Tần Ngư cúi đầu nhìn mèo con trong rổ, hẳn là được Vu Sanh tắm qua, thoạt nhìn sạch sẽ một ít, nhưng mà....
Một người một mèo lại lần nữa đối diện.
Tần Ngư: Không nhàm chán, cũng không đáng yêu, quá xấu.
Mèo con: Cũng thế cũng thế, cô càng xấu, còn ngốc.
Hai xem ghét nhau, nhưng Tần Ngư cũng chưa nói cái gì, người một nhà hòa khí ăn cơm.
Meo meo meo ~~ mèo trong rổ bất an kêu, nhắc nhở ba người nó cũng đói bụng.
Vu Sanh vẫn luôn thiện lương, tức khắc cảm thấy có lỗi, đứng dậy đổ chút đồ ăn muốn đút cho nó ăn.
Tần Ngư thấy mẹ mình còn chưa có ăn bao nhiêu, liền nói: “Mẹ, con làm đi.”
Sau đó cô đi đổ một chén nước.
Di? Hai vợ chồng kinh ngạc, Tần Ngư giải thích: “Trên sách khoa học tự nhiên nói mèo con mới sinh ra không bao lâu, không thể ăn thức ăn chín, uống nước là được.”
Coi mẹ nó mới uống nước là được! Khoa học của cô là ai dạy? Nói bậy không càn kịch bản đi.
Mèo con trừng mắt cô, Tần Ngư ôn nhu mà nhìn nó, một bên cho nó uống nước....
Nước tràn vào trong lỗ mũi nó.
Cuộc sống của mèo thật gian nan, cô chờ đó!
————————
Hai vợ chồng tắm rửa xong, mang theo mèo con trở về chính phòng mình, sau khi khóa cửa, Tần Ngư mới nói với nó: “Rõ ràng, ngươi rất cần ta hỗ trợ, nhưng ngươi còn không có nói điều kiện hợp tác của ngươi.”
Mòe cũng là thông minh, cũng phát giác Tần Ngư kỳ thật không ngu.
“Thứ nhất, ngươi nhìn thấy tương lai không phải đầy đủ hết, chính ngươi khẳng định cũng phát hiện, ngươi hiện tại biết chỉ là giai đoạn trước mắt này mà thôi, phía sau đều không thấy được, đó là bởi vì linh hồn ngươi yếu ớt, dung lượng đại não không đủ, muốn có đòn sát thủ nghịch tập chân chính, ngươi cần ta trợ giúp, ta có thể cho ngươi chân chính hoàn toàn có được ký ức tương lai.
Thứ hai,....”
Còn có thứ hai? Là cái gì?
Phi thăng thành thần sao?
Nó ưỡn ngực, “Ta là hội trưởng tương lai siêu cấp vô địch đáng yêu, cô nhất định sẽ đem ta trở thành tiểu tổ tông của cô mà cung phụng.”
Tần Ngư: “.....”