Vải lụa nhìn thì mềm mại mỏng nhẹ, nhưng sau khi tiếp xúc với nước lại có cảm giác hơi thô ráp, khi cọ xát lên da đều cảm thấy ngứa ngáy, càng đừng nói đến cọ xát vào nơi tư mật mẫn cảm nhất. Phần thân của côn ŧᏂịŧ có thể không mẫn cảm, nhưng xúc cảm trên qυყ đầυ lại được phóng đại lên gấp trăm ngàn lần. Vì vậy lúc Vãn Vãn đem khối vải ướt đẫm bao trùm lên qυყ đầυ của Lâm Triều Sinh, anh không khỏi căng cứng cơ thể, hai chân không ngừng run lên, nhíu mày khó chịu.
“Đừng, tê… Nhẹ chút, nhẹ chút bảo bối, a… Chơi hỏng rồi ba lấy gì ȶᏂασ em? A… A…”
Vãn Vãn bỏ qua lời ba ba nói, cô không ngốc, nếu quả thật sẽ chơi hỏng, ba ba khẳng định sẽ không dạng chân như vậy để cô tùy ý chơi đùa. Giống như vừa rồi cô bị mảnh vải cọ bướm vậy, cảm giác vừa sướиɠ lại vừa đau, ngoài miệng nói không chịu được, nhưng kỳ thật vẫn trong phạm vi có thể chịu được. Cho nên ba ba nói như vậy, chỉ có thể chứng minh anh thật sự sảng tới rồi, cái loại vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại vừa khó chịu.
Sau khi Vãn Vãn phân tích như vậy, cũng không dừng tay, ngược lại càng hung ác hơn mà loát động. Khi con người làm động tác trong nước thì sẽ sản sinh ra một loại lực nổi, nên lúc Vãn Vãn bắt đầu vuốt ve côn ŧᏂịŧ của ba ba, quả thực rất dễ dàng và thoải mái.
Lâm Triều Sinh chưa bao giờ nghĩ có một ngày bản thân lại bị con gái nắm gắt gao như vậy. Anh cau mày, vẻ mặt dữ tợn vặn vẹo, rõ ràng cảm giác rất thống khổ, nhưng lại nhịn không được vặn eo đưa hông, không ngừng đem dươиɠ ѵậŧ hướng vào trong tay con gái đưa đẩy, quả thực giống như đang tự chuốc khổ vào thân.
“A… Giữ chặt chút, ba ba muốn bắn.” Lâm Triều Sinh cảm giác lúc này tựa như Vãn Vãn không phải đang cầm mảnh vải, mà là một miếng giấy nhám, không ngừng cọ xát qua lại trên qυყ đầυ anh, rất nhanh liền đem anh cọ đến trầy da chảy máu. Nhưng kɧoáı ©ảʍ lại cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào thần kinh anh, làm anh khống chế không được mà càng dùng sức đong đưa eo lao tới.
Thấy ba ba đã đến cực hạn, Vãn Vãn dùng một tay tiếp tục vuốt ve dươиɠ ѵậŧ, còn tay kia thì mò mẫm xuống phía dưới anh sờ soạng, giữa hai đùi đang co giật của ba ba mà tiến vào khe mông, tìm đến cúc hoa chặt khít kia. Sau đó vươn một ngón giữa ra, không nhẹ không nặng mà ấn, thậm chí mượn sự trợ giúp của nước mà dễ dàng cắm vào nửa ngón tay.
Trước sau đồng thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Lâm Triều Sinh đột nhiên ngẩng đầu lên, hai tay gắt gao nắm chặt thành nắm đấm, thân thể căng cứng, ra sức đẩy hông về phía trước. Trong cơn run rẩy kịch liệt, qυყ đầυ nhanh chóng bắn ra từng luồng tϊиɧ ŧяùиɠ.
“A… a… a…” Tiếng rêи ɾỉ gợi cảm trầm thấp hết đợt này đến đợt khác thoát ra khỏi cổ họng anh một cách mất kiểm soát.
Tim Vãn Vãn đập nhanh hơn trước phản ứng kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt của ba ba như vậy, ngón tay cắm trong cúc hoa anh cũng quên lấy ra, còn từng chút mà thọc vào rút ra.
“A…” Lâm Triều Sinh có chút chịu không nổi, vội duỗi tay kéo bàn tay đang làm loạn phía dưới của cô ra, sau đó thở hổn hển, thật lâu không nói được nên lời.
Vãn Vãn nhìn thấy dưới tấm vải lụa vẫn còn bọc tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ba ba, rốt cuộc nhớ tới bọn họ đang ở trong bể nước nóng, cũng không biết lúc nào mới thay nước. Vì vậy cô vội vàng cởi váy lụa ra, cuộn bọc tϊиɧ ɖϊ©h͙ lại, rồi đem nó ném lên trên đá cẩm thạch bên cạnh bể.
