Dã Hỏa (Cấm Kỵ)

Chương 17

Khi bàn tay to của ba ba nắm lấy côn ŧᏂịŧ thô tráng kia, Vãn Vãn vô thức ngừng thở, cây bút trong tay ngừng lại, quên mất tiếp theo nên hướng ngòi bút vẽ nơi nào.

Từ góc độ này cô nhìn lại, thấy ngực ba ba phập phồng, cơ bụng kéo căng, dươиɠ ѵậŧ bị nắm lấy căng trướng thực lớn. Qυყ đầυ đỏ thẫm phun ra một ít dịch thể trong suốt nhưng rất nhanh bị tay của ba ba quẹt đi, rồi bôi lên thân côn ŧᏂịŧ, sau đó bàn tay thuần thục mà bắt đầu vuốt ve lên xuống.

Lỗ nhỏ giữa hai chân Vãn Vãn co rút một hồi, trong nháy mắt chảy ra rất nhiều tao thủy. Tần suất hô hấp của cô đi theo động tác trên tay của ba ba, dần dần tăng tốc, cảm giác cả người tựa như ngâm ở trong một thùng nước cực nóng, bốc hơi đến đầu óc cô cũng bắt đầu choáng váng.

Cha ruột của cô không chỉ ở trước mặt cô phơi bày bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© riêng tư nhất, mà còn ngay trước mặt con gái ruột là cô, sục côn ŧᏂịŧ chính mình, thủ da^ʍ một cách dâʍ ɭσạи.

Vãn Vãn trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, mặc dù tối hôm qua bọn họ không màng luân lý, trốn trong túi ngủ cọ xát tính khí lẫn nhau. Nhưng lúc đó bốn phía đều tối đen, cô cái gì cũng không nhìn thấy, vì thế mới yên tâm thoải mái lừa gạt bản thân, đó chỉ là một chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng hiện tại, ba ba lại đang vuốt ve dươиɠ ѵậŧ ở ngay trước mặt cô, một chuyện đáng thẹn như vậy rõ ràng là cố ý dụ dỗ cô.

Vãn Vãn chịu đựng cơn ngứa dưới bướm nhỏ, hít sâu một hơi, thanh âm run rẩy nói: “Ba ba, người… Người đừng lộn xộn nữa, em còn chưa vẽ xong.”

Ba ba bỏ ngoài tai lời nói của cô, tiếp tục loát động côn ŧᏂịŧ một cách nhanh chóng. Còn dùng một đôi mắt sâu kín nhìn sang cô, giống như là có nhiệt độ, từng chút châm lửa lên cơ thể của Vãn Vãn.

“Vãn Vãn, đem chân mở ra, để ba ba xem tiểu huyệt của em.” Ba ba lớn tiếng nói lời cợt nhả.

Vãn Vãn siết chặt chiếc bút trong tay, miệng nhỏ khẽ mở, hô hấp dồn dập, nghe thấy lời nói của ba ba, eo của cô mềm nhũn.

“Ba ba, không được.” Vãn Vãn khó khăn cự tuyệt, nhưng ngữ điệu mềm mại của cô khi nghe thấy có vẻ giống đang làm nũng hơn.

“Bảo bối ngoan, dạng chân ra, để ba ba nhìn một chút.”

“Ba ba…” Vãn Vãn nỉ non kêu ba ba nhưng lại không biết muốn nói cái gì, cô chỉ cảm thấy trong lòng trướng đến tràn đầy, giữa hai chân nóng ran. Sau đó cô nghe lời mà chậm rãi mở hai chân của mình ra, đem qυầи ɭóŧ ren trong suốt mặc ở hạ thân đưa ra trước tầm mắt của ba ba.

Vừa được ba ba nhìn thấy, tiểu bức của cô liền cảm giác tê dại một trận, thịt tiểu huyệt bắt đầu điên cuồng co rút lại, bài trừ ra càng nhiều nước hơn, ướt sũng qυầи ɭóŧ của cô, rồi thấm ướt ra cả ghế.

Cô không dám cùng ba ba đối diện, chỉ duy trì tư thế dạng chân, rồi ngượng ngùng quay mặt đi.

Tần suất loát động trên tay ba ba càng lúc càng nhanh, còn phát ra tiếng nước dinh dính ‘òm ọp òm ọp’. Anh vừa thở dốc vừa nói lời cợt nhả: “Vãn Vãn thật xinh đẹp, còn không có lôиɠ ʍυ, trắng nõn phấn hồng, cùng núʍ ѵú của em đều hồng như nhau.”

Vãn Vãn nghe ba ba nói lời không đứng đắn, thân thể không khỏi phát run nhè nhẹ, huyệt da^ʍ co rút nhanh hơn, bối thịt ở giữa âm đế nứиɠ đến phát ngạnh, khiến cô rất muốn đi xuống xoa xoa nhưng cô vẫn cắn răng kìm nén.

“Ba ba, đừng nói nữa, không cho phép nói!” Cô cảm thấy cảnh tượng như vậy quá khiêu gợi, cô gần như sắp bị du͙© vọиɠ trong cơ thể lấn át.

Ba ba cười nhẹ hai tiếng, nói: “Vì sao không cho phép ba nói, Vãn Vãn rõ ràng rất thích nghe mà. Ba vừa nói lời thô tục, tiểu huyệt của em liền bắt đầu chảy nước, cái lỗ nhỏ như vậy, nếu bị dươиɠ ѵậŧ ȶᏂασ vào, hẳn sẽ rất chặt đi. L*и da^ʍ của Vãn Vãn kẹp chặt dươиɠ ѵậŧ, bị dươиɠ ѵậŧ đút vào, khẳng định Vãn Vãn sẽ sướиɠ đến bay bổng.”

“Ngô… Ân…” Vãn Vãn cắn môi, nhưng vẫn tràn ra tiếng rêи ɾỉ. Cô lập tức xấu hổ đến mức đầu cũng không dám ngẩng lên, ném bút vẽ trong tay đi, đứng dậy vọt vào trong phòng tắm. Trước khi đóng cửa còn không quên mắng ba ba một câu: “Ba ba thối, không để ý tới người nữa!”

Sau khi đóng cửa phòng tắm, Vãn Vãn liền đứng ngay cạnh cửa, gấp không chờ nổi mà đem bàn tay của mình chui vào trong qυầи ɭóŧ, sờ đến viên hộŧ ɭε sưng tấy kia, sau đó dùng sức mà xoa bóp.

“Ưm ưm… A…” Rốt cuộc cũng xoa tới rồi, thật thoải mái!

Có thể cảm xúc đã bị khơi dậy đến cực hạn nên Vãn Vãn sau vài lần cọ xát, liền đem chính mình xoa tới cao trào.

Đang lúc thân thể kịch liệt run rẩy, cô nghe thấy tiếng ba ba gõ cửa ở bên ngoài, thanh âm nặng nề nói: “Vãn Vãn, cho ba ba đi vào.”

Chân Vãn Vãn mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã ngồi xuống mặt đất.