Mẹ Kế Tiểu Thịt Tươi Không Biết Tốt Xấu

Chương 1: Nhận Giấy Chứng Nhận Kết Hôn

Tại Cục Dân chính.

Hôm nay vốn không phải là một ngày tốt lành, thậm chí trên hoàng lịch còn viết rất rõ ràng "kỵ cưới hỏi", cho nên người đến đăng ký kết hôn rất ít, rõ ràng có chút nhàn nhã.

Gần đến giờ nghỉ trưa, Cục Dân chính càng không có lấy một bóng người, mấy cô nhân viên được thời gian rảnh dỗi ngồi lại với nhau tán gẫu.

"Này, xem chương trình "Người tình vị matcha" phát sóng gần đây chưa?”

"Xem rồi, bộ phim này bây giờ đang nổi lắm, Cố Tư Ngữ trong phim đẹp thật đấy, đúng là một trà xanh, một tiểu yêu tinh chính hiệu. Một người phụ nữ như tôi mà lúc nhìn cô ấy làm nũng chân cũng mềm nhũn ra!"

"Đúng, diễn xuất của cô ấy thật sự rất tốt, khí chất trà xanh ngút trời mà vẫn khiến người ta yêu thương, giống như chính bản thân cô ấy là như thế vậy. Bình thường tôi không xem phim truyền hình trong nước, vậy mà nhịn không được theo dõi cô ấy. ”

"Vào hố không? Diễn xuất của Tiểu Cố thật sự rất tuyệt, cô ấy tốt nghiệp đào tạo chính quy, không có chỗ dựa, hoàn toàn bắt đầu từ những vai phụ nhỏ bé, sau đó từng bước leo lên vị trí nữ chính, hơn nữa nhan sắc cũng vô cùng nổi trội, không lỗ khi đầu tư." Một trong số đó hiển nhiên có người là fan của Cố Tư Ngữ, đang vội vàng kéo người khác xuống hố.

"Ay, cô cũng biết lịch sử theo đuổi người nổi tiếng của tôi rất trắc trở rồi đấy, trước kia thích một nam thần tượng, nếu không phải cùng lúc lộ ra mấy người chị dâu, thì chính là bị bắt do sử dụng ma túy. Sau đó đổi sang một ảnh hậu được mọi người công nhận là có nhân phẩm tốt, vậy mà lại là một tiểu tam đi chen chân vào gia đình người ta. Nam ca sĩ mà tôi vừa thoát fan bị tố mua bán mại da^ʍ, đúng thật là mại da^ʍ, cờ bạc, hút chích cái nào cũng không bỏ qua.”

"Cô Cố Tư Ngữ này, mạng có đủ cứng không?"

Cô gái tích cực lôi kéo người: "..."

"Vẫn nên bỏ đi thì hơn...” Cô gái theo đuổi thần tượng khó khăn biết khó mà lui.

"Đừng, chị Cố của chúng tôi từ dưới thấp đi lên đấy, mùa hè từng diễn vai một thi thể, mùa đông khắc nghiệt thì xuống nước, không những mạng cứng mà có tinh thần sắt thép. Cô ấy hết lòng vì sự nghiệp, đừng nói đến cái gì mà mua bán, cờ bạc rồi hút chích, bên cạnh cô ấy đến con ruồi đực cũng không thể đến gần, sống giống như một nữ Bồ Tát vậy. Chị cứ yên tâm lọt hố đi, em sẽ đưa chị trải nghiệm cái cảm giác sảng khoái của việc theo đuổi một người có năng lượng tích cực!”

"Thật sao? Tôi vẫn còn có thể trải nghiệm niềm vui của việc theo đuổi ngôi sao à? ”

"Tất nhiên! Vào hố chị Cố, để nữ Bồ Tát vì sự nghiệp đưa chị bay!”

“Được”

"Lát nữa em sẽ cho chị xem các vai mà cô ấy từng diễn, diễn xuất thật sự rất đỉnh!"

Hai người kích động đến mức tay cầm tay, giống như là tỷ muội nghĩa kết Kim Lan vậy.

Tay cầm tay nước mắt rưng rưng, nhưng lại nghẹn ngào không nói gì.

Đang trong lúc hai người kích động nhất, thì tiếng gõ bàn vang lên.

"Quấy rầy một chút, lúc trước đã hẹn, hôm nay đến lấy giấy chứng nhận."

Cô gái tóc ngắn nghiện theo đuổi ngôi sao lập tức nghiêm túc trở lại, bước vào trạng thái làm việc.

Tới là một người phụ nữ, đầu đội mũ lưỡi trai, còn đeo kính râm và bịt khẩu trang, ngay cả lọn tóc cũng không lộ ra, bảo hộ tứ phía.