Lúc này, cả hai người đều trần như nhộng ngâm mình dưới nước.
Một trận lăn lộn qua đi, cuối cùng hai cha con cũng có tâm tình ngồi xuống ngâm suối nước nóng. Cả hai đều dùng tư thế giống nhau, ngồi dựa vào thành bể, tận hưởng cảm giác được nước nóng vây quanh.
Vãn Vãn đang nheo mắt nhìn bầu trời trên đỉnh đầu thì nghe ba ba nói: “Buổi tối sẽ dẫn em đi xem biểu diễn.”
“Nơi này còn có biểu diễn sao?”
“Ừm.”
“Biểu diễn cái gì?”
“Bí mật, chờ đến lúc đi xem thì biết. “
“Ồ.”
Vãn Vãn tiếp tục quay đầu nhìn không trung, ba ba bên cạnh bỗng nhiên vươn tay qua ôm cô, hỏi: “Nghỉ ngơi xong chưa?”
Vãn Vãn nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy?”
“Tiếp tục.”
“Tiếp tục cái gì?”
“Chơi lâu như vậy vở kịch lớn còn chưa bắt đầu đâu, tất nhiên là muốn ȶᏂασ em rồi.” Ba ba nói xong, liền đem Vãn Vãn đang ngồi thành quỳ ghé vào bậc thềm, đè thấp eo nâng mông lên như tư thế của tiểu cɧó ©áϊ. Sau đó anh đỡ đại dươиɠ ѵậŧ đã cứng trở lại của mình, ở trong nước mà hung hăng đυ. vào.
“A… Ba ba, làm sao người có thể cứng nhanh đến như vậy nha!” Vãn Vãn bị căng đến vừa sảng vừa trướng, cảm giác nước cũng đều bị thao vào, trong lòng không khỏi oán giận.
“Ở bên cạnh em, lúc nào ba ba cũng có thể cứng rắn.” Ba ba nói, liền bắt đầu vặn eo ưỡn hông mà thao lộng, từng chút đâm Vãn Vãn đến lắc qua lắc lại.
Cảm giác làʍ t̠ìиɦ trong nước vô cùng tuyệt vời, toàn thân đều được nước ấm bao quanh, giống như làn da đang được mát xa, thân thể va chạm cùng đong đưa, lại có lực nổi, di chuyển càng thêm dễ dàng, cảm giác cũng rõ ràng hơn.
Không bao lâu sau Vãn Vãn liền bị thao đến tao lãng rêи ɾỉ ra tiếng: “A a… A… Ưm ưm… Thật thoải mái… Bị ba ba đυ. thật thoải mái…”
“Đĩ nhỏ, ba biết em sẽ thích nơi này mà.” Lâm Triều Sinh đưa đẩy hông phát ra tiếng ‘bạch bạch bạch’, bọt nước văng tung tóe khắp nơi, động tác đặc biệt lớn, trông vô cùng mãnh liệt.
“Ưm ưm…”
Lúc này, trong phòng truyền đến giọng nói của người phục vụ, đối phương cũng không tới quấy rầy, mà chỉ đứng từ xa hỏi bọn họ: “Lâm tiên sinh, cơm trưa đã được đưa đến, vừa rồi Lâm tiểu thư nói muốn dùng cơm bên cạnh hồ, hiện tại có tiện cho chúng tôi mang vào không?”
Nghe thấy câu hỏi này, hai cha con đang đυ. rất cao hứng đồng thời dừng động tác lại, Vãn Vãn có chút khẩn trương mà nói với ba ba: “Đừng…”
Nhưng lại nghe ba ba cao giọng nói với người bên trong: “Đưa vào đây đi.” Nói xong, anh lại tiếp tục thọc vào rút ra vào tiểu huyệt của Vãn Vãn.
“A! Ba ba!” Vãn Vãn sốt ruột muốn đứng dậy tách hai cơ thể ra, nhưng eo nhỏ lại bị ba ba giữ chặt, sau đó còn bị đút vào sâu hơn.
“Sẽ bị nhìn thấy.” Vãn Vãn nói.
“Không sao, loại chuyện này bọn họ đã sớm quen thuộc rồi.”
Vãn Vãn nghe ba ba nói, khuôn mặt lập tức đỏ bừng, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị nhìn thấy cũng không sao, nhưng hiện tại làʍ t̠ìиɦ trước mặt người khác, cái này cũng quá xấu hổ đi!
Trong lúc hai cha con đang nói chuyện, hai người phục vụ đã bưng hộp đồ ăn hướng bọn họ đi tới.
Vãn Vãn đỏ mặt, thu mình lại trong nước.