Dã Hỏa (Cấm Kỵ)

Chương 25

Lúc Vãn Vãn tỉnh lại đã gần trưa, cô ở trên giường lật người, ngẩng đầu nhìn xung quanh, liền phát hiện ba ba đang nói chuyện điện thoại. Trên người anh chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ màu đen, phơi bày một thân cơ bắp, ngồi dựa vào chiếc ghế sofa nhỏ, chân dài gác lên bệ cửa sổ. Một bộ dáng thư thái lười biếng, dùng giọng nói trầm thấp không nhanh không chậm mà nói chuyện với người đầu dây bên kia: “Ông chủ Trần là khách hàng cũ, chọn cây giống tốt đưa cho anh ta, hỏi anh ta còn muốn cái gì khác không, nếu mua thêm sẽ được giảm giá.”

“Ừm, đem trái cây đi phân loại trước, đừng để bọn họ lựa chọn, đến lúc đó số còn lại sẽ không bán đi được.”

Vãn Vãn xốc chăn lên xem một chút thân thể của mình, trên người cô đang mặc một bộ nội y gợi cảm. Kỳ thật tối hôm qua sau khi trở về tắm rửa, ba ba không muốn cho cô mặc quần áo. Tuy nhiên Vãn Vãn nhất quyết không chịu, cuối cùng anh tự mình chọn cho cô bộ nội y nóng bỏng nhất mặc vào, rồi hai cha con mới lên giường đi ngủ. Bộ nội y này chỉ có vài sợi dây cột xuyên thành, chỉ che được ba bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể cô, còn các địa phương khác gần như đều lõα ɭồ ra bên ngoài, nhưng như vậy còn tốt hơn là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hoàn toàn.

Tuy rằng Vãn Vãn trầm mê cùng ba ba chơi đủ loại trò sắc tình, càng chơi càng không dứt ra được, nhưng nội tâm cô kỳ thật vẫn tồn tại một chút giãy giụa, chính là không được cùng ba ba làm đến bước cuối cùng kia. Nhưng với hình thức ở chung hiện tại của hai người bọn họ, Vãn Vãn biết một ngày nào đó tuyến phòng ngự yếu ớt của bản thân sẽ bị ba ba công phá. Dù sao anh giỏi trong việc dỗ người như vậy, luôn luôn có thể đem cô dỗ đến bất tri bất giác mà làm ra đủ chuyện dâʍ ɭσạи.

Ba ba vẫn đang nói chuyện điện thoại ở bên đó, toàn là chuyện công việc nghe không hiểu. Vãn Vãn nằm nhàm chán, liền đứng dậy khoác chiếc áo choàng ngủ tơ lụa, dây đai cũng không cài, lắc lư lay động đi vào phòng tắm rửa mặt.

Chờ khi cô bước ra, ba ba cầm điện thoại, một bên nghe đối phương nói chuyện, một bên ngoắc ngoắc tay Vãn Vãn, ý bảo cô đi qua đó.

Vãn Vãn cầm chai nước uống vài ngụm, rồi mới đi về phía ba ba. Trên người cô mặc bộ nội y khiêu gợi, áo choàng ngủ cũng không cài, trong lúc đi lại, thân thể trắng nõn như ẩn như hiện khiến tâm nam nhân lay động.

Ba ba vỗ vào đùi của anh, ra hiệu Vãn Vãn ngồi lên, anh cho rằng Vãn Vãn sẽ ngồi nghiêng, nhưng không nghĩ tới Vãn Vãn lại chống hai tay lên bả vai anh, nâng một chân lên rồi dạng chân ngồi xuống, hơn nữa còn ngồi rất gần, u cốc của cô trực tiếp đè lên đũng quần đang căng phồng của anh.

Hành động phóng đãng này của cô, khiến Lâm Triều Sinh hít một ngụm khí lạnh, gia hỏa trong đũng quần lập tức lại biến lớn một vòng.

