"Chủ nhân, người phát tình."
Cả người Giang Dịch run rẩy, không ngừng rêи ɾỉ: "Vậy anh còn đứng đó làm gì? Đến đây..."
Ban đêm, trong một lều vải ở trong rừng, thiếu niên gầy yếu nghe lời tới gần cơ thể nóng hừng hực của chủ nhân anh, Giang Dịch đã tự động cởi hết tất cả quần áo, da thịt trắng nõn lộ ra màu hồng nhạt trước mặt thiếu niên.
"Trì Nghiêu! Trì Nghiêu!Mau liếʍ giúp tôi..." Giang Dịch vội vàng kêu lên.
Thiếu niên có hơi không quen với cái tên này, nhưng cũng không nói gì, đầu lưỡi khẽ duỗi ra, bắt đầu bú ɭϊếʍ núʍ ѵú đang nhô lên của Giang Dịch.
"Ưʍ..." Thân thể Giang Dịch bởi vì động tình nên cần nhanh chóng phát tiết, hai tay ôm lấy cơ thể thiếu niên vuốt ve lên xuống.
Tiếng nước dinh dinh vang lên trong từng đợt liếʍ mυ'ŧ giữa đầu lưỡi và núʍ ѵú, Giang Dịch ưỡn người khiến bộ ngực nhô lên cao hơn, một tay của cậu ấn đầu Trì Nghiêu xuống, còn một tay còn lại thì cởi bỏ quần áo của anh, trên cơ thể anh hiện lên những đường vân màu đen quái dị, ngay lập tức, thân thể hai người trần trụi va chạm vào nhau.
Thân thể Trì Nghiêu dù gầy yếu nhưng đã không giống sự yếu ớt lúc hai người mới gặp mặt, trên đó giờ đây đã hiện lên một tầng cơ bắp thật mỏng, đường nét khuôn mặt cũng dần hiện rõ. Giang Dịch nhìn thấy cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Trì Nghiêu, thì tâm trạng càng thêm kích động, hai chân kẹp lấy bờ mông của anh, cọ cọ da^ʍ thịt dưới hông cậu.
Mặc dù thân thể Trì Nghiêu có vẻ gầy yếu, nhưng kích cỡ của côn ŧᏂịŧ dưới háng lại không hề phù hợp với dáng người gầy nhỏ của anh, kích cỡ hiện tại đã bự hơn rất nhiều người trưởng thành, thậm chí so với ác quỷ còn muốn thô to hơn, so sánh với côn ŧᏂịŧ nhỏ của Giang Dịch, chắc độ dài khoảng hơn 24cm, vì thế trong chuyện làʍ t̠ìиɦ, anh tuyệt đối chiếm vị trí chủ đạo.
Côn ŧᏂịŧ bự tiết ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ thấm vào dưới hông Giang Dịch, côn ŧᏂịŧ nhỏ sạch sẽ không lông bị gậy thịt to lớn đè ép, ẩm ướt rối tinh rối mù, hơn nữa dâʍ ɖị©ɧ còn không ngừng tràn ra chảy qua khe hở rồi chui xuống lỗ hậu phía sau, bỗng chốc phát ra tiếng nước nhóp nhép nho nhỏ.
Cặp trứng to lớn kia của Trì Nghiêu cũng đã sớm cứng hết cỡ, nếp uốn trên da đã biến mất, căng phồng như thể tinh hoa trong đó muốn nổ ra.
"Mau vào đi! Đừng lề mề nữa!" Giang Dịch cũng không phải mới bị cᏂị©Ꮒ lần đầu tiên, làm sao còn nhịn được nữa, cả người đều là mồ hôi, đột ngột cậu kinh ngạc mà thốt lên, "...Sâu thêm chút nữa...Aa!!"
Đầu lưỡi Trì Nghiêu từ trên đầṳ ѵú lướt xuống, rồi nuốt côn ŧᏂịŧ cương cứng của người dưới thân vào trong cổ họng, côn ŧᏂịŧ của Giang Dịch chỉ có kích cỡ thông thường, nên nuốt vào cũng không khó khăn, ngược lại còn khiến vị chủ nhân dâʍ đãиɠ này của anh trở nên càng điên cuồng.
Dưới mông Giang Dịch đã chảy ra lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠, bị côn ŧᏂịŧ lớn chống đỡ ngay lỗ sau chậm rãi xâm nhập, lúc qυყ đầυ to lớn mở ra huyệt thịt, đầu lưỡi của anh vẫn đang bú ɭϊếʍ côn ŧᏂịŧ của Giang Dịch, thân thể gầy yếu mềm dẻo của Trì Nghiêu vậy mà lại có thể duy trì loại tư thế này, gậy thịt to lớn ở dưới hông đâm thẳng vào trong lỗ nhỏ.
"Aaa! Tôi bắn...Muốn bắn...!" Trước sau Giang Dịch đều được sướиɠ cùng một lúc, cậu không nhịn được bắn vào trong miệng Trì Nghiêu, lỗ huyệt của cậu cũng muốn bị cᏂị©Ꮒ mãnh liệt, "Mau cᏂị©Ꮒ đi! CᏂị©Ꮒ tôi đi..."
Trì Nghiêu nhả ra côn ŧᏂịŧ dính đầy nước bọt, nghiêm túc nói: "Tuân lệnh, chủ nhân!"
Cả người anh nằm trên người Giang Dịch, thân thể gầy yếu đột ngột bộc phát ra lực đạo mạnh mẽ, gậy thịt thô to nhanh chóng vọt vào lỗ nhỏ chảy đầy nước, khiến cho thân thể lớn hơn một vòng so với anh của Giang Dịch không ngừng run rẩy.
Giang Dịch bị anh cᏂị©Ꮒ qua vô số lần, nhưng vẫn không thể tin được, sao sức lực của Trì Nghiêu lại có thể lớn đến như thế, hai chân của cậu đều kẹp lấy cơ thể gầy yếu đó, lại không thể giảm xóc tốc độ ra vào, qυყ đầυ to lớn trong cơ thể tiếp tục hung hăng nghiền vào một điểm, lực đạo hung mãnh giống như côn ŧᏂịŧ bự, cứng rắn như sắt thép, còn không ngừng tỏa ra nhiệt độ nóng hổi, mỗi lần xâm nhập đều giống như đang nhóm lửa trên cơ thể cậu vậy.
Có lẽ bởi vì Trì Nghiêu có được một nửa huyết thống ác ma, cho nên côn ŧᏂịŧ cũng không giống loài người, cũng dữ tợn không kém cạnh ác ma thuần chủng, nhưng Giang Dịch lại cảm giác được sự dâʍ ɖu͙© của Trì Nghiêu trong cơ thể cậu so với ác ma thuần chủng còn muốn hung mãnh hơn.
Ban đêm tối tăm không ánh sáng, gió mát thổi phất phơ, trong lều vải nho nhỏ có hai cơ thể trần trụi đầy mồ hôi quấn quít lấy nhau, nhiệt độ cao hơn bên ngoài cả một khoảng, Trì Nghiêu mới bắn một lần, còn Giang Dịch đã không nhịn được bắn ba lần, nhưng hiển nhiên hai người đều biết, lúc này chỉ vừa mới bắt đầu, đêm nay cũng sẽ không dừng lại.