“Vừa lúc, tôi cũng có một vấn đề cần giải đáp đấy, Trịnh lão sư…”
Chỉ thấy mọi người vốn đang chú ý lên thiếu niên trên bục giảng đồng loạt quay đầu nhìn về một phía, sau khi biết người nói ra câu này là ai thì đều tỏ vẻ không hề ngạc nhiên gì lắm.
Trịnh Bân cũng nhìn về đối phương. Sớm đã biết con người này sẽ không buông tha mình dễ dàng vậy mà.
Nhưng mà ngạc nhiên nha, Ninh Duật vậy mà cam tâm gọi mình là lão sư, có điều ngữ ý trông càng giống là đang mỉa mai hơn. Thế nào, muốn ám chỉ cậu không xứng đáng sao?
“Trò Ninh có câu hỏi gì, tôi rửa tai lắng nghe.”
Hai chữ “Trò Ninh” khiến Ninh Duật như bị ăn một phát vả đau điếng vậy. Cục tức xông lên làm nghẹn ứ nơi cổ hỏng, xong lại không thể tùy tiện bộc phát ra, đành cắn răng nuốt xuống lần nữa. Chầm chậm hít một hơi thật sâu, Ninh Duật như cũ mắt đối mắt với Trịnh Bân, trên môi luôn cố hữu nụ cười đầy sự khinh mạn, bộ dạng thong dong khiến người ngoài không thể nhìn ra người trước mặt trong lòng đang dậy sóng.
Không sai, chính cậu ta cũng đã gọi đối phương là lão sư rồi, Trịnh Thành Hi gọi mình như vậy cũng hợp tình hợp lí. Lúc trước cậu ta chủ quan, nên mới bị đối phương qua mặt. Con người thì chỉ nên phạm sai lầm một lần thôi, nếu lại phạm lần hai còn cùng một lỗi, thì đó là ngu hết thuốc chữa rồi.
“Không dám. Được biết Trịnh lão sư là người có số điểm cao nhất trong cả hai vòng thi sơ tuyển, đủ biết ngài có hiểu biết thâm sâu về lĩnh vực AI. Chúng ta đều biết, cho đến hiện nay, qua bao năm tìm tòi nghiên cứu vẫn chưa từng tìm ra được bước đột phá nào trong lĩnh vực này. Mỗi thiết kế sư đều có mục tiêu của chính mình. Xét thấy Trịnh lão sư còn nhỏ tuổi một thân một mình mà đi được bước tiến lớn như vậy khiến tôi rất tò mò. Ngài có thể kể một chút về quá trình tìm tòi ra phương hướng mới cũng như những khó khăn gặp phải trong quá trình đó hay không?”
Tuy bản thiết kế của Trịnh Bân không được công bố công khai, xong Ninh gia có người ở trong nội bộ, nên biết được ít nhiều về bản thiết kế đó.
Thời điểm Ninh Duật biết được liền hiện ra vẻ mặt không dám tin, thậm chí còn vì chuyện này mà mắt ăn mất ngủ mấy ngày.
Không thể nào, nhất định là Trịnh Thành Hi gian lận. Tuy bản thiết kế kia có chút vượt qua tầm hiểu biết của Ninh Duật. Xong cậu ta hiểu rõ, để vẽ ra một bản thiết kế như vậy, chắc chắn khổng thể trong một thời gian ngắn mà làm được.
Trịnh Thành Hi trước kia chỉ biết ăn uống chơi bời, vung tiền như rác. Cậu ta lấy đâu ra tiền, lấy đâu ra thời gian để nghiên cứu, nhất là khi bản thân còn chẳng có tí tinh thần lực nào.
Nhưng nếu không phải thiết kế của Trịnh Thành Hi, vậy cậu ta lấy bản thiết kế từ đầu tới. Và cả con robot dị thú bên cạnh nữa, trước đó chưa từng thấy nó xuất hiện bao giờ, cứ như thể từ trong hư không bước ra vậy. Nhất định là có điều gì mờ ám ở đây, Ninh Duật cậu nhất định phải tra cho ra.
Theo lí mà nói, quá trình nghiên cứu của một thiết kế sư không thể tùy tiện công bố ra ngoài. Nhưng mỗi thiết kế sư vẫn có bút kí của riêng mình để viết lại quá trình đó, nhằm sau này truyền lại cho học trò của mình.
Trịnh Bân đương nhiên không ngốc đến nỗi kể cho Ninh Duật, bởi thực tế làm gì có cái gọi là quá trình đó. Xong nếu không trả lời, kiểu gì Ninh Duật cũng có lý để nghi ngờ về năng lực của cậu…
Ninh Duật a Ninh Duật, cậu cũng biết đặt câu hỏi đấy.
“Quá trình khó khăn ra sao, chắc phải đợi khi nào cậu trở thành đồ đệ của tôi rồi tính đi. Tuy không thể kể rõ quá trình, xong tôi có thể giản lược những điều cần chú ý nếu các cô cậu có phương hướng đi theo con đường này.”
Sau đó Trịnh Bân liền nêu lần lượt các điểm càng chú ý ra. Mấy quân giáo sinh ngồi ở dưới sao có thể dễ dàng bỏ qua cơ hội trời cho này, vội vàng mở quang não ra để quay lại.
