Cuối cùng Ô Tinh Tinh vẫn không bỏ đi.
Nàng ngồi xổm xuống, tỉ mỉ nhìn người kia.
Người này vóc người rất cao.
Có lẽ phải hơn tám thước.
Mái tóc đen như mực, rối bời như bị sét đánh, ngọn tóc còn bị quăn lên các mức độ khác nhau.
Quần áo trên người hắn cũng rách tả tơi, mơ hồ lộ ra da thịt huyết nhục lẫn lộn bên dưới.
Nhìn không rõ khuôn mặt.
Nhưng hẳn là cực kỳ tuấn mỹ.
Nhìn đường nét là có thể thấy rõ.
A Tiếu nghĩ thầm.
Còn Ô Tinh Tinh cẩn thận đánh giá một phen, không nhìn ra hắn có tuấn mỹ hay không, chỉ nhìn ra......
"Hắn là một nam nhân!"
A Tiếu đáp: "Đúng vậy."
Còn là một nam nhân tương đối tuấn mỹ.
Ô Tinh Tinh lau nước mắt, kinh hỉ nói: "Nhặt hắn đi, khiêng về nhà làm phu quân của ta!"
Như vậy rượu ngọc tủy, gỗ tiên, đá huyền băng và lông chim Cô Cô của nàng sẽ không bị lãng phí nữa. Tua của A Tiếu còn có thể treo ở đèn l*иg đỏ thật lâu thật lâu nữa!
A Tiếu:?
A Tiếu suýt nữa tưởng mình nghe nhầm.
Cái gì?
Tùy tiện khiêng một nam nhân về làm phu quân mới ???
A Tiếu nhìn vẻ ngoài hoàn toàn thay đổi của người đàn ông, gian nan bịa lời nói dối khuyên can: "Nhưng mà hắn xấu......"
Ô Tinh Tinh nhếch khóe miệng, lộ ra hai chiếc răng nanh nhỏ: "Không sao, ta dữ!"
A Tiếu dở khóc dở cười: "Đây là đạo lý gì?"
Ô Tinh Tinh hỏi nàng: "Ngươi không nghe người ở trấn trên nói sao? Mẫu Dạ Xoa và quái vật xấu xí là trời sinh một đôi đó. A Tiếu, người hung dữ chính là Mẫu Dạ Xoa."
A Tiếu thở dài.
Đó là lời mắng chửi người ở trấn trên.
Sao cái này nàng cũng học, lại còn ghi tạc trong lòng?
A Tiếu biết không thể ngăn cản được nàng.
Hơn nữa A Tiếu cũng không muốn Ô Tinh Tinh bị đám yêu quái lớn nhỏ kia cười nhạo.
"Đi thôi, khiêng về vậy."
Ô Tinh Tinh nhếch môi cười, dường như hoa dung ánh trăng kia đều dừng ở đuôi mày khóe mắt của nàng.
A Tiếu chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng cảm thấy động lòng người.
......
Tiểu yêu quái vô cùng vui vẻ khiêng phu quân mới của nàng trở về.
Chỉ là trì hoãn ở trấn trên quá lâu, khi Ô Tinh Tinh trở về, đám yêu quái lớn nhỏ đã uống đến bã rượu ngọc tủy cũng không còn.
"Chờ trái chờ phải cũng không thấy, chỗ này của cô ta đến một tiểu yêu quái chạy việc cũng không có...... nhàm chán, không thú vị!"
Bọn họ không chờ được, lắc đầu về hết rồi.
Đến khi Ô Tinh Tinh trở lại phủ, nhìn khoảng sân trống trơn và những bầu rượu nằm lăn lóc, chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ với A Tiếu.
A Tiếu trong lòng không vui, oán trách nói: "Những yêu quái đó chỉ có uống rượu là nhanh, không thèm chào hỏi tiếng nào đã đi rồi, thật sự không có chút lễ phép gì hết......"
Ô Tinh Tinh cúi đầu nhìn nam nhân các nàng mang về: "Bỏ đi...... Bây giờ ném đi cũng không kịp nữa. Khiêng cũng đã khiêng về rồi, dù sao cũng không thể uống phí sức lực."
A Tiếu nghĩ thầm cũng đúng.
Không bằng chờ nam nhân tỉnh lại, để hắn làm tạp dịch trong phủ.
A Tiếu còn đang suy nghĩ.
Liền nghe Ô Tinh Tinh nói: "Khiêng đến phòng ta đi."
A Tiếu khϊếp sợ, lắp bắp nói: "Nhưng, nhưng hắn bị sét đánh đến mức biến dạng như vậy...... Chuyện này......"