi! Không nhắc tới bọn họ còn tốt, vừa nhắc tới bọn họ Tống Giai Kì liền sôi máu! Lúc trước nghe tài xế Lưu nói khi đưa quà đến nhà họ Bạch bọn họ một món cũng không nhận, còn tưởng là do bọn họ khách sáo!

Nhưng sau khi nhìn thấy con gái bảo bối ăn mặc đơn giản, bọn họ cho người điều tra mới biết được, con gái bảo bối của bọn họ từ nhỏ ở nhà họ Bạch chịu rất nhiều ủy khuất!

“Ba mẹ không ai yêu thương cả”, nếu không phải do bà Bạch che chở cho cô...

Nể tình cô rất thích bà Bạch, Tống Giai Kì tạm thời không kiếm chuyện người nhà họ Bạch, nhưng không ngờ hôm nay con gái lại gặp bọn họ, ảnh hưởng đến tâm trạng nhiều như vậy!

“Sau này nhìn thấy bọn họ không cần khách sáo, cũng đừng tiết lộ tình hình trong nhà.”

Tư liệu cho thấy người nhà họ Bạch tham lam vô độ, nịnh nọt, nịnh bợ, nếu sự giàu có bị lộ ra, bọn họ nhất định sẽ quấn lấy không thôi!