"Xin hỏi cô làm thủ tục ly hôn ạ?"

Bình thường nhận giấy chứng nhận kết hôn đều là hai người đi cùng nhau, nhìn họ đều rất ân ái hạnh phúc, nhưng người phụ nữ này lại đi một mình cho nên nhân viên mới hỏi như vậy.

"Không, nhận giấy chứng nhận kết hôn, anh ấy sẽ đến ngay."

"A, vâng ạ, mời đi bên này."

Khoảng mười phút sau, một người đàn ông trưởng thành có khuôn mặt anh tuấn bước vào, người phụ nữ cũng cởi bỏ toàn bộ lớp trang bị của mình xuống để lộ một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.

Hai cô gái liền trợn mắt há hốc mồm, miệng há to như thể có thể nhét vừa được cả quả trứng gà.

Người phụ nữ xinh đẹp này rất quen mắt, chính là nhân vật chính của cuộc thảo luận hết sức náo nhiệt vừa rồi, cô gái tóc ngắn lọt hố được hơn nửa năm, đối với gương mặt trước mắt này không thể nào quen thuộc hơn, quả thực là có hóa thành tro cô cũng có thể nhận ra.

Cô gái lập tức quay đầu, tầm mắt giống như radar, quét qua người đàn ông bên cạnh.

Một thân âu phục là lượt thẳng tắp, nhìn qua cũng biết không phải là đồ rẻ tiền, giày da màu đen sáng bóng, đồng hồ còn là Rolex Ditone, giá một chiếc phải đến bảy con số, từ trên xuống dưới đều hết sức tinh tế.

Hai người đều cởϊ áσ khoác ra, lộ ra áo sơ mi trắng ở bên trong, thoạt nhìn giống như đang mặc đồ đôi.

Họ ngồi trước tấm màn đỏ chụp ảnh, bất kể là khí chất hay nhan sắc, hai người giống như là một đôi do trời đất tạo nên.

Cô gái tóc ngắn thở phào một hơi, người đàn ông này nhìn cũng không tồi, ít nhất tướng mạo rất đẹp trai, mắt nhìn của chị Cố nhà cô hoàn toàn bình thường, không có vấn đề gì, khác với mấy cô gái xinh đẹp toàn thích tìm mấy người đàn ông xấu xí.

Nhân lúc hai người bọn họ chụp ảnh, cô gái có con đường theo đổi ngôi sao hết sức gập ghềnh chỉ chỉ vào chứng minh thư của cặp đôi này.

Cô gái tóc ngắn vừa nhìn, liền nhất thời hít sâu một hơi.

Cố Tư Ngữ, 29 tuổi.

Giang Văn Diệp, 39 tuổi.

Hay lắm, lớn hơn đúng 10 tuổi.

"Được rồi, chúc hai vị tân...tân hôn vui vẻ, bạch đầu giai lão." Lúc cô gái cầm tờ giấy chứng nhận lên hai tay đều run rẩy, lời nói thì lắp bắp, cùng lúc đó trái tim cũng đang nhỏ máu.

Chị Cố, đàn ông qua ba mươi thì đều không được rồi, vậy mà chị lại tìm người đàn ông đã 40 như thế này, thật sự được không?

Chú rể nhận giấy tờ, còn cô dâu thì cầm một nắm kẹo mừng nhét vào trong tay cô.

"Cám ơn các bạn đã thích tôi, cũng hoan nghênh mọi người vào hố, mại da^ʍ cờ bạc hút chích tôi khẳng định không dính đến. Đây là chữ kí của tôi nếu các bạn không thích thì vứt đi hay là bán đi đều được. Chuyện của ngày hôm nay nhớ giữ bí mật giúp tôi nhé!”

Cố Tư Ngữ nháy mắt với họ, thần thái giảo hoạt làm cho khuôn mặt cô càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Giọng nói ngọt ngào giống như ăn mật đường, làm cho người nghe cảm nhẹ nhàng mê đắm.

"Được, em nhất định sẽ tiếp tục ủng hộ chị, kết hôn không phải là sập nhà, cố lên!" Em gái tóc ngắn nghe thấy giọng nói này, nhất thời cảm thấy cả người lâng lâng nhẹ nhàng như tiên, hormone như vừa được kí©ɧ ŧɧí©ɧ liều mạng gật đầu bảo đảm.

A a a, em gái ngọt ngào thực sự là một kho báu mà!

Cố Tư Ngữ vừa nháy mắt với cô đấy, vừa xinh đẹp vừa đáng yêu, chạm đến trái tim cô rồi, hoàn toàn không thể chống đỡ nổi.

