Nam sinh còn lại cũng đi đến, trực tiếp phóng thích côn ŧᏂịŧ đen tím của hắn ta ra ngoài, tay hắn nắm lấy bàn tay nhỏ của Cố Tư Nghi, đặt nó lên côn ŧᏂịŧ của mình, để cho cô thay hắn ta vuốt ve nó.
"Đợi khi bọn này thoải mái rồi, thì bọn này sẽ tự nhiên mà bỏ qua cho cậu, nào tiểu Nghi, hôm nay để cho bọn tôi cảm nhận thế nào là da^ʍ huyệt đơn thuần của nữ thần được không." Một tay của người thanh niên nắm lấy tay cô vuốt ve côn thit, tay còn lại cũng cởi nút áo của cô ra. Áo ngực vừa mới bị cởi ra, hai bầu vυ' lớn trắng nõn lập tức bắn ra ngoài. Người thanh niên cũng không hề do dự mà đem đầṳ ѵú của cô ngậm vào trong miệng, thanh âm xấu hổ lập tức vang lên. Người thanh niên còn lại cũng cởϊ qυầи ra, hắn nâng váy của cô lên, cách một lớp qυầи ɭóŧ mà dùng côn ŧᏂịŧ ma sát với tiểu huyệt của cô.
"Hu hu hu...cầu xin hai người, đừng làm như vậy mà, làm ơn tha cho tôi đi." Bên ngoài tiếng sấm to đến mức lấn án thanh âm cầu xin của Cố Tư Nghi, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi, da^ʍ huyệt của cô chỉ thuộc về thầy mà thôi, nếu như bị người đàn ông khác vấy bẩn, cô thật sự không muốn sống nữa.
"Triệu Bác, cậu mau ôm cô ấy đến tấm thảm yoga bên kia đi, như vậy đỡ mệt hơn." Nam sinh trước mặt cũng nhả đầṳ ѵú cô ra, tay hắn ta cũng buông lỏng, không nắm lấy tay cô nữa.
Cố Tư Nghi lập tức luồn tay vào trong váy, cô đã sớm thiết lập số điện thoại khẩn cấp trong điện thoại rồi, tay cô thoăn thoắt gõ trên màn hình: "Cứu em! Em đang ở nhà kho! Mau đến cứu em!"
"Con mẹ nó! Con đĩ điếm này lại đi gọi điện thoại." Một nam sinh giật lấy điện thoại di động ở trong túi cô, hắn cúp điện thoại, sau đó vứt cô xuống thảm yoga, "Con điếm, mày muốn chết sao?"
Nam sinh tên là Triệu Bác xem ra đã bị hành động của Cố Tư Nghi chọc giận rồi, hắn ta lập tức tiến lên tát vào mặt cô một cái: "Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt sao!" Nói xong, hắn ta lập tức xé rách quần áo trên người cô, chuẩn bị cắm côn ŧᏂịŧ vào bên trong.
"Ai ở bên trong! Mau mở cửa! Ở bên trong làm gì vậy? Mau ra đây!"
Hứa Hàng Tri nhận được tin nhắn trong phòng làm việc, anh lập tức đội mưa chạy đến nhà kho, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng thút thít, cửa lại bị khóa trái, anh lập tức sốt ruột mà đập cửa.
Nghe thấy động tĩnh ở bên ngoài, hai nam sinh lập tức mất hứng, trực tiếp mở cửa ra mà quay đầu chạy ra ngoài, để lại Cố Tư Nghi với trang phục không chỉnh tề ở bên trong.
Hứa Hàng Tri cũng không để ý đến hai nam sinh đó nữa, vội vàng đi vào trong nhà kho xem thiếu nữ có sao không, nhưng hình ảnh trước mắt quả thật khiến cho anh không cách nào quên được, quần áo của cô bị xé rách, thiếu nữ ôm ngực co ro nằm trên thảm yoga, váy bị vén lên, qυầи ɭóŧ bị cởi xuống đến bắp chân, từ góc độ của anh có thể nhìn thấy rõ da^ʍ huyệt non nớt, hình ảnh này quả thật khiến anh không cách nào dời tầm mắt được.
Sau khi ý thức được vấn đề, anh vội vàng cởϊ áσ khoác đặt lên người thiếu nữ, quan tâm hỏi: "Em có sao không? Ngày mai thầy sẽ nói chuyện này cho nhà trường, để cho hai nam sinh đó nhận được hình phạt thích đáng."
Cố Tư Nghi vừa nghe thấy lập tức nhào vào lòng của Hứa Hàng Tri, không ngừng nức nở nói: "Thật may là thầy đã đến kịp, nếu không bọn họ...nếu không bọn họ đã xâm phạm em rồi."
Hứa Hàng Tri không ngừng vuốt ve sống lưng cô mà dỗ dành: "Không phải sợ, không sao đâu mà."
Mưa bên ngoài ngày càng lớn, không hề có ý ngừng lại, hai người cũng không hề mang theo dù, xem ra là phải ở lại nhà kho khá lâu rồi. Anh cũng không dám ngồi quá gần thiếu nữ, chỉ có thể ngồi cách xa cô một chút, vì dù sao anh cũng là một người đàn ông trưởng thành mà.