Hôm nay đã là ngày thứ năm ba cha con Triệu Kì Vương đi công tác. Triệu Mộc Quan sau đêm làʍ t̠ìиɦ với hai anh vệ sĩ xong cũng đã thỏa mãn được phần nào cơn nứиɠ của mình, mặc dù những ngày kế tiếp vẫn còn tiếp tục lén lút với hai người nhưng cũng không trực tiếp cắm vào, đơn giản chỉ lựa một gốc khuất rồi quỳ dưới chân bú ©ôи ŧɧịt̠ cho họ mà thôi.
Cứ thế mọi việc đều trôi qua một cách êm đềm, sau khi Hồ Nguyệt Ly về nhà, Triệu Mộc Quan cũng đã thương lượng xong chuyện học hành của cậu, chủ nhật tới cậu sẽ đi tham quan và làm quen với môi trường mới. Nhưng vì hai ngày nữa sẽ có bài test IQ để xếp lớp nên Triệu Mộc Quan lúc bấy giờ cũng đang tất bật cắm đầu vào đống sách vỡ trên bàn, ôn lại mớ kiến thức mà lão sư đã dạy cho cậu, không có thời gian để làʍ t̠ìиɦ với vệ sĩ nhà mình nữa. Cậu định bụng khi nào xong việc sẽ chơi cùng lúc năm người luôn cho đã thèm.
"Mộc Quan bảo bối!"
Triệu Mộc Quan đang mãi mê đọc sách trong phòng khách, vừa nghe thấy giọng của chú ba mình thì hai mắt mở to kinh ngạc, cậu mừng rỡ từ sô pha chạy đến nhào vào lòng ngực ông, dụi vào cơ ngực rắn chắc đang nhô lên.
"Chú ba."
Cứ tưởng trong lúc mọi người đi vắng bản thân ở nhà sẽ buồn chán dữ lắm, không ngờ vừa có vệ sĩ "chơi" cùng, nay lại được chú ba ghé nhà thăm, Triệu Mộc Quan mừng rỡ đến nhảy nhót trong lòng, lập tức dâng môi hôn lên má chú ba, hôn đến nghiện.
"Bảo bối nhớ chú ba không?"
Triệu Dĩnh Tuân là tên ông, từ lúc Triệu Mộc Quan vừa sinh ra ông đã yêu mến bảo bối song tính này còn hơn cả con ruột của mình, một dung túng hai cưng chiều mà chăm sóc bảo bối có một không hai trong gia tộc họ Triệu. Càng lớn, bảo bối nhỏ của ông lại càng xinh đẹp tuyệt trần, làm ông cứ lâu lâu lại phải chạy đến nhà anh cả của mình là Triệu Kì Vương thăm bảo bối Triệu Mộc Quan.
Nhẩm tính từ thời điểm đêm sinh nhật tròn 18 tuổi của bảo bối mỹ nhân, ông cũng đã lâu rồi không ghé thăm bé, nhân cơ hội có chuyển công tác ở thành phố này, ông đã tranh thủ thời cơ ghé nhìn bảo bối song tính của ông, nếu có thể ăn luôn mỹ nhân vào bụng để thỏa mãn du͙© vọиɠ kìm nén của mình thì càng tốt.
"Bảo bối nhớ chú ba lắm luôn á." Triệu Mộc Quan nhảy lên người Triệu Dĩnh Tuân, cả hai chân câu lấy eo cường tráng của ông, hai thân thể dính chặt vào nhau đứng giữa phòng khách trao đổi tình cảm.
Triệu Dĩnh Tuân ôm chặt bảo bối của ông vào lòng, hết hôn má lại xoa nắn mông bự của mỹ nhân, cảm thấy thỏa mãn mười phần.
"Bảo bối cho chú ba ở đây vài hôm được chứ? Chú ba đi công tác gấp nên chưa chuẩn bị chỗ ở nữa."
Triệu Mộc Quan lập tức gật đầu lia lịa, mừng rỡ thay mặt gia đình đồng ý với lời đề nghị của chú ba "Dạ được được, chú ba cứ ở lại thoải mái đi ạ, bảo bối ở nhà một mình đang buồn muốn chết đây."
"Dĩnh Tuân đến rồi đấy à?" Hồ Nguyệt Ly đúng lúc từ trên lầu bước xuống, tay bà cầm theo một túi đồ to, rất có thể là đang chuẩn bị ra ngoài.
"Chị dâu, làm phiền chị mấy ngày tới rồi."
Thực ra trước khi đến đây Triệu Dĩnh Tuân đã điện hỏi qua ý kiến của gia chủ Triệu Kì Vương, được sự chấp thuận mới đồng ý đến đây tá túc lại vài hôm.
"Đã là người nhà rồi chú còn khách sáo làm gì."
Hồ Nguyệt Ly mỉm cười nhìn hai chú cháu đang thân mật trước mắt, bà đeo túi xách lên vai, hướng Triệu Mộc Quan nói: "Bảo bối, chú ba đi đường xa chắc mệt lắm rồi, con buông ra để chú ba đi nghỉ ngơi đi."
"Được rồi chị dâu, là em muốn thân mật với bảo bối mà." Triệu Dĩnh Tuân xua tay tỏ vẻ không sao, cùng lúc ông ôm Triệu Mộc Quan đến bên sô pha ngồi xuống.
"Aaa, chú đi nghỉ ngơi đi."
Triệu Mộc Quan mặc dù không nỡ thoát khỏi cái ôm nhưng nhìn nét mặt của chú mình có vẻ mệt mỏi thật nên đành phải leo xuống khỏi người ông, quay trở lại vị trí của mình tiếp tục ôn bài