Cặp vợ chồng mới ra lò này, vẫn trang bị đầy đủ như cũ sau đó lần lượt rời đi , ý thức về việc tránh “hiềm nghi” khắc trong xương tủy.

"Cố, Cố Tư Ngữ?"

Một lúc lâu sau, hai cô nhân viên mới nói chuyện với nhau.

"Tôi không phải là vừa lập ra một lời nguyền mới đấy chứ? Vừa mới quyết định lọt hố, mông còn ngồi chưa ấm chỗ, liền...”

"Mại da^ʍ, đánh bạc hút chích quả thực là không dính đến một cái nào, mà trực tiếp kết hôn luôn. Không bảo nói là con ruồi đực cũng không thể lại gần sao? Nữ Bồ Tát nữa?” Cô gái theo đuổi thần tượng trắc trở cầm tấm ảnh có chữ kí hỏi.

Cô gái tóc ngắn bị mê hoặc trở lại trạng thái bình thường thở dài một hơi nói: "Người đàn ông đó là người ngoài giới phải không? Trước đây em chưa từng thấy bao giờ. Ôi, không phải là không thể kết hôn, nhưng người anh rể này rốt cục là từ hòn đá nào nhảy ra vậy, là người hay là chó e cũng không biết, lạy trời đừng là một bãi rác nha...”

***

Cố Tư Ngữ ra khỏi cổng cục dân chính, liền nhìn thấy có một chiếc BMW màu đen dừng ở đó, cô trực tiếp lên xe.

"Những tài nguyên này cũng không tệ lắm, cô chọn trước đi."

Cô vừa mới ngồi xuống, người đàn ông bên cạnh liền đưa tới một xấp tư liệu, nói với giọng điệu lạnh tanh của người làm ăn kinh doanh, không có chút tình nghĩa tình cảm nào của một cặp vợ chồng mới cưới.

Cố Tư Ngữ cúi đầu, tiện tay lật vài trang, không chỉ có các loại vai diễn điện ảnh và truyền hình, còn có chương trình tạp kỹ, cái nào cũng cần phải bỏ ra một số tiền lớn để sản xuất, không cần biết nội dung như thế nào, dù sao tất cả đều hiện rõ một chữ “đắt”.

"Tôi có thể chọn mấy cái?" Cô nháy mắt.

Người đàn ông nhướng mày, như có như không nói: "Tùy cô.”

Cố Tư Ngữ không nói một lời, chỉ chăm chú nhìn anh, rõ ràng là cố chấp muốn có được một đáp án cụ thể từ anh.

"Vậy thì ba? Một tờ giấy chứng nhận kết hôn, cộng với việc khiến cô mất đi hai người hâm mộ." Người đàn ông nảy sinh suy nghĩ muốn đùa giỡn cô.

Đôi môi cô hơi mím lại sau đó ngọt ngào cười ra tiếng: “Giang tiên sinh thật đúng là hào phóng.”

Hạng mục ở trong tay cô hầu như đều là cấp S+ mới bắt đầu tiền đầu tư đã lên đến hơn trăm triệu.

Trước kia cô dù có cầu xin ông bà nội cũng không được chia cho dù chỉ là một bát canh, còn bây giờ vậy mà có thể tùy cô lựa chọn, đây chính là sức mạnh của quyền thế.

Thế nhưng cô lại đưa tay ra đem chỗ tài liệu nhét trở lại.

“Không cần đâu, làm phiền Giang tiên sinh giúp tôi thoát khỏi giải trí Phong Đức.”

Giải trí Phong Đức là công ty quản lý mà Cố Tư Ngữ đã kí hợp đồng, hợp đồng cô kí đã đến kì hạn, vì việc có tiếp tục gia hạn hợp đồng hay không mà làm mọi việc trở lên rất khó chịu.

Lúc cô nói chuyện mang theo giọng điệu nũng nịu làm cho anh chợt nhớ tới bát chè đậu đỏ ăn lúc sáng, ngọt ngọt cùng với mùi hoa quế thơm thoang thoảng.

Giang Văn Diệp trầm mặc một lát sau đó đưa tài liệu qua cho cô.

"Tiền nào của nấy, để cho một nữ minh tinh đang trong thời kì thăng tiến trong sự đi đăng kí kết hôn, hủy hợp đồng loại chuyện cỏn con này không đáng giá như vậy. Cô chọn đi.”

Lần này Cố Tư Ngữ không nói nên lời, cô nhịn không được cười khổ, hiện tại đối với cô mà nói việc hủy hợp đồng là một việc khó khăn như trời sắp sụp xuống vậy, thế nhưng trong lời nói của anh thì đó chỉ là việc nhỏ như vẩy nước.

