Vãn Vãn cảm giác bản thân như đang cưỡi trên một con ngựa phi như bay, cả người cô bị quăng lên rơi xuống. Mỗi lần côn ŧᏂịŧ thô dài như muốn thoát khỏi miệng tiểu huyệt cô, thì giây tiếp theo nó lại hung hăng đâm thẳng vào trong cơ thể cô. Tốc độ cùng sức lực kia giống như một máy đóng cọc đang di chuyển với tốc độ nhanh, không ngừng ra vào trong lỗ thịt của cô.
Thịt non mẫn cảm trong âʍ ɦộ nhanh chóng tiết ra nước da^ʍ dư thừa, cứ mỗi lần dươиɠ ѵậŧ rút ra thì từng luồng tao thủy lại trào ra ngoài miệng nhỏ, rồi bị côn ŧᏂịŧ dập đến vẩy tung tóe khắp nơi.
Dưới sự thao lộng mãnh liệt như vậy, kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng tích tụ lan rộng. Thịt tiểu huyệt mẫn cảm rất nhanh liền co thắt lại: “A a a a…” Vãn Vãn mở miệng, khó nhịn mà rêи ɾỉ một cách tao lãng, cả người bị ȶᏂασ đến mất tinh thần. Cô theo bản năng vặn vẹo eo nhỏ, bờ mông nhanh chóng va chạm vào phần hông của ba ba, phát ra âm thanh “bạch bạch bạch” vang dội.
Lâm Triều Sinh cũng thao đến đỏ cả mắt, anh điên cuồng đẩy hông, để qυყ đầυ từng chút đâm đến cổ tử ©υиɠ của con gái. Biểu cảm trên mặt anh dần trở nên dữ tợn: “Đυ. chết em, đυ. nát cái tiểu huyệt dâʍ đãиɠ này của em, làm em phát nứиɠ, biến em thành cái tiểu huyệt không thể tách rời khỏi côn ŧᏂịŧ, a…”
“A a… Ba ba, ba ba, tiểu huyệt da^ʍ muốn bị ba ba đυ. nát, thật sâu… Ưm… ưʍ.”
Hai người vừa mới thức dậy, giống như dã thú tới kì động dục, không ngừng vặn eo đỉnh hông làʍ t̠ìиɦ để thỏa mãn tâm can, dù trong phòng có bật điều hòa nhưng cả hai vẫn thao đến mồ hôi đầm đìa, tao thủy văng khắp nơi.
Sau vài lần bị ba ba cắm sâu, cuối cùng Vãn Vãn cũng run rẩy cao trào, bên trong âʍ ɦộ nhanh chóng co rút lại, gắt gao kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của ba ba: “A a… Không được, đến rồi đến rồi…”
Lâm Triều Sinh cảm nhận được sự bóp chặt của bức thịt con gái, nhưng anh vẫn không quan tâm mà nhanh chóng thọc vào rút ra. Cô co bóp càng chặt thì anh càng ȶᏂασ tàn nhẫn hơn, Vãn Vãn bị ȶᏂασ đến rên không nổi, chỉ có thể mở miệng, nước mắt cùng nước bọt liên tục chảy ra, cả người sướиɠ đến như có dòng điện chạy qua.
Sau một trận toàn thân run rẩy kịch liệt, một dòng nước cực mạnh bắn ra từ lỗ bướm của cô, trực tiếp phun thẳng lên bụng dưới và đùi của Lâm Triều Sinh. Lâm Triều Sinh cảm nhận được cô lêи đỉиɦ, càng thêm tàn nhẫn mà thao lộng. Sau vài cú nắc mạnh bạo, cuối cùng anh bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt vào sâu trong cơ thể cô.
Sau khi xuất tinh, tốc độ của Lâm Triều Sinh có chút chậm lại, nhưng vẫn giữ nguyên động tác thọc vào rút ra, thong thả mà ra vào.
Sau khi Vãn Vãn trải qua trận cao trào gần như muốn nghẹt thở, cả người đều xụi lơ mà nằm trên người ba ba, miệng lẩm bẩm oán giận nói: “Ba ba, em suýt nữa bị người thao chết.”
Lâm Triều Sinh vẫn từng chút cắm rút, côn ŧᏂịŧ cứng ngắc liên tục khuấy động tϊиɧ ɖϊ©h͙ và tao thủy bên trong âʍ ɦộ, phát ra âm thanh mắc cỡ ‘òm ọp òm ọp’.
