Mạnh Thiệu: “Hỉ Nhi, em cúi nửa người trên xuống trước cái bàn này, chống khuỷu tay lên mặt bàn, đặt cằm lên lòng bàn tay, mông nâng lên, thắt lưng hạ thấp một chút, chân mở ra một chút, quay đầu về phía phải, nhìn về phía sau, mỉm cười.”
Từ khi còn bé, Lăng Hỉ Nhi đã được học múa, lớn lên lại tập yoga, tính dẻo dai rất tốt, động tác Mạnh Thiệu yêu cầu cô đều hoàn thành rất tốt.
Tại thời điểm này, trước ống kính máy ảnh.
Một thiếu nữ mới trưởng thành mặc sườn xám tình thú lụa tím trong suốt, cố gắng nâng một cặp mông mập mạp đầy đặn đặc biệt thích hợp để đυ. từ phía sau, đường cong hoàn mỹ, hai chân thẳng tắp của cô hơi mở ra, cúc huyệt mềm mại hồng hào mấp máy, bướm đẹp xử nữ dưới ánh mắt nóng rực của đàn ông thị gian, lặng lẽ ướŧ áŧ.
Lăng Hỉ Nhi hoàn toàn không biết gì về chuyện nam nữ quan hệ tìиɧ ɖu͙©, không biết Mạnh Thiệu đã bảo cô bày ra một tư thế phát tình cɧó ©áϊ động dục sau khi bị côn ŧᏂịŧ đút vào điên cuồng nhấp.
Cô chỉ cho rằng đây là một tư thế bình thường khiến cô lộ ra đường cong mông đẹp mà thôi.
Nhưng mà trên thực tế, trước ống kính, cô giống như một con đĩ dâʍ đãиɠ đang nứиɠ tình, cố ý mặc sườn xám tình thú mỏng dính không che được cái mẹ gì xé nhẹ một cái cũng đủ rách, mông béo đung đưa, chỉ có con điếm trời sinh mới có thể phát triển đẹp như vậy, kiểu điếm da^ʍ chạy đến phòng làm việc của đàn ông, vì quyến rũ côn ŧᏂịŧ của đàn ông ra sức đâm vào da^ʍ huyệt của mình còn cố ý bày ra một tư thế thuận tiện để cho người ta đυ. mình.
Mông mập nâng cao như vậy, giống như sợ côn ŧᏂịŧ không đυ. được vào da^ʍ huyệt của cô, không đâm được lên cửa tử ©υиɠ dâʍ ɖu͙© của cô
Đúng rồi, cô chỉ vừa tròn 18 tuổi, đây là vừa đến tuổi trưởng thành đã khẩn cấp tìm đàn ông phá trinh, mẹ kiếp, chưa từng thấy qua con điếm nào dâʍ đãиɠ như vậy.
Cũng không có đàn ông chạm vào cô, da^ʍ huyệt đã ướt, chảy một đống nước da^ʍ.
Tách! Tách! Tách!
Thay đổi tư thế cuối cùng, Mạnh Thiệu đề nghị: “Vẫn chụp ảnh đơn thì hơi đơn điệu, Hỉ Nhi, em có muốn tìm người mẫu phối hợp chụp ảnh với em hay không, như vậy là mấy bức ảnh sau khi ra lò cũng perfect hơn đấy.”
Nghe được có thể làm cho ảnh chụp tư phòng viết chân càng đẹp, Lăng Hỉ Nhi đồng ý.
Cô tò mò hỏi: “Ở đây có người mẫu nào không ạ?”
Mạnh Thiệu chỉ vào nam trợ lý Đức Hạo bên cạnh, giới thiệu: “Đây là Đoàn Đức Hạo, em có thể gọi anh ấy là anh Hạo, là trợ lý kiêm người mẫu của phòng làm việc của anh, anh ấy kinh doanh phong phú rất chuyên nghiệp, rất nhiều khách mời đều sẽ tìm anh ấy hợp tác quay phim.”
Đoàn Đức Hạo và Mạnh Thiệu là anh em tốt hay cùng nhau đi chơi đùa với phụ nữ, bọn họ lén lút thương lượng xong, đến lúc đó, lần đầu tiên của da^ʍ huyệt Lăng Hỉ Nhi sẽ cho Mạnh Thiệu, còn miệng thì cho Đoàn Đức Hạo.
Đoàn Đức Hạo hướng về phía Lăng Hỉ Nhi, mỉm cười với cô, hormone cứng rắn nồng đậm đánh úp lại.
Lăng Hỉ Nhi nhìn chiều cao của hắn cao hơn mình một cái đầu, thân hình cân đối đẹp đẽ, hai cánh tay nhô ra cơ bắp cường tráng, vải mỏng của áo thun mơ hồ lộ ra những đường cơ bụng của hắn.
Dáng người chuẩn như vậy, khuôn mặt cũng không tệ, Lăng Hỉ Nhi tin hắn thật sự là một người mẫu chuyên nghiệp.