Khách Ở Trọ

Chương 27: Ngoan nằm xuống sẽ thưởng cho em

“Đừng cởi xuống!” Hà Lộ hét lên kéo tay anh ra, nhưng không thể lay chuyển được gì.

Trình Diệu Khôn đem qυầи ɭóŧ cô kéo đến đầu gối, bàn tay to lướt lên, đặt trên bụng nhỏ của cô.

“Không cởi hay cởi ra cũng bị dươиɠ ѵậŧ cọ vào mà? Có khác gì nhau đâu?”

“…”

"Hơn nữa, qυầи ɭóŧ của em ướt như vậy, sao còn mặc được nữa?”

Trình Diệu Khôn đặt qυყ đầυ sưng to chọt vài cái lên mông cô, sao đó theo kẽ mông trượt vào.

Tiểu huyệt vừa phun nước, toàn bộ phía dưới ướt dầm dề, côn ŧᏂịŧ lớn không chút cản trở nào, ngược lại còn rất được nghênh đón, trượt vào giữa hai môi âʍ ɦộ mà ma sát.

Hà Lộ bị đâm đến run người, cô căng chặt cơ thể, không dám rêи ɾỉ ra tiếng.

“Ngoan, nằm xuống sẽ thưởng cho em, anh không đi vào đâu."

Trình Diệu Khôn nói xong, anh điều chỉnh tư thể của cô, bắt đầu thẳng lưng đưa đẩy, cự vật thô dài ở giữa hai chân thiếu nữ ra ra vào vào.

Ban đầu, Hà Lộ còn có chút sợ hãi, tiểu bức kẹp chặt lại.Nhưng mỗi khi cây gậy thịt kia đâm vào rút ra, không chỉ cọ xát lên môi âʍ ɦộ, đôi lúc qυყ đầυ còn đỉnh phải âm đế.

Tiểu huyệt mềm mại bị côn ŧᏂịŧ cứng chà đạp đến tê dại, khe nhỏ bên trong không những kẹp lại mà còn chảy nước liên tục, mấp máy hôn lên gậy sắt nóng bỏng.

“Tê- Đúng là miệng nhỏ biết hút.” Trình Diệu Khôn sảng khoái đến mức thái dương giật giật.

Tuy chưa thể tiến vào, nhưng da thịt trên bắp đùi cô vô cùng non mịn, hoa huyệt ướŧ áŧ nóng bỏng đôi lúc cắn nhẹ trên gậy thịt của anh…Anh không nghĩ đến, chỉ chơi chân cô mà đã sướиɠ đến vậy.

Anh ra vào càng lúc càng nhanh, sức lực cũng mạnh, Hà Lộ nằm trên vô lăng bị đâm đến điên đảo đầu óc.

“Bị dươиɠ ѵậŧ cắm sướиɠ không?”

Hà Lộ không dám nói, sợ rằng chỉ cần mở miệng thì tiếng kêu dâʍ đãиɠ sẽ phát ra.

Thấy cô không chịu mở lời, Trình Diệu Khôn hung hăng đỉnh vào, qυყ đầυ to đâm thật mạnh lên phía trước.

“Đừng…”

“Anh hỏi em đấy."

”“Ưm, không… Em, không biết…”

“Bị làm đến mức này còn nói không biết."Anh dùng qυყ đầυ đỉnh mạnh thêm vài cái.

“Vậy phải cắm vào mới biết hay sao?”

“Không, a, không phải…”

“Vậy thoải mái không?”

“Hức, thoải mái…”Hà Lộ cuối cùng cũng chịu nói, nhưng Trình Diệu Khôn vẫn như cũ không tha cho hoa huyệt bé nhỏ của cô, vẫn tiếp tục loát lên xuống.

Anh vốn chỉ muốn Hà Lộ nói ra mấy câu dâʍ đãиɠ, nhưng không ngờ ma sát một hồi, anh rất muốn cắm vào khe nhỏ của cô…Lỗ nhỏ bị qυყ đầυ đâm chọt tách ra, côn ŧᏂịŧ vô thức chui vào, bên trong ngậm lấy một nửa qυყ đầυ của anh.

Bên trong thật nóng, thật mềm, giống như một cái miệng nhỏ đang hút lấy qυყ đầυ…Muốn cắm vào! Muốn đè ra chơi cô!Trình Diệu Khôn nheo mắt lại, eo dùng chút sức, muốn đem gậy thịt đâm vào bên trong.

“Đau-” Qυყ đầυ chỉ mới đi vào được một chút, Hà Lộ đau đớn giãy giụa, cũng tỉnh dậy từ kɧoáı ©ảʍ tìиɧ ɖu͙©, cô xoắn mông muốn rời khỏi.

Loại cảm giác này quá lớn, cơn đau đột ngột xuất hiện, nguyên cây côn ŧᏂịŧ thô dài kia như muốn đâm vào xe rách cơ thể cô.

Cô chảy rất nhiều nước, uốn éo mông, gậy thịt trượt ra ngoài, đỉnh lên âm đế.

“Á…” Cơ thể cô căng chặt, một giây trước còn đau như bị xé, giờ thì lại phun ra rất nhiều nước xuân.