Cặρ √υ' mập mạp trắng trẻo như trái đào mới chín, căng mọng nhiều nước, cho dù có nằm ngửa cũng vẫn như cũ ngạo nghễ ưỡn lên, quầng vυ' màu hồng nhàn nhạt, núʍ ѵú nho nhỏ. Dưới ánh nhìn chăm chú nóng rực của ba ba, núm ti mẫn cảm dựng đứng trong không khí, đáng thương vô cùng lại phá lệ dâʍ đãиɠ, theo hô hấp kịch liệt của Vãn Vãn mà phập phồng lên xuống.
Bàn tay của ba ba rất lớn, lòng bàn tay lại nóng, khoảnh khắc bao phủ lên bộ ngực của cô, Vãn Vãn cảm thấy hô hấp của mình như muốn ngừng lại. Trái tim điên cuồng đập loạn, thân thể một mảnh tê dại, bị ba ba ôm vào mà yếu ớt xụi lơ ở trong lòng anh, vừa khẩn trương lại bất lực mà nhỏ giọng kêu: “Ba ba, ba ba.”
L*иg ngực của ba ba kề sát sau lưng Vãn Vãn, cô có thể mơ hồ nghe được tiếng tim đập thình thịch của anh, điên cuồng mạnh mẽ. Anh hô hấp thô nặng, hết lần này đến lần khác phun khí nóng lên người cô, ngay cả tiếng nuốt nước bọt của anh tựa hồ cũng có thể nghe thấy được.
Ba ba như vậy khiến Vãn Vãn cảm thấy nguy hiểm, nhưng lại nhịn không được mà mềm nhũn thân thể. Giữa hai chân cô truyền đến cảm giác trướng nóng quen thuộc, dần dần lại bắt đầu ướŧ áŧ chảy nước: “Ba ba… Đừng, đừng như vậy.” Cô gian nan mở miệng.
Nghe ra trong giọng nói của Vãn Vãn có sự hoảng loạn, tay ba ba đang nắm vυ' của cô dừng một chút, anh cúi đầu, áp vào bên tai cô, khàn giọng nói: “Không sao đâu bảo bối, ba ba chỉ sờ một chút, sờ một chút liền tốt, sẽ không làm bất cứ chuyện gì khác.”
“Nhưng… Ba ba, chúng ta không thể làm như vậy.” Vãn Vãn nhỏ giọng phản bác.
“Chỉ cần Vãn Vãn giữ bí mật là được, chúng ta không nói sẽ không ai biết, được không?” Ba ba nhỏ giọng dỗ dành cô, nhưng động tác trên tay vẫn không dừng lại, liên tục xoa bóp bộ ngực non mềm của Vãn Vãn: “Ba ba chỉ xoa một chút thôi, vυ' của Vãn Vãn xinh đẹp như vậy, dâʍ đãиɠ như vậy, có phải cũng thích cho ba ba xoa đúng không?”
Bàn tay của anh thật thô ráp nhưng cũng thật nhẹ nhàng, từng chút xoa nắn nhũ thịt của cô, đem hai vυ' xoa đến thay đổi hình dạng, còn bóp núm ti của cô, đem hạt đậu nho nhỏ bóp đến sưng đỏ nhô lên. Kɧoáı ©ảʍ từ đầṳ ѵú nhanh chóng lan truyền đến toàn thân, khiến Vãn Vãn nhịn không được uốn éo eo mông.
“Ba ba, ba ba.” Vãn Vãn nhỏ giọng nỉ non, nghe giống như đang rêи ɾỉ. Cô biết ba ba nói không đúng, không phải bọn họ đều không nói là có thể làm chuyện này. Nhưng thân thể cô so với đầu óc của cô lại thành thật hơn, cô thật sự bị ba ba xoa đến thoải mái, theo bản năng mà ưỡn eo lên, muốn đưa bộ ngực của mình càng nhiều đến trong tay của ba ba hơn.
“Bảo bối, rất thoải mái phải không?” Ba ba một bên xoa vυ', một bên nói những lời thẹn thùng vào tai cô: “Eo uốn đến phóng đãng như vậy, có phải tiểu huyệt nhỏ nứиɠ rồi không? Bị xoa vυ', tiểu huyệt liền nứиɠ, bảo bối của ba thật dâʍ đãиɠ, là một đĩ nhỏ dâʍ đãиɠ.”