Huống hồ hiện tại cô đang bị giải trí Phong Đức chặn họng, lấy đâu ra sự nghiệp thăng tiến, người đàn ông này chỉ là đang cho cô mặt mũi mà thôi.

Cô gạt phăng đi những suy nghĩ tiêu cực, hơi nghiêng đầu về phía anh, trong mắt lấp lánh ánh sao, vô cùng sùng bái.

“Giang tiên sinh đàn ông quá đi, tôi sẽ khắc ghi ở sâu trong đáy lòng!”

Giang tiên sinh vừa là quý nhân của cô, cũng là người mà cô không thể đắc tội, trong thời gian hợp tác cô tất nhiên sẽ dùng trạng thái tốt nhất, nhiệt tình nhất để hoàn thành công việc.

Cho dù là người hâm mộ, hay là những người bên cạnh đều thích sự chuyên nghiệp này của cô, dường như chỉ cần nhìn cô một cái liền cảm thấy mọi sự mệt mỏi đều tan biến, người hâm mộ lại càng thổi phồng lên rằng cô là người mà trên trời dưới đất chỉ có một không hai, nói cô là thiên sứ, cho nên cô cũng sẵn sàng đem lại cho đối tác của mình chút không khí vui vẻ, thoại mái khi làm việc chung.

Giang Văn Diệp nhíu mày, hai người bốn mắt nhìn nhau, đối với loại ánh mắt sùng bái mà phần lớn đàn ông này đều thích này, anh lại không có lấy chút phản ứng nào.

"Diễn hơi quá rồi, có chút lố”

Cố Tư Ngữ: "...”

Hả? Cô cảm nhận được một sự sỉ nhục rất lớn, đây là lần đầu tiên có người nói cô như.

Phải biết rằng kĩ năng làm nũng của cô vô cùng thâm hậu nếu không sao có thể dựa vào việc diễn vai trà xanh, yêu tinh mà trở nên nổi tiếng, cô còn đạt đến trình độ diễn không khác nào một yêu tinh thực thụ nhưng lại không làm người ta căm ghét.

Đây chắc chắn là vai diễn để đời trong sự nghiệp diễn xuất của cô!

Không nên tức giận, không nên tức giận. Bên A là người không thể động vào, cho dù anh ta là người không biết thường thức, không có thẩm mĩ thì cô cũng phải nhịn.

"Tôi sẽ cố gắng cải thiện." Cô không chỉ không thể tức giận, mà còn phải mỉm cười thừa nhận.

Giang Văn Diệp gật đầu, gõ nhẹ ngón tay vào tập tài liệu: "Nhanh chóng chọn xong rồi báo cho tôi. Cô muốn đi đâu, kêu tài xế đưa cô đi.”

Anh vừa nói vừa mở cửa xe, Cố Tư Ngữ lập tức hỏi: "Vậy còn anh?”

"Tôi đi taxi."

"Không, vẫn là tôi..." Cố Tư Ngữ theo bản năng ngăn cản, dù sao chiếc xe này cũng là của Giang Văn Diệp.

Người đàn ông không nói gì, chỉ vươn ngón tay ra chỉ vào cái ghế ở sau lưng cô, toát ra vẻ không được phép nghi ngờ sau đó nhanh chóng xuống xe đóng của xe lại.

Cố Tư Ngữ có chút thất thần, rõ ràng đàn ông này chưa từng chạm vào cô, nhưng lại giống như đã thi triển thuật định thân vậy.

"Cô Cố, xin hỏi cô muốn đi đâu?" Mãi đến khi tài xế lên tiếng cô mới tỉnh táo trở lại.

"A, đi Tinh Quang Đảo."

Nhìn bóng dáng Giang Văn Diệp biến mất trong tầm mắt cả người Cố Tư Ngữ giống như không xương trực tiếp ngả người dựa vào lưng ghế, nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt cũng đã tan biến.

Khi các nghệ sĩ rời khỏi trạng thái làm việc, xé bỏ đi lớp mặt nạ hoàn mĩ trên gương mặt thì họ sẽ trở thành một dáng vẻ khá nhàm chán và thờ ơ.

Hiện tại cô không chỉ thờ ơ vô vị mà còn không muốn để ý đến cái gì nữa hết, hận không thể cởi hết quần áo ra, trần như nhộng mà nằm xuống.

Cô thật sự không nghĩ ra, mình lăn lộn nhiều năm trong giới và đã trở thành một đại hoa đán, vì sao vừa mở mắt ra lại biến thành một nhân vật nhỏ bé như bây giờ.

