Tình Nhân Không Thể Yêu

Chương 3: CƯỠNG ÉP

Tỉnh dậy trong vòng tay của Kỷ Thế Phàm đây là lần đầu tiên Anh còn ở lại sau khi quan hệ, Trịnh Hạ Nghiên mặc vào áo sơ mi trắng ra ban công nhìn xa xăm, Kỷ Thế Phàm mở mắt lại không thấy bóng dáng ai kia chợt hoảng sợ nhưng cũng trở lại dáng vẻ điềm tĩnh. Anh ra ban công ôm cô từ phía sau dịu dàng, cô thờ ơ với hành động đó của Anh chợt cất tiếng ...

"Kỷ Thế Phàm, tôi muốn hủy hợp đồng. Anh báo phí hủy đi, tôi sẽ sắp xếp. "

"Trịnh Hạ Nghiên, em muốn lặp lại chuyện đêm qua?"

"Cho dù anh có làm gì thì tôi cũng đã quyết định. Anh cứ báo giá hủy hợp đồng đi, tôi sẽ .."

"Em nghĩ thoát khỏi tôi là được à? Trịnh Hạ Nghiên ? "

"Kỷ Thế Phàm, dù ban đầu tôi vì tiền bán thân cho một người đã có gia đình như Anh là sai nhưng Anh cũng phải thương Vợ mình chứ. Một mình tôi cảm thấy tội lỗi là ..

"ĐỦ RỒI .. Từ giờ không có lệnh của tôi, em không được rời khỏi nơi này nửa bước .. "

Kỷ Thế Phàm cứ thế tức giận bỏ đi, việc làm ở Công Ty SG của cô cũng được Anh cho người báo nghỉ. Huỳnh Minh Duệ lo lắng nên đã điện thoại cho cô nhưng đều không liên lạc được. Trịnh Hạ Nghiên vì muốn đối đầu với Kỷ Thế Phàm mà đã nhiều ngày không ăn uống nên đã sốt cao ngất tại nhà. Thư ký Lưu đến theo dõi thì phát hiện nên lập tức đưa cô đến Bệnh Viện và báo cho Kỷ Thế Phàm nhưng Anh không đến . .

"Em muốn rời xa tôi đến vậy sao? Trịnh Hạ Nghiên .. "

Sau nhiều ngày hôn mê, Trịnh Hạ Nghiên cũng tỉnh lại trong phòng bệnh VIP ..

"Muốn rời khỏi tôi đến vậy sao ? ...Không ăn không uống ... ? "

"..."

"Cho dù có chết, em cũng đừng mong thoát khỏi tôi .. "

Kỷ Thế Phàm bước tới áp sát mặt vào cô cảnh cáo, quả nhiên Anh ta không đồng ý thỏa hiệp. Tình cờ Tống Linh Nhi đến cùng Bệnh Viện khám khoa sản thì thấy Kỷ Thế Phàm .. Cảm thấy là lạ nên đã nhờ người làm điều tra, Trịnh Hạ Nghiên vẫn chưa được xuất viện, luôn muốn suy nghĩ cách rời khỏi Kỷ Thế Phàm. Bất ngờ, Mẹ và Huỳnh Minh Duệ đến thăm ...

"Tiểu Nghiên, ..."

"Mẹ, Minh Duệ ca ca . Sao Mẹ lại đến đây? "

"Bệnh Viện báo cho Mẹ, con nhập viện sao không báo cho Mẹ hả? "

"Chỉ là sốt thôi, con sẽ sớm khỏe lại mà . Mẹ đừng lo ! "

Tống Linh Nhi nhờ điều tra về việc của Kỷ Thế Phàm nhưng lại không có chút thông tin nào, cô đành phải tự mình dò xét. Tuy cô trên danh nghĩa là Vợ nhưng nỗi sợ mất Anh vẫn còn nhiều. Từ nhỏ cô đã thích và luôn lẽo đẻo theo Anh, khi lớn lên được kết hôn với Anh khiến cô rất vui nhưng Anh chưa bao giờ nói lời yêu cô dẫn đến suy nghĩ rằng có phải Anh có người khác không. Cho dù thế nào cô quyết không buông tay cuộc hôn nhân này ..