Rõ ràng là lời nói thô tục như vậy, nhưng khi Vãn Vãn nghe thấy lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến eo nhũn chân mềm, tiểu bức co rút nhanh chóng, dâʍ ŧᏂủy̠ từng luồng từng luồng mà chảy ra bên ngoài, đem qυầи ɭóŧ vừa mới mặc vào của cô thấm ướt sũng.
“Ba ba, đừng nói nữa.”
“Tiểu tao hóa, rõ ràng là thích nghe, còn không cho ba ba nói, bướm nhỏ lại chảy nước rồi phải không?”
“Ba ba…” Vãn Vãn hờn dỗi, lắc mông, cũng không biết muốn ba ba tiếp tục nói hay vẫn thật sự muốn anh đừng nói.
Vốn dĩ ba ba chỉ dùng một bàn tay xoa ngực cô, nhưng thấy Vãn Vãn đỏ mặt cắn môi, không có cự tuyệt nữa, vì vậy liền vươn tay còn lại ra, đem hai nhũ hoa của cô hoàn toàn cầm vào trong tay.
“Ưm…” Hai bầu vυ' bị nắm lấy trong nháy mắt, Vãn Vãn khó nhịn mà phát ra một tiếng rêи ɾỉ, thân thể càng vặn vẹo hơn, tiếng thở dốc cũng ngày một gấp gáp hơn.
Lâm Triều Sinh bị dáng vẻ lẳиɠ ɭơ này của cô câu dẫn đến nổi phản ứng, côn ŧᏂịŧ căng trướng như sắp nổ tung, nhịn không được mà ở trên bờ mông đầy đặn của cô bắt đầu cọ xát một cách nhịp nhàng.
Anh thở gấp gáp nói với Vãn Vãn: “Bảo bối, nếu thoải mái thì kêu ra đi, ba ba thích nghe.” Nói xong, anh dùng hai tay xoa bóp cặρ √υ' của cô mạnh hơn, giống như đang nhào bột, ép ra đủ loại hình thù da^ʍ mỹ.
“Ba ba… A… Ân…” Vãn Vãn ngửa đầu lên, khó nhịn dùng sau lưng cọ vào cơ ngực của ba ba, vυ' cô bị xoa, lỗ nhỏ thì bị cọ, cả người sướиɠ đến mức không biết trời đất đâu, chỉ có thể hừ hừ theo bản năng.
“Kêu da^ʍ hơn nữa, kêu phóng đãng hơn nữa đi.” Ba ba kề miệng vào trên cổ cô, trầm giọng dụ dỗ.
“Ba ba… A a…” Vãn Vãn không biết bản thân bị làm sao, tiếng rêи ɾỉ tao lãng cứ buột miệng thốt ra, khi nghe được khiến cô cảm thấy lỗ tai nóng bừng.
Trong chăn, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai cha con cách lớp qυầи ɭóŧ mà điên cuồng chà xát lẫn nhau. Bởi vì là lần thứ hai, giống như đã có kinh nghiệm, Vãn Vãn dạng hai chân ra, cong eo, chủ động đem tao bức của mình hướng đũng quần ba ba cọ xát. Chờ đến khi cọ chỗ kia nóng hổi nhô lên, cô liền uốn éo cái mông, ở phía trên vừa nghiền vừa mài.
Lâm Triều Sinh bị con gái tao lãng ma sát đến muốn phát nổ, ra sức vặn vẹo eo hông, từng chút mà đỉnh lộng vào giữa hai chân cô. Cả chiếc giường lớn đều bị hai cha con làm cho rung lắc dữ dội.
“A… A a… Ba ba, ba ba…” Vãn Vãn cảm giác hai vυ' bị nhào nặn như muốn bốc cháy, vô cùng khô nóng khó nhịn. Sau khi u cốc tê dại bị ba ba liên tiếp va chạm mạnh mẽ mấy lần, liền không ngừng mà co vào rút ra. Kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng ở trong thân thể cô nổ tung ra, khiến toàn thân cô run rẩy liên tục, không còn đè nén thanh âm của mình nữa mà tao lãng lớn tiếng rêи ɾỉ: “A a a… Ưm ưm… A a…”
Một chuỗi tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ này cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ba ba, khiến anh sau vài lần thúc mạnh, liền hung hăng kêu rên mà xuất tinh.
Cảm xúc kịch liệt qua đi, Vãn Vãn xụi lơ ở trên người ba ba, mờ mịt thở hổn hển. Váy ngủ của cô không biết bị tuột xuống từ lúc nào, hiện tại nửa người trên đều hoàn toàn trần trụi, mà đôi bàn tay to lớn của ba ba vẫn gắt gao nắm lấy bầu vυ' của cô, không nỡ buông ra.