"Suy nghĩ đúng đắn."
Moon YeongHo nhếch mép sau khi thấy KangWoo đã chấp nhận lời cầu đề nghị của mình.
Anh ta rất hào hứng với ý nghĩ dạy một bài học cho người mới táo tợn.
"Tôi sẽ đảm bảo rằng anh ta không thể nói chuyện với hội trưởng của chúng tôi như thế."
Anh ta sờ vào mắt trái của mình.
Anh ta có thể cảm thấy vết sẹo kiếm nhói lên.
Khi còn là một người chơi mới, anh tay đã bị phục kích bởi một người chơi PK.
Người đã cứu anh ta là Chae YeonJoo.
Chae YeonJoo không chỉ đơn giản là trưởng hội
Cô ấy là vị cứu tinh của anh ta và là chủ nhân của anh ta, người mà anh ta đã thề trung thành.
Và…
Cô ấy là người phụ nữ anh ta yêu.
"Làm sao một người như ngươi lại dám ..."
Moon YeongHo trừng mắt nhìn KangWoo.
Khoảnh khắc anh ta nghe KangWoo gọi Chae YeonJoo là "noona", anh ađã cảm thấy buồn nôn trong lòng.
Anh ta cảm thấy như thể KangWoo đang chế nhạo những cảm xúc mà anh ta đã chất chứa trong suốt nhiều năm.
"TÔI…"
Anh ta nhìn Chae YeonJoo.
Chae YeonJoo đang lườm anh vì tình hình hiện tại.
Cô ấy trông xinh đẹp, ngay cả khi tức giận.
Và…
Nghĩ về việc KangWoo đã tiếp cận cô ấy, người có vẻ đẹp không thể chạm tới như thế nàyt, khiến anhắn ta ta càng tức giận hơn.
"Tanh ta sẽ cho ngươi thấy sự khác biệt trong trận đấu."
Anh ta phải dạy cho người mới, những người ngạo mạn chỉ vì anh ta có tài năng một bài học.
Moon YeongHo nghĩ rằng nếu họ không dạy cho KangWoo một bài học, rất có thể anh ta sẽ phản bội họ trong tương lai. Trong khi cố gắng biện minh cho hành động của mình, anh ta đưa cậu lên tầng năm, nơi có phòng tập.
KangWoo đi theo anh ta một cách rất thoải mái.
Nhìn cách KangWoo hành động bình tĩnh, như thể cậu ấy đang tham gia một chuyến du lịch, khiến Moon YeongHo cảm thấy buồn nôn một lần nữa.
Nhấp chuột-
"Đây là phòng huấn luyện."
"Woah. Việc lắp đặt khá đẹp," KangWoo thốt lên ngạc nhiên trong khi nhìn quanh phòng huấn luyện lớn chiếm cả một tầng.
“Để xem ngươi có thể giữ thái độ thoải mái đó được bao lâu…”
"Tiếp tục xem."
Trong khi nhún vai, KangWoo đứng ở một bên của phòng tập.
Chae YeonJoo lại gần cậu.
" Điều này quá điên rồ. Hãy dừng lại."
"Hahaha. Tôi không sao đâu, đừng lo."
"Anh sẽ hối tiếc…"
KangWoo mỉm cười sau khi nghe cô ấy nói với giọng nghiêm túc.
Cậu hiểu tại sao cô lại lo lắng.
Thông thường, một người chơi mới sẽ không thể đánh bại Đội Trưởng của một bang hội lớn.
"Nhưng…"
Cô không biết về cậu ấy
Bất cứ điều gì…
Cô một chút cũng không hiểu.
"Vậy chúng ta bắt đầu đi."
Moon YeongHo đứng yên không rút kiếm ra.
"Ta cho ngươi ba giây. Tấn công trước."
"Ha ha, xem ra anh đọc quá nhiều võ hiệp tiểu thuyết."
"…”
"Đừng ngớ ngẩn. Lấy kiếm của anh ra."
KangWoo đã cho anh ta một số lời khuyên.
Cậu ấy không muốn nghe bất kỳ lời bào chữa ngớ ngẩn nào từ anh ta hoặc điều gì đó giống như cậu ấy sẽ thắng nếu không có lợi thế ba giây.
"Tốt hơn là làm điều đó đúng cách."
Nếu phải che giấu sức mạnh của mình, cậu ấy sẽ làm điều đó một cách triệt để.
Nhưng nếu phải thể hiện, cậu ấy sẽ thể hiện rõ ràng nên không có bất kỳ nghi ngờ nào.
Lúc này, đã đến lúc thể hiện nó. Bằng cách đó, cậu ấy sẽ có thể nhận được phần thưởng tốt hơn.