Ninh Duật bị Trịnh Bân nói cho cứng họng. Cậu ta thậm chí còn thoáng nghe được vài tiếng cười khúc khích truyền đến từ sau lưng.
“Ninh Duật, cảm ơn cậu nha. Gần đây tôi cũng đang gặp khó khăn trong lĩnh vực này, nhờ câu hỏi của cậu mà tôi tìm được con đường phát triển mới rồi.”
Một cô gái ăn mặc cá tính ngồi cách đó không xa quay đầu cười cợt nhả nói với Ninh Duật.
Những người khác có thể e dè bởi Ninh gia đứng sau Ninh Duật, nhưng cô không sợ. Tuy cô không sống ở Trung Ương Tinh, nhưng gia thế không hề kém cạnh các thế lực khác. Đã thế ông nội cô còn là một trong mười Thuần Thú Sư đỉnh cấp của Từ Á tinh hệ, Họa Hi các hạ. Đến mấy vị ở trong quân bộ còn phải kiêng nể ông vài phần, cho nên cô càng không cần phải nể mặt người Ninh gia.
Họa Nghi là một trong năm thiên tài đến từ tinh cầu ngũ hành bao quanh Trung Ương Tinh. Cô khá thân thiết với Sương Tuyết và Lục Vũ, Bạch Lâm và Thiết Vinh chỉ dừng ở sơ giao. Riêng chỉ có mình Ninh Duật là cô không thể nào vừa mắt nổi.
Tính cách của Họa Nghi sáng sủa hoạt bát, hồi nhỏ chính là một con khỉ nhỏ chuyên đi gây chuyện, trong một dịp đặc biệt có cơ hội gặp Ninh Duật một lần.
Cô biết mình chuyên gây họa, nhưng vẫn biết điểm dừng, sẽ không làm điều gì quá quắt làm mất mặt gia tộc. Xong chỉ vì lần gặp mặt đầu tiên cũng là duy nhất đó, lại khiến cô không thể nào quên được.
Họa Nghi bị người vu oan đẩy ngã một đứa nhỏ ba tuổi khiến nó lâm vào tình trạng nguy kịch suốt một tháng, mà người vu oan đó không ai khác chính là Ninh Duật.
Thực tế là đứa bé nghịch ngợm, không cẩn thận khiến chính mình tự ngã. Họa Nghi thấy được, muốn chạy ra kéo người lại xong không kịp, đúng lúc đó Ninh Duật lại đi qua.
Lúc người lớn chất vấn, Ninh Duật thế mà cực kì khẳng định rằng chính mắt cậu ta thấy cô ác ý đẩy đứa nhỏ ngã cầu thang, còn cậu ta thì muốn chạy tới cứu nhưng không kịp.
Không có camera quay lại quá trình vì khu vực nằm ở góc chết, lại thêm không còn người làm chứng nào khác, cùng những chuyện gây họa của Họa Nghi bất ngờ bị khui ra, khiến mọi người càng khẳng định cô là người làm sai.
Hậu quả chính là Họa Nghi bị cha mẹ xách đến tận nhà đứa bé đi để xin lỗi và bồi thường thích đáng. Họa Nghi uất ức nói ra sự thật nhưng chẳng ai tin, dù gia đình tin cô nhưng người ngoài thì không dễ như vậy. Đặc biệt là khi Ninh Duật lúc đó đã bắt đầu bộc lộ thiên phú thiết kế của mình.
Cũng may sau đó đứa bé tỉnh lại và nói ra tất cả, Họa Nghi coi như được minh oan. Nhưng khiến cô càng ức chế là Ninh gia lại mặt dày vô cùng, không chỉ bao che cho việc con cháu làm sai còn cười xòa nói lời trẻ con không nên chấp nhặt làm gì.
Ha, nực cười. Không nên chấp nhặt lời trẻ con? Vậy có phải họ đã quên, vì lời nói chắc như đinh đóng cột của con cháu nhà họ, mà cùng là đứa trẻ cô đã phải trải qua những gì.
Kể từ khi đó, Ninh gia và Họa gia cũng nhìn nhau không vừa mắt, mà Họa Nghi có mối hận từ nhỏ càng căm ghét Ninh Duật hơn.
Tiếc rằng trong lĩnh vực mà Họa Nghi giỏi nhất vẫn thua kém đối phương một bước. Trong mắt quần chúng, Họa Nghi chỉ được coi là một trong năm thiên tài đến từ ngũ hành tinh cầu. Nhưng với Ninh Duật, cậu ta lại được tôn vinh thành tương lai, niềm hi vọng mới của giới thiết kế sư.
Không dễ gì mới có cơ hội đè uy phong của tên đáng ghét này xuống, sự xuất hiện của Trịnh Thành Hi như ông trời ban cho cô một đồng bọn cùng chung chí hướng vậy.
Đúng lúc trước khi mình đến Trung Ương Tinh đã được gia gia căn dặn phải thân cận người Trịnh gia một chút, vừa vặn trùng hợp với ý định ban đầu của cô.
Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh, thử kết bạn với người này xem sao.