Dục Vũ

Chương 2

Trình Duy Duy rụt vào lòng ba không dám nhìn sắc mặt ba, một câu cũng không dám nói, đặc biệt là tay ba vẫn ôm chặt lấy cô, chỉ cảm thấy bộ phận tiếp xúc thân thể với ba đặc biệt nóng, còn muốn gần gũi hơn. Nhưng dựa vào trực giác giống như động vật nhỏ cảm giác ba hiện tại đang rất tức giận, đành phải cố gắng trấn tĩnh lại. Đầu óc Trình Duy Duy bị những ý niệm lộn xộn này tràn ngập, dưới tác dụng của thuốc mê, càng thêm mơ màng, nhịn không được xoay tới xoay lui trong lòng ba để giảm bớt khô nóng và trống rỗng trong cơ thể.

Trình Bách phát hiện con gái không an phận một mực cọ loạn trên ngực hắn, nhiều lần bộ ngực hai người dán chặt vào nhau, cảm nhận được sự mềm mại của thiếu nữ, huyệt thái dương của hắn giật giật lên. Cúi đầu nhìn, phát hiện sắc mặt Trình Duy Duy ửng hồng, môi khẽ giật giống như đang nhỏ giọng nói gì đó. Cau mày, giữ lấy vai một người phục vụ, nói: "Mở một phòng cho tôi.”

Sau khi ôm con gái vào phòng, đặt cô trên ghế sofa, xoay người muốn rót cho cô ít nước để cô tỉnh táo một chút.

Không ngờ Trình Duy Duy đột nhiên đứng lên ôm lấy hắn từ sau lưng, bộ ngực đầy đặn của thiếu nữ lập tức dán sát vào lưng Trình Bách, có thể cảm giác được mềm mại đè ép. Thân thể Trình Bách cứng đờ trở tay kéo cô ra, lại không dám dùng quá nhiều lực.

Trình Duy Duy chỉ cảm thấy có chút ủy khuất, bị ba đẩy ra, cô chỉ muốn thoải mái một chút, ôm ba cũng rất thoải mái, nhất định là ba tức giận mới đẩy cô ra, chỉ cần giống như khi còn bé ôm ba không buông tay dùng sức làm nũng, ba khẳng định sẽ không tức giận. Nên nhào lên chính diện đột nhiên ôm lấy Trình Bách, đầu dán sát vào ngực Trình Bách cọ tới cọ lui, môi thiếu nữ không cẩn thận cọ qua chỗ phồng lên, nghi hoặc mυ'ŧ nó vài cái, cảm giác không có mùi vị gì.

Dưới hành động vô thức như vậy của cô, hạ thân Trình Bách lại có thế ngẩng đầu lên, cúi đầu nhìn xuống, hai cúc áo của cô dưới tình huống ý thức của cô không quá tỉnh táo đã bị cọ đứt.

Vυ' thịt trắng nõn của cô gái nhỏ bật ra ra, theo động tác kéo kéo của thiếu nữ còn lắc qua lắc lại. Trình Bách không muốn nhìn, nhưng ánh mắt lại không dời đi được.

Trình Duy Duy từ nhỏ được nuông chiều lớn lên, làn da đặc biệt trắng, phát triển cũng rất tốt. Lúc này Trình Duy Duy còn kéo hắn nói: “Ba, ba ơi, con tức ngực quá~” giọng điệu làm nũng này chưa từng có kể từ khi cô lớn lên. Kích thước áo bên ngoài của cô mặc hơi nhỏ, hơi đè lên ngực, lại bọc ngực càng nhô lên cao ngất.

Trình Bách giơ tay giúp cô cởi bỏ hai nút cài cuối cùng, bộ ngực trắng nõn lập tức phóng thích ra, bật lên hai lần. Phát hiện bên trong cô lại không mặc áo ngực, chỉ dán miếng dán ngực màu đen ở hai điểm. Lúc này toàn bộ bại lộ ra, bộ ngực mềm mại của thiếu nữ màu hồng phấn in một miếng dán ngực màu đen, làm cho người ta suy nghĩ lung tung.