"Hả? Cầm kiếm đi."
“Tôi không có ý định chiến đấu với toàn bộ sức mạnh của mình chống lại một người mới…”
"Ồ vậy ư?"
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của KangWoo.
KangWoo thấy bản tính kiêu ngạo của Moon YeongHo quá nực cười và tầm thường.
"Tôi đoán tôi không có sự lựa chọn."
KangWoo hạ tay xuống và cúi đầu.
Cậu ấy tập trung năng lượng ma quỷ vào đôi chân của mình và kích hoạt Quyền Năng Tốc Độ.
Bang-!!!
Cơ thể cậu lao về phía trước.
Đôi mắt của Moon YeongHo mở to.
"Cái gì?!"
KangWoo đã sử dụng Quyền năng bay lượn để đổi hướng trong không trung.
Trong khi bỏ qua định luật quán tính, cơ thể cậu đổi hướng với tốc độ mà Moon YeongHo không thể tránh được.
KangWoo đánh vào bụng Moon YeongHo.
Chà-!
"Cạch!!"
Cơ thể của Moon YeongHo bị đẩy lùi như một quả bóng.
Anh ta bật khỏi mặt đất như một hòn đá nhảy.
Khói tỏa ra từ phía sau bức tường mà anh ta mắc kẹt.
"Bạch!!"
Anh ta nôn mửa trên sàn trong khi cảm thấy dạ dày của mình bị đảo lộn.
Anh ta trông vô cùng đau khổ.
"Coff! Coff! C-làm sao...?"
Moon YeongHo run rẩy đứng dậy và ngạc nhiên nhìn KangWoo.
Không chỉ Moon YeongHo ngạc nhiên.
"C-cái gì? Chuyện gì vừa xảy ra...?"
Chae YeonJoo cũng sững sờ không nói nên lời.
Cô luân phiên nhìn Moon YeongHo và KangWoo.
Một người đã trở thành người chơi hai tuần trước với một người đã hoàn thành lần thức tỉnh thứ bảy…
Không chỉ vậy, anh ta còn đủ mạnh để trở thành Đội Trưởng của Hội Hoa Hồng Đỏ. Vì vậy, nhìn thấy anh ta bị đánh đập khiến cô tự hỏi liệu mình có đang mơ hay không.
“Còn hai lần nữa đúng không?”
KangWoo đưa tay về phía Moon YeongHo, người gần như không thể đứng dậy.
Một ngọn thương đen bay về phía Moon YeongHo.
"Bếp!"
Moon YeongHo hét lên tránh ngọn giáo và rút kiếm ra.
Anh ta chỉ thanh kiếm của mình về phía trước với vẻ mặt nhợt nhạt.
"Hả? Anh không định cho tôi lợi thế ba giây sao?" KangWoo vừa hỏi vừa đi về phía anh ta.
"…”
Moon YeongHo không trả lời câu hỏi của cậu ấy . Không, chính xác hơn, anh ta không ở trong tình trạng có thể trả lời.
Anh ta nắm chặt thanh kiếm của mình.
Anh ta có thể cảm thấy mồ hôi lạnh đang nhỏ giọt.
" thật nguy hiểm."
Anh ta có lẽ đã bất tỉnh nếu không có vật phẩm cấp độc nhất của mình.
Moon YeongHo nhìn KangWoo với đôi mắt run rẩy.
"Hắn ta thực sự là một người vừa mới trở thành một người chơi sao?"
Nó không có ý nghĩa.
Ngay cả Chae YeonJuu và Baek KangHyun cũng không mạnh như vậy chỉ trong hai tuần.
Tình huống này giống như đứa bé ba tuổi vụt trở thành người lớn vậy.
Đó là mức độ mà từ thiên tài không thể giải thích được.
"Ngươi đã sử dụng thủ thuật gì ...?"
"Tôi không có dùng thủ đoạn gì, chỉ là so với ngươi mạnh hơn mà thôi."
"Đừng nói vớ vẩn! Một người chơi mới hai tuần làm sao có thể..."
"Vớ vẩn? Vậy thì anh đã biết rằng đây không phải là một cuộc chiến công bằng ngay từ đầu, phải không?"
"…”
"Và bây giờ mọi thứ không diễn ra như kế hoạch, anh đang khóc và phàn nàn."
“C-cái đó…”
KangWoo bắt đầu cười sau khi thấy Moon YeongHo không nói nên lời.
Sau khi cười một lúc, KangWoo nói với giọng lạnh lùng.
"Đừng có lằng nhằng nữa, đồ rác rưởi."
"Ư."
Moon YeongHo nhíu mày. Cơ thể anh ta run rẩy và mặt anh đỏ bừng.
