Mà Trì Nghiêu đã chờ hết nổi, anh chưa bao giờ kích động và nóng nảy như thế này, cơ thể anh như đang sôi trào, từng đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt lan tỏa khắp toàn thân, côn ŧᏂịŧ dưới thân không thể nghi ngờ là thứ bị ảnh hưởng nhiều nhất, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong tinh hoàn đã mấp máy trướng đầy cần nhanh chóng trút ra.
Côn ŧᏂịŧ thô to phồng lên khủng khϊếp, gân xanh bùng nổ, qυყ đầυ kề thẳng vào lỗ hậu của Giang Dịch, không đợi Giang Dịch kịp phản ứng đã bắt đầu cắm vào.
“...! Thô quá rồi! Không chen lọt được đâu!” Hậu môn của Giang Dịch thoáng chốc bị banh rộng ra: “Rút ra ngoài! Mau... Rút ra ngoài!”
Trì Nghiêu không lùi còn tiến tới, sau khi qυყ đầυ tiến vào, nó phun ra một số lượng lớn nước da^ʍ bôi trơn miệng nhỏ chật hẹp, dưới sự bôi trơn của nước da^ʍ, Giang Dịch lại phải nuốt thêm một đoạn côn ŧᏂịŧ thô to nữa, nhưng lỗ nhỏ đã đạt đến cực hạn, thịt non bao quanh côn ŧᏂịŧ đã trở nên trong suốt, hiện ra tơ máu nhàn nhạt, chỉ cần dùng sức một cái là có thể xé toạc c̠úc̠ Ꮒσα của Giang Dịch ra.
“Không được! Thật sự... Sắp nứt ra rồi! Mau rút ra đi...”
Hai tay Giang Dịch chống lại phần ngực ưỡn lên của Trì Nghiêu, muốn đẩy anh ra nhưng chút sức lực này căn bản chẳng có ảnh hưởng gì với Trì Nghiêu đang bị dâʍ ɖu͙© và tà niệm lấp đầy đại não, anh chỉ muốn trút hết du͙© vọиɠ, mà người dưới thân lại đang từ chối anh, nếu không phải người này... Chắc chắn anh sẽ hút khô cậu!
Trì Nghiêu túm lấy cánh tay đang lộn xộn của Giang Dịch, môi in lên đầṳ ѵú đã dựng thẳng, đầu lưỡi thuần thục kɧıêυ ҡɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© của người dưới thân, nhân lúc Giang Dịch bắt đầu rêи ɾỉ, côn ŧᏂịŧ thô to lại đẩy thêm một khúc vào trong.
Nước da^ʍ của ác ma trong cơ thể anh đã phát huy tác dụng, cuối cùng theo sự phình to liên tục của côn ŧᏂịŧ, cái lỗ của nhân loại quá nhỏ, lúc này cần thiết phải cải tạo cơ thể của nhân loại để kẻ đó nghiện côn ŧᏂịŧ của ác ma, lại có thể nuốt vào một phần lớn. Nhưng có điều đây là sau cấp 50, là chuyện ác ma cao cấp cần làm vì côn ŧᏂịŧ quá lớn, còn giờ Trì Nghiêu chỉ mới có cấp 5 mà thôi.
Giang Dịch: “Á aa! Má nó sao anh lại... nhét vào hết được vậy! Căng chết bà tôi rồi!”
Trên nền cỏ trong rừng cây, hai người quấn quýt lấy nhau, chỗ kết hợp liên tục có nước da^ʍ dính nhớp nhỏ giọt, côn ŧᏂịŧ thô to khủng bố không ngừng mạnh mẽ dập vào người dưới thân.
Trì Nghiêu sảng khoái gầm rú! Ôm chặt lấy cơ thể mềm mại của Giang Dịch, một tay vuốt cái bụng đã bị đâm chọc đến biến hình của cậu, phần hông lại nhanh chóng thúc lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ dày đặc tuôn ra từ trong tinh hoàn, vô cùng vô tận, mỗi lần bắn ra anh đều không kiềm được gầm rú!
Vì là Giang Dịch chia sẻ kinh nghiệm nên cũng có nghĩa sẽ bại lộ tất cả bí mật với Trì Nghiêu, hiện giờ Trì Nghiêu đã có thể điều khiển giao diện trò chơi và balo của Giang Dịch. Anh trực tiếp lấy lều trại ra, ôm lấy Giang Dịch với chiếc bụng đã gồ cao, đi vào trong đó tiếp tục điên cuồng cᏂị©Ꮒ cậu.
Mãi đến đêm khuya, sau khi Trì Nghiêu lại lần nữa trút tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của mình vào cơ thể Giang Dịch, du͙© vọиɠ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã trút hết ra, lý trí đã quay trở về, cũng biết được thân phận thật sự của Giang Dịch, nhưng anh không hề để bụng, anh chỉ biết người này đã cứu anh, anh muốn ở bên cạnh Giang Dịch.