"Chồng. Anh về rồi à? "

"... UH.. "

"Hôm nay, bạn em có thấy Anh ở Bệnh Viện. Anh bị thương ở đâu à? Có sao không? "

" ... Anh tới thăm người nhà của Bạn thôi ..."

"Vậy ạ? "

Mẹ của Trịnh Hạ Nghiên ở lại một đêm, chỉ còn cô và Huỳnh Minh Duệ nói chuyện cùng nhau ngoài sân của Bệnh Viện ...Trước đó, công ty có thông báo điều chuyển cô tới Tập Đoàn Kỷ GIa, vốn rất muốn hỏi nguyên nhân nhưng lại không thu được gì ..

"Minh Duệ ca ca, em .. "

"Hạ Nghiên, em có quen ai ở Tập Đoàn Kỷ Gia không? "

Trịnh Hạ Nghiên ngạc nhiên trước câu hỏi này, vì ngoài Kỷ Thế Phàm ra cô còn có thể quen ai ở đó chứ.. //

"Em không .. Sao anh lại hỏi vậy? "

"Có thông báo sẽ điều chuyển em tới đó công tác .. "

"SAO? [Chắc chắn là ý của tên họ Kỷ kia rồi ?! ] "

"Nếu em từ chối thì Anh sẽ .. "

"Đừng .. Để em suy nghĩ thêm sẽ báo lại với anh và công ty sau ..! "

Huỳnh Minh Duệ cứ ngỡ cô sẽ từ chối nhưng cũng tôn trọng quyết định của cô, ngày Trịnh Hạ Nghiên xuất viện thì được Thư ký của Kỷ Thế Phàm đến đón về nhà, cô liền hỏi việc thuyên chuyển ..

"Anh ta đâu? "

"Trịnh tiểu thư, Kỷ Tổng hôm nay có cuộc họp quan trọng nên không đón được ạ. "

"Anh ta muốn tôi đến Tập Đoàn Kỷ Gia? "

"Thưa, đúng là ý của Kỷ Tổng ạ. "

"Nói lại với anh ta đừng mơ .. "

Nội tâm của Thư Ký đó cũng đau đớn, làm việc bên Kỷ Tổng bao lâu lần đầu tiên mới thấy Anh ấy quan tâm đến Trịnh tiểu thư như vậy . . . Tối đó, Kỷ Thế Phàm về chung cư thì đã thấy Trịnh Hạ Nghiên ngủ trước, Anh cởϊ áσ khoác tiến đến nằm ôm cô đằng sau. Cảm nhận được có người, cô cũng biết là Anh nên cũng không quan tâm tiếp tục nhắm mắt ngủ nhưng ..

"Xin lỗi. Đừng rời xa Anh được không?

Nghe được lời nói thầm đó không hiểu sao cô có một cảm giác lạ không tả được, cô bất giác trở mình lại thì thấy mặt và cả người anh ta nóng như lửa. . .

"Sao mặt Anh nóng thế? Không phải bị tôi lây sốt đó chứ? "

"Lạnh .. "

Cả một đêm Trịnh Hạ Nghiên phải chăm sóc cho Kỷ Thế Phàm hạ sốt từ chườm lạnh đến lau người, cô thầm nghĩ trừ Ba Mẹ ra chỉ có Anh là cô phải chăm sóc đến thế này ... Hôm sau, Kỷ Thế Phàm tỉnh dậy thì đã thấy Trịnh Hạ Nghiên thϊếp đi bên cạnh giường .. Anh bước xuống bồng cô lên giường ngủ và đặt nhẹ lên trán một nụ hôn, tiếng chuông điện thoại reo từ Tống Linh Nhi gọi tới nói rằng hôm nay là sinh thần của Ba cô nên phải tham dự. Không muốn đánh thức Trịnh Hạ Nghiên nên Anh sửa soạn nhẹ nhàng rời đi. Nếu cả hai là cặp tình nhân bình thường thì có lẽ sẽ rất hạnh phúc nhưng rất tiếc lại là cặp tình nhân không thể yêu.