"Có vẻ như tôi đã đúng."
KangWoo cười khẩy sau khi nhìn thấy phản ứng của MoonYeongHo.
"C-đồ khốn!!"
Nụ cười trên khuôn mặt của KangWoo khiến đôi mắt của Moon YeongHo đảo lộn. Anh ta nắm lấy thanh kiếm của mình.
"Tôi không thể để mọi thứ tiếp tục như thế này."
Không chỉ có KangWoo ở đó.
Chae YeonWoo, người phụ nữ anh ta yêu, đang nhìn vào trận chiến.
Anh ta không thể để cô nhìn thấy mình như vậy.
"Thiên Kiếm”
Moon YeongHo giơ kiếm lên và hét lên—năng lượng màu xanh bốc lên từ thanh kiếm.
Chỉ trong khoảnh khắc, kích thước thanh kiếm của anh ta tăng lên và năng lượng mạnh mẽ phát ra từ nó.
"Đó có phải là một kỹ thuật mà anh chỉ có thể sử dụng bằng cách nói một cái tên đáng sợ như vậy không?"
"…”
"Không, phải không? Cậu làm thế để trông ngầu hử?"
"C-im đi!"
"Anh vừa nôn vừa cố khoe khoang. Cố tỏ ra ngầu không phải là hơi muộn sao?"
"C-cái gì...?! Đồ khốn..."
"Thấy chưa? Đáng lẽ anh nên rút kiếm khi tôi nói trước đó. Thay vì ngầu, bây giờ trông anh thật đáng thương."
"AAARRRGGGG!!!"
Những lời châm chọc gay gắt khiến anh ta thậm chí còn tức giận hơn trước. Với đôi mắt trợn trắng, anh ta lao về phía KangWoo.
KangWoo phân tích chuyển động của Moon YengHo.
"Anh ta chắc chắn rất mạnh."
Sức mạnh phát ra từ thanh kiếm của anh ta không phải là thứ có thể cười nhạo được.
Đó là một cuộc tấn công mạnh đến mức KangWoo có thể sẽ khá khó khăn chống lại ngay cả với "Quyền năng Ma Giáp”.
"Anh ta sẽ là một đối thủ khó nhai trong những trường hợp bình thường."
Nếu anh ta đã chiến đấu với tất cả những gì anh ta có ngay từ đầu, đó có lẽ sẽ là một cuộc chiến khó khăn.
"Nhưng…"
KangWoo nhìn Moon YeongHo đang nổi cơn thịnh nộ.
Không đời nào cậu ấy lại thua một người đã mất bình tĩnh.
"Quyền Năng Bóng Tối."
Bóng của KangWoo xuyên qua các bức tường.
"Chết!!"
Thông thường, anh ta sẽ nhận thấy bóng đen tiếp cận anh ta từ các bức tường.
Nhưng vì sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của KangWoo, anh ta đã mất bình tĩnh. Và nhờ đó, anh ta không nhận thấy nó đang tiến lại gần mình.
Sau khi cả hai cái bóng đã được kết nối với nhau , KangWoo mỉm cười và kích hoạt hiệu ứng của Quyền năng.
Moon YeongHo dùng kiếm nhắm vào đầu KangWoo.
"C-đợi đã, YeongHo!"
Chae YeonJoo chạy về phía họ sau khi thấy rằng anh ta rõ ràng đang cố gϊếŧ đối thủ.
Moon YeongHo thường là một người rất điềm tĩnh và không thể hiện bất kỳ cảm xúc nào.
Ngay cả Chae YeonJoo, người đã biết anh ta nhiều năm, cũng chưa bao giờ thấy anh ta tmất bình tĩnh như vậy.
Nhưng trước khi cô kịp chặn kiếm của anh ta, cơ thể KangWoo đã chuyển sang màu đen, tan chảy và biến mất.
"C-cái gì...?!"
Moon YeongHo kinh ngạc hét lên.
Anh a nhìn xung quanh trong khi tìm kiếm KangWoo, người đã đột ngột biến mất.
Vỗ nhẹ-
"Đây là lần thứ ba."
KangWoo đột nhiên xuất hiện từ trong bóng tối và đặt tay lên lưng YeongHo.
Quyền năng Sóng lan truyền khắp cơ thể của Moon YeongHo.
"Cạch!"
Anh ta nôn ra máu và sau đó ngã xuống đất sau khi bất tỉnh.
"…”
Chae YeonJoo, người đã cố gắng ngăn chặn trận chiến, nhìn KangWoo với vẻ mặt trống rỗng.
Cậu quay lại phía cô và bình tĩnh.
"Thấy chưa? Tôi đã nói với cô: Tôi mạnh hơn cô nghĩ mà."