—— 6666, chị Cố uy vũ.
—— Tôi mẹ nó cười chết mất, tôi không phải là fan của ai cả, chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt, nhưng bây giờ có người bị Cố Tư Ngữ chọc cười.
—— Bảo, người thông minh đều thích giả heo ăn thịt hổ, chưa bao giờ khoe khoang mình thông minh như thế nào.
—— Bỗng nhiên lại thấy thích Cố Tư Ngữ!
—— Ô ô ô, đây chính là mị lực của tiểu tác tinh mới nổi trong giới giải trí sao? Tôi ghét một đồng nghiệp nào đó cũng có thể trực tiếp đáp trả lại như vậy.
Ninh Điềm Điềm giận đến thất khiếu bốc khói, không thể nhịn được nữa trực tiết nổi sung lên: "Ai nói cô có thể nổi hơn tôi?"
"Mọi người đều nói như vậy a."
"Mọi người là ai, cô gọi bọn họ đến trước mặt tôi này!"
"Tất nhiên có thể, nhưng cô có trả chi phí đi lại và tiền khách sạn không? Nếu như cô trả tôi sẽ lập tức gọi người tới!" Cố Tư Ngữ không sợ chút nào, đáp trả từng câu.
Nói thật, cho đến hiện tại đã không còn cái gì gọi là lý trí nữa rồi, mà nó đã hoàn toàn biến thành hiện trường của sự tâng bốc.
Không nói gì đến đạo lý, chính là xem ai có thể đánh được ai.
Sự thật chứng minh, Cố Tư Ngữ trong phương diện diễn trà xanh này đúng là rất mạnh, nói chuyện không có đạo lý không ai có thể thắng được cô.
Ninh Điềm Điềm tuy rằng đã im lặng, thế nhưng cả người đều đang phát run, ai cũng có thể nhìn ra cô ta đang ở giai đoạn trước bộc phát.
"Điềm Điềm, bình tĩnh." Quản lý của Ninh Điềm Điềm mở miệng, hiển nhiên thật sự không thể im lặng được nữa, chỉ sợ cô ta không nhịn nổi nhất thời xúc động mà làm ra mấy hành động không thể cứu vãn.
Cục diện hiện tại đã rất bất lợi đối với Ninh Điềm Điềm, nhất định phải tính kế lâu dài, chứ không phải là tức giận nhất thời.
"Đã hơn một tiếng đồng hồ rồi, livestream còn chưa kết thúc sao?" Ninh Điềm Điềm cố gắng nặn ra một nụ cười, hỏi.
Người dẫn chương trình nhìn kịch bản mới hỏi được một nửa, cười một cách khó coi, tất nhiên là chưa rồi.
May thay đạo diễn rốt cục cũng không giả ngu nữa, hướng về phía người dẫn chương trình ra hiệu.
"Nhanh lên, nói vài câu kết thúc là được."
Tuy rằng rất muốn lập tức kết thúc, nhưng khẩu hiệu các nhà đầu tư thì vẫn phải đọc, cho dù là đang trong tình hình như vậy nhưng nhà đầu tư thì cũng không thể đắc tội.
Bốn vị khách mời ngồi trở lại vị trí, Cố Tư Ngữ không nhịn được quay đầu nhìn về phía người dẫn chương trình, nhưng dường như cô nhớ tới điều gì đó, lập tức giơ hai tay lên lần lượt nắm thành vòng tròn, đặt ở trước mắt, tạo thành hình kính viễn vọng.
Bộ dạng kỳ quái này của cô trong nháy mắt trở thành tiêu điểm của toàn trường quay, ngay cả người dẫn chương trình cũng nhịn không được nhìn qua.
"Tôi làm vậy là vì không để cho ánh mắt mình lại nhìn lung tung, tránh lại không tập trung rồi để cho mình bị mắng. Ai, gần đây trên lưng có nhiều chuyện rắc rối thực sự không muốn mang thêm nữa." Cô vừa nói vừa bĩu môi, lộ ra vẻ bất đắc dĩ cùng bất mãn.