Vãn Vãn kỳ thật là cố ý làm như vậy, cô thấy ba ba một cuộc điện thoại nói mãi không dứt, liền cố tình giở trò đùa bỡn anh. Không chỉ đem lỗ nhỏ của mình đè xuống trên háng anh, mà còn cởϊ áσ choàng ngủ ra, để cơ thể nóng bỏng của bản thân bại lộ ra trước mắt ba ba, sau đó mỉm cười tinh nghịch với anh.

Quả nhiên, ba ba bị dáng vẻ quyến rũ này của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến không nhẹ, nắm chặt điện thoại trong tay, yết hầu nhấp nhô, trầm giọng nói với người ở đầu dây bên kia: “Cậu còn chuyện gì thì nói nhanh lên, ít lải nhải lại, tôi rất bề bộn nhiều việc.”

“Bận cái gì hả, đương nhiên là bận bồi con gái ‘chơi’ rồi.” Thời điểm ba ba nói từ ‘chơi’ này, liền giơ một tay lên, móc lấy sợi dây ở giữa áσ ɭóŧ của Vãn Vãn, sau đó nhẹ nhàng kéo xuống. Khi áo ngực co dãn bị anh kéo xuống, đôi vυ' bự no đủ ngạo nghễ lập tức bật ra ngoài, sau đó ở không trung lắc lư, núʍ ѵú hồng nhạt nhanh chóng đứng thẳng lên.

Đôi mắt Vãn Vãn cụp xuống, ưỡn ngực xích lại gần ba ba một chút, đồng thời đưa đầṳ ѵú của mình đến bên miệng anh.

Đối với diễm phúc đưa tới tận miệng này, Lâm Triều Sinh đương nhiên không khách khí, một bên nghe điện thoại, một bên há mồm ngậm lấy núm ti nhỏ.

Cảm giác tê dại từ núʍ ѵú truyền đến sau lưng, rồi hướng xuống lan tràn đến da^ʍ huyệt, Vãn Vãn theo bản năng vặn vẹo eo, để tiểu bức của mình ở dươиɠ ѵậŧ ba ba mà dùng sức đè ép, càng nhiều kɧoáı ©ảʍ dâng lên, trong nháy mắt khiến thân thể Vãn Vãn mềm nhũn.

Nội tâm Lâm Triều Sinh như lửa đốt mà cắt đứt điện thoại, ném điện thoại sang một bên, dùng hai tay nắm lấy cặp ngực sữa của cô, rồi vùi đầu bú ʍúŧ. Anh ăn vυ' một lúc lâu sau, mới ngẩng đầu hỏi con gái: “Sáng nay làm sao mà dâʍ đãиɠ như vậy?”

Vãn Vãn vẫn vặn eo cọ bướm, vừa cọ vừa đối với ba ba nói: “Hôm nay dẫn em đi chơi ở đâu vậy?”

Lâm Triều Sinh được con gái chủ động như vậy khiến tâm tình nhộn nhạo, làm sao còn nghĩ đến đi ra ngoài chơi, nói: “Hôm nay ở trong phòng chơi em.”

“Không được, em muốn ra ngoài chơi.” Vãn Vãn làm nũng, toàn thân mềm mại ở trên người ba ba, cái vυ' bị liếʍ ướt, bướm nhỏ cũng bị cọ ướt, cảm giác bản thân lẳиɠ ɭơ đến không chịu được.

“Muốn ra ngoài chơi cũng được, nhưng trước hết em làm ba ba bắn một lần, rồi ba ba mới dẫn em đi.”

Vãn Vãn chớp chớp đôi mắt to, ánh mắt trong veo, hỏi: “Làm sao để bắn?”

Ba ba lại gần hôn lên môi cô, một hồi lâu mới buông cô ra, nói: “Móc dươиɠ ѵậŧ của ba ba ra, loát đến bắn.”

Động tác cọ bức của Vãn Vãn ngừng lại, mặt nhanh chóng đỏ lên.