Rõ ràng là cùng tên cùng họ, diện mạo cũng không có gì khác biệt, nhưng tình cảnh lại hoàn toàn khác nhau.

Lúc trước vì sự nghiệp, cô đã phải lặn lội vượt qua chông gai một đường đi tới không phải dễ dàng gì, vậy mà một lần xuyên không trở về lúc chưa hủy đồng, thậm chí hoàn cảnh càng tồi tệ hơn.

Em gái nhỏ nguyên chủ của cơ thể này không chỉ ký hợp đồng với một công ty bé như lỗ mũi, vừa bẩn vừa xấu xa còn bám dai như đỉa, dựa vào phương pháp hủy hợp đồng bình thường là việc vô cùng khó khăn, buộc cô phải tìm một tên kim chủ có quyền có thế làm giao dịch.

Suốt quãng đường thở ngắn thở dài, lúc sắp đến nơi cô mới bật di động lên lập tức, màn hình điện thoại lập tức nhảy ra 32 cuộc gọi nhỡ, hầu như đều đến từ cùng một người hiển nhiên chính là quản lý của cô.

Cô không thay đổi sắc mặt, từ từ chậm rãi gửi đi một tin nhắn: Tôi sắp vào đảo rồi, anh đến đón tôi một chút.

Vài giây sau, lại có điện thoại gọi tới, cô vẫn như cũ không hề nhấc, cảm thấy vô cùng phiền phức cô dứt khoát lại một lần nữa tắt máy.

"Vị tài xế này, có thể nhờ chú giúp một việc được không?" Cố Tư Ngữ mềm giọng, tiến vào trạng thái của một nghệ sĩ.

" Cô Cố gọi tôi lão Trương là được rồi, cô cứ nói."

"Quản lí của tôi lát nữa chỉ sợ sẽ làm khó tôi..." Cô chậm rãi nói ra dụng ý của mình.

Vừa mới mở cửa xe, liền có một bóng người vọt tới, chặn cô ở cửa.

"Cố Tư Ngữ, cánh đủ cứng rồi đúng không hả? Không những trốn chạy ra ngoài, mà còn dám cúp máy của tôi! ”

Cố Tư Ngữ rụt chân về, bày ra bộ dạng chột dạ, còn không đợi người quản lý nói tiếp, tài xế ngồi ở ghế đầu đã mở miệng cao giọng lên tiếng: "Anh là ai? Sao anh dám nói chuyện với người khác như vậy? Cô Cố, cô không cần hoảng sợ, tiên sinh đã sớm chuẩn bị năm mươi hai vệ sĩ cho cô, bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại——"

- “Lão Trương, không cần phải gọi điện thoại!” Cố Tư Ngữ vội vàng mở miệng, âm thanh có chút run, rõ ràng là đang rất hoảng sợ.

"Đây là quản lý của tôi - anh Chung, anh Chung chỉ lo lắng cho tôi thôi, tôi ghi hình cho chương trình bình thường cũng không rời đảo, rất an toàn, không cần dùng đến vệ sĩ."

"Aiz, cô Cố, cô chính là quá đơn thuần. Cái người đàn ông tên Chung này vừa nhìn đã biết không phải là hạng người tốt, tiên sinh chúng tôi đã nói, người làm quản lý trong giới giải trí có tốt có xấu, mấy kẻ tiểu nhân còn đáng sợ hơn cả bọn ma cô, hơn nữa cô còn xinh đẹp như vậy. Vệ sĩ là do tiên sinh đã sắp sếp, vốn là muốn tìm năm trăm hai mươi người, đại biểu cho tâm ý của tiên sinh đối với cô, nhưng lại sợ làm vậy có hơi ầm ào, mới giảm xuống còn một phần mười, tôi gọi một cuộc điện thoại liền..."

Cố Tư Ngữ dậm chân: "Lão Trương, thật sự không cần, nếu chú gọi họ tới, tôi sẽ giận đấy!”

"Cô không thể tức giận, nếu tiên sinh biết được là tôi chọc giận cô, nhất định sẽ lột da tôi mất.” Diễn xuất này của lão Trương rất bình thường, hẳn là rất ít khi bày ra biểu cảm như thế này.

Thế nhưng khi nghiêm mặt dằn mặt quản lí thì có vài phần khí thế: “Họ Chung kia, tốt nhất nên đối xử khách khí một chút với cô Cố, nếu không...”

Ánh mắt lão Trương đảo một vòng, trực tiếp vỗ mạnh vào giữa vô lăng, tiếng còi chói tai lập tức vang lên, hiển nhiên là đang uy hϊếp tên quản lý.