—— Trời ơi, cho dù trong cuộc sống tôi ghét nhất người trưởng thành còn bĩu môi, họ rất giỏi giả bộ đáng yêu, nhưng không thể không nói, Cố Tư Ngữ thật sự thích hợp với kiểu này.
—— Người khác bĩu môi là giả bộ đáng yêu, còn cô bĩu môi là thật sự đáng yêu, còn rất muốn đến gần.
——Son môi của chị Cố là màu gì vậy?
——Đây tuyệt đối là đang đá xéo Ninh Điềm Điềm ha ha ha.
——Cười chết mất, gần đây Cố Tư Ngữ đi đâu tu luyện vậy vừa trở về trực tiếp từ giai đoạn cơ bản bay lên thành tiên, nhìn thì có vẻ là đang ấm ức nhưng hầu như mỗi một câu đều không có nói nhảm, dụng ý rất sâu.
Buổi phát trực tiếp cuối cùng cũng sắp kết thúc, người dẫn chương trình đọc xong giới thiệu, cuối cùng kết thúc: "Các vị khách mời còn muốn nói gì với mọi người không?"
Ninh Điềm Điềm và Sầm Như Hải bây giờ mặt nặng như nước, hoàn toàn không có tâm tình mở miệng nói chuyện, ngược lại Cố Tư Ngữ rất tích cực.
"A, thời gian trôi qua thật nhanh, tôi còn chưa kịp nói chuyện với người hâm mộ của mình mà đã sắp kết thúc rồi. Cuối cùng nói một vài câu vậy, cảm ơn bạn đã ủng hộ "Người tình vị matcha", cũng hy vọng rằng tất cả mọi người có thể tiếp tục chú ý đến tôi, mỗi tuần cùng một mốc thời gian xem chương trình của chúng tôi chương trình "tân binh mạnh nhất.". Tôi là Cố Tư Ngữ, gần đây thời tiết rất nóng, phải chú ý chống nắng nha ~ tạm biệt!"
Cô vừa nói vừa giơ tay lên, đặt lên môi nhẹ nhàng ấn một cái, sau đó lật lại vẫy vẫy, đầu ngón tay còn dính một chút dấu son môi.
Thật ra động tác hôn gió này, người bình thường làm có chút sến sẩm, cho dù là minh tinh cũng không ngoại lệ, nhưng Cố Tư Ngữ lại chiếm được tiện nghi, bởi vì đây là động tác kinh điển của nữ chính Ôn Trà trong "Người tình vị matcha".
Khi nữ chính và nam chính lần đầu tiên bị ép chia tay, bầu không khí vô cùng bi thương, rất nhiều khán giả xem xong đều hét ầm lên nói muốn gửi dao cho biên kịch, nói vì sao người có tình không thể về bên nhau.
Lúc nam chính diễn phân cảnh này cũng không nhịn được mà hốc mắt đỏ ửng lên nhìn vào cảm thấy vô cùng đau lòng.
Nhưng Ôn Trà lại ăn mặc cực kỳ xinh đẹp, trong buổi hẹn hò cuối cùng cô vẫn mang dáng vẻ của một trà xanh xinh đẹp hoàn hảo từ sợi tóc đến ngón chân, thậm chí khi nói lời tạm biệt với nam chính, cô đã nói: "Hãy để em hôn anh lần cuối."
Cô giơ tay lên làm động tác hôn gió phi, đôi môi đỏ tươi không thể rơi trên mặt anh, chỉ có thể lưu lại một dấu môi trên đầu ngón tay.
Đó là lời tạm biệt của bọn họ, nụ cười của cô vô cùng ngọt ngào, ánh mắt vẫn sáng ngời như cũ nhưng lại không phải bởi vì vui mừng mà là vì khóe mắt rưng rưng, ánh đèn chiếu vào làm ánh lên ánh sáng.
Trong nháy mắt khi cô quay đầu rời đi, những giọt nước mắt lăn xuống, rơi lên khăn quàng cổ của cô.
Diễn xuất của nguyên chủ thật sự không tồi, đoạn này xử lý tương đối sạch sẽ, thậm chí đến mức khiến người ta kinh diễm.