“Ai bảo em là tiểu tao hóa mới sáng sớm đã động dục, không thao tàn nhẫn sao được.”
“Chán ghét.” Vãn Vãn cười mắng một câu, rồi uốn éo mông muốn đứng dậy, nói: “Mau rút ra, em muốn đi tiểu.”
Lâm Triều Sinh ngăn cô lại, nhỏ giọng nói: “Đừng dậy, để ba ba chơi thêm một lúc nữa.”
Vãn Vãn không đồng ý: “Em thật sự mắc tiểu.”
“Vậy cứ như vậy mà tè ra đi, phun nướ© ŧıểυ lên người ba ba.”
“Không được, quá xấu hổ!” Vãn Vãn kháng nghị, muốn giãy giụa ra khỏi người ba ba để đứng lên, kết quả chân còn chưa vững liền bị ba ba kẹp cổ chân, rồi kéo cô về phía trước. Cô bị ngã ngồi xuống giường, ba ba lại thừa cơ đẩy ngã cô, trong giây lát vị trí của hai người lập tức bị đảo ngược, Vãn Vãn nằm trên giường, còn ba ba quỳ gối giữa hai chân cô.
“Ba ba!” Vãn Vãn cảm thấy trời đất một trận quay cuồng, cô nằm trên giường, còn ba ba giữ hai đùi cô rồi tách sang hai bên, để tiểu huyệt và âm đế của cô bại lộ ra trước mắt anh.
“Tè ra đi bảo bối, cứ như vậy phun nướ© ŧıểυ ra.”
“A! Không muốn, không muốn, không muốn!” Cái này quả thật quá xấu hổ, Vãn Vãn dùng sức giãy giụa, nhưng hai chân lại bị ba ba giữ chặt, cô căn bản không thể thoát được.
Lâm Triều Sinh nhìn con gái giãy giụa vô ích, khóe môi mang theo ý cười, đáy mắt hàm chứa du͙© vọиɠ thâm trầm, anh khàn giọng nói: “Ngoan, tiểu ra đi, ba ba muốn thấy bộ dáng em phun nướ© ŧıểυ.”
Nhìn dáng vẻ này của ba ba, trái tim Vãn Vãn bỗng đập loạn xạ, rõ ràng đây là một gương mặt vô cùng đẹp trai với nụ cười gần như hoàn hảo, nhưng sự điên cuồng cùng cố chấp trong đáy mắt lại không thể che giấu được, hơn nữa những lời anh nói ra vừa mập mờ lại biếи ŧɦái kia, khi kết hợp với nhau, lộ ra vẻ nguy hiểm nhưng cũng mị lực vô biên khiến người ta không khỏi mê muội.
Đây gọi là đàn ông không hư, đàn bà không yêu sao?
Trái tim Vãn Vãn đập thình thịch, gương mặt đỏ bừng, trong lúc nhất thời quên mất phải giãy giụa.
Ba ba thấy dáng vẻ này của cô, liền biết cô đã thỏa hiệp, vì thế mở hai chân cô ra, một tay xoa âm đế bại lộ bên ngoài của cô, một tay ấn vào bụng dưới của cô, rồi nhẹ giọng dụ dỗ: “Bảo bối dâʍ đãиɠ, mau tiểu đi.”
Vãn Vãn vốn đã mắc tiểu, sau khi bị anh giày vò như vậy, cảm giác muốn đi tiểu nháy mắt trở nên vô cùng mãnh liệt. Cô khó nhịn lớn tiếng rêи ɾỉ, bàng quang buông lỏng, nướ© ŧıểυ ấm áp phun ra dữ dội từ lỗ niệu đạo dưới âm hạch, chân cô cùng đùi của ba ba đều bị dòng nướ© ŧıểυ này xối ướt đẫm.
“A a a… A… Ưm ưm…”
“A a…”
Thời điểm cô phun nướ© ŧıểυ, ba ba vẫn không ngừng dùng tay xoa âm đế của cô, dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt như vậy, Vãn Vãn lại run rẩy cao trào.
“Thật ngoan, đĩ nhỏ.” Gương mặt soái khí cùng nụ cười thâm trầm của ba ba, vừa đẹp lại vừa nguy hiểm.