Cũng chính vì vậy, đoạn phim này trở thành một trong những điểm sáng của bộ phim, xuất hiện trong các video clip, nhanh chóng được dân mạng lan truyền.
Không chỉ đàn ông mà ngay cả phụ nữ cũng vì thế mà cúi người.
Mà Cố Tư Ngữ cuối buổi livestream này đã lấy ra đòn sát thủ như vậy, hoàn toàn đánh bại các khách mời khác, thậm chí ngay cả những người kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô trước đó cũng biến mất không thấy đâu, màn hình bị một loạt các bình luận “A a a” điên cuồng bao trùm, thật sự đáng sợ.
Buổi phát sóng trực tiếp cuối cùng đã kết thúc, khi máy quay ngừng ghi hình hầu như tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
Ánh mắt như muốn gϊếŧ người của Ninh Điềm Điềm lập tức lia tới, nếu ánh mắt có thể hóa thành vật thật chỉ sợ Cố Tư Ngữ đã phải chuẩn bị vào phòng điều trị chăm sóc đặc biệt rồi.
"Cô Cố, cô thật đúng là bất gây chuyện, có qua mà không có lại thì không phải phép, cô cứ chờ đợi một chút."
Cố Tư Ngữ ngước mắt lên, cười hì hì nhìn cô ta: "Cô có biết vì sao khi hổ và chó giằng co con hổ lại không lên tiếng, mà ngược lại con chó lại sủa rất dữ dội không? Bởi vì con chó sợ rồi, nó chỉ có thể sủa như vậy để có thêm can đảm và con hổ thì đã nắm được phần thắng trong tay."
"Cô Ninh, bộ dạng cô lúc buông mấy lời tàn nhẫn rất giống một con chó nha."
Cô thật sự rất có bản lĩnh, có thể dùng âm thanh ngọt ngào nhất nói ra những lời thiếu đánh nhất, trong lời nói tràn đầy ý tứ kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Ninh Điềm Điềm tức chết ngay tại chỗ, sắc mặt tím tái, nếu không phải quản lý đúng lúc chạy tới đỡ nói không chừng cô ta đã trực tiếp bị tức đến ngất xỉu.
***
"Cô điên rồi à, điên rồi à? Ninh Điềm Điềm hiện tại chính là tiểu hoa đán của ty bọn họ đang được nhiệt tình nâng đỡ, gần đây cô ta vào gia nhập một vào một tổ chế tác lớn, cô làm như vậy công ty cô ta nhất định sẽ điên cuồng mà nhắm vào cô, tại sao cô lại không nghe lời tôi nói chứ?"
"Gần đây phim của cô rất hot, nhưng chương trình này lại kéo chân sau của cô, trên mạng đang gào ầm chỉ thích vai diễn chứ không thích người, cô đừng lại đưa dao cho cô ta nữa."
Vừa trở lại phòng Chung Thành lập tức thao thao bất tuyệt, nghe ra vài phần đã khuyên bảo hết nước hết cái.
Cố Tư Ngữ không khỏi muốn cười, thật là châm chọc biết bao.
Nguyên chủ trước đây nghe lời Chung Thành răm rắp, cho dù tính cách có chút nhút nhát chỉ dám ở trong nhật ký biến mình trở thành công chúa một lần nhưng chỉ cần quản lý yêu cầu cô phải chăm chỉ làm việc nguyên chủ sẽ liều mạng mà làm.
Chương trình bị mắng, Chung Thành tuyệt đối phải gánh họa nhưng mà anh ta cũng không quan tâm chỉ một lòng muốn đem bán nguyên chủ với cái giá tốt.
Mà bây giờ biết được Cố Tư Ngữ bên mình đã có một kim chủ, sắp sửa cất cánh bây lên rồi, nháy mắt liền bắt đầu nghiêm túc mà lên kế hoạch.
Thật lòng hay là giả ý, so sánh trước sau có thể thấy vô cùng rõ ràng.
"Ai mà không phải là tiểu công chúa được công ty yêu thương nâng đỡ? Chẳng lẽ mọi người trong công ty chúng ta đều chết hết rồi sao? Cứ đứng nhìn em bị cô ta bắt nạt như vậy"
Liên tiếp ba câu chất vấn, trực tiếp khiến Chung Thành sững sờ tại chỗ.
À chuyện này, trước đó anh ta có phải đã khen cô hơi quá nên khiến Cố Tư Ngữ bắt đầu không phân biệt được hiện thực.
"Nếu cô tiếp tục gia hạn hợp đồng thì còn có khả năng, nhưng nếu cứ chậm chạp không ký công ty sẽ không làm mấy việc mua bán lỗ vốn."
Cố Tư Ngữ khẽ bĩu môi: "Được rồi, em biết rồi. Thật sự là xúi quẩy, đi theo một công ty không bỏ công sức chỉ biết chiếm tiện nghi, chuyện này còn phải tự mình giải quyết."
Chung Thành còn muốn nói gì đó, nhưng Cố Tư Ngữ đã trực tiếp đuổi anh đi.
Vị quản lý này thật sự quá có lỗi với cái tên của anh ta, không chỉ không chung thành mà còn rất gian xảo, đối xử với nguyên chủ tệ như vậy Cố Tư Ngữ không thể tiếp tục dùng anh ta được.
Cố Tư Ngữ đi tắm, sau khi đắp mặp nạ thoải mái mà tựa vào đầu giường, lúc này cô mới lôi điện thoại ra chuẩn bị giải quyết hậu quả.
Ngón tay cô lướt trên màn hình điện thoại rất nhanh liền gõ ra một đoạn tin nhắn từ ngữ đã được chọn lọc thỏa đáng và gửi đi cho kim chủ cũng chính là đối tác của cô
—— Giang tiên sinh, ban đêm quấy rầy thật sự xin lỗi, không biết gần đây ngài có nhiệm vụ giao cho tôi hay không? Người ta thường nói rằng một ngày không gặp mà ngỡ đã ba năm, bây giờ tôi rất mãn nguyện, rất mong chờ ngài giao nhiệm vụ mới cho tôi.
Cố Tư Ngữ nhìn mấy dòng chữ có phần hoa văn không khỏi thở dài.
Dùng tin nhắn để gửi đi mấy lời thăm hỏi này, quả nhiên hiệu quả giảm đi rất nhiều, nếu là mặt đối mặt cô cũng không cần cung kính như vậy, ngược lại có thể vừa nói đùa, vừa đưa ra yêu cầu của mình.
Mà lúc gửi tin nhắn cô không còn giám đùa nữa, Giang Văn Diệp có thể nhìn trúng cô làm đối tác, để cô tới làm vợ của anh, hiển nhiên cũng chỉ là giao dịch mà thôi, lỡ như để anh hiểu lầm cô muốn quyến rũ anh thì không tốt lắm.
Dù sao hai người quen biết gửi tin nhắn cho nhau, nhưng chỉ cần là một bên có tâm tư, mập mờ vậy tuyệt đối không thể thoát khỏi ánh mắt của bên kia.
Nửa tiếng sau, bên kia trực tiếp gọi điện đến.
"Công việc vừa kết thúc, bây giờ mới thấy tin nhắn. Vấn đề giải quyết hợp đồng của cô đang được đàm phán, nếu không có gì bất ngờ, trong vòng ba ngày có thể hoàn thành tất cả các thủ tục. Về phần đoàn đội của cô hiện tại, muốn giữ lại ai điều đó do cô quyết định."
Thanh âm của người đàn ông vẫn rất bình thản, không có bất kỳ sự mệt mỏi nào tỏa ra.
Nhưng thái độ của anh lại khiến Cố Tư Ngữ được sủng ái mà kinh ngạc, vị Giang tiên sinh này hiển nhiên là được giáo dục rất tốt.
Câu nói đầu tiên chính là đang giải thích với cô, vì sao lại trả lời điện thoại muộn như vậy, ngay sau đó liền nói cho cô biết việc hủy hợp đồng đã sắp xử lý xong hoàn toàn không cần cô mở miệng chủ động hỏi.
Hơn nữa hắn chỉ nói kết quả, không hề đề cập đến quá trình.
Phải biết rằng giải trí Phong Đức có thể có một người quản lý như Chung Thành, sau khi biết Cố Tư Ngữ không gia hạn hợp đồng lập tức dẫn cô đi các loại tiệc rượu, chỉ muốn bán cô với giá cao, đủ để chứng minh văn hóa doanh nghiệp tệ đến mức nào.
Công ty quản lý này chính là thấy tiền liền mở mắt, tham lam vô độ vẫn luôn muốn vắt kiệt giá trị cuối cùng của Cố Tư Ngữ, làm sao có thể để cô chạy như vậy, cho nên cuộc đàm phán hủy hợp đồng này nhất định vô cùng khó khăn, cãi vã không ngừng.
Mà Giang Văn Diệp có thể giải quyết trong vòng ba ngày, chứng minh anh nhất định đã bỏ vốn, nhưng trước mặt Cố Tư Ngữ lại không đề cập đến những cái này, cũng sẽ không nói ra mấy lời giả dối săn sóc, không giống như nhà tư bản máu lạnh.
Cố Tư Ngữ nhịn không được than nhẹ trong lòng, bên A đã thành thật như vậy, làm cho cô cũng không tiện tiếp tục lừa gạt.
"Được, vậy tôi chờ đợi tin tốt của anh."
Hai bên trầm mặc hai giây, vẫn là Giang Văn Diệp mở miệng trước: "Hạng mục lần trước, nếu như đã chọn xong, tôi sẽ cho trợ lý liên hệ với cô. Hoặc là cô có yêu cầu gì khác cứ trực tiếp mở miệng là được."
Anh vẫn hiểu lòng người khác như vậy, Cố Tư Ngữ gọi cuộc điện thoại này rõ ràng có việc, nhưng dường như lại ngại mở lời, cho nên anh đã chủ động nhắc tới tất cả những gì anh có thể nghĩ đến.
"Tôi muốn mượn quan hệ công chúng (PR) của Giang tiên sinh dùng, coi như tôi tạm ứng tiền lương trước, trừ đi thù lao của nhiệm vụ tiếp theo. Không biết có được không?"
"Được, lát nữa trợ lý của tôi Tiểu Lưu sẽ liên lạc với cô." Anh không chút do dự, vẫn hào phóng như trước.
Cố Tư Ngữ lập tức thở phào nhẹ nhõm, cho dù biết anh không nhìn thấy, nhưng vẫn nở nụ cười ngọt ngào nhất.
"Giang tiên sinh thật sự đàn ông quá đi mà, tôi sẽ cầu phúc cho ngài mỗi ngày, chúc ngài cô thể mạnh khỏe, sống lâu trăm tuổi, sự nghiệp hưng thịnh, tiền vào như nước." Cô có một giọng nói tốt, giọng điệu uyển chuyển dễ nghe.
Bởi vì lần trước bị Giang Văn Diệp nói sến, cô liền đặc biệt điều chỉnh cách nói làm cho giọng mình càng thêm thanh thúy.
Đối tác của mình có lương tâm tốt như vậy, đáng để cô vì anh mà chuẩn bị một giọng nói độc quyền, nhất định phải hợp tác lâu dài.
Người ở đầu dây bên kia trầm mặc một lát, không hề phát biểu ý kiến, hiển nhiên không cảm thấy không hài lòng, anh khách khí nói với cô: "Mượn lời cát tường của cô."
Cuộc gọi kết thúc thuận lợi, Cố Tư Ngữ nhịn không được búng tay.
Ai, tìm đúng người giao dịch thật sự quá sảng khoái, nghĩ đến lúc cô vừa xuyên tới, không hề có ký ức nguyên chủ, quản lý rác rưởi cùng với công ty quản lý vô nhân đạo, quả thực là vừa mở màn đã liền tử vong, cô muốn treo cổ tại chỗ chết thêm một lần nữa, nói không chừng còn có thể trở về.
Không nghĩ tới tình thế xoay chuyển cô nhãn quang tinh tường, tìm cho mình một đối tác giao dịch, ít nhất Phong quay lại đường lui, nàng tuệ nhãn biết anh tài, làm một đồng bọn giao dịch, ít nhất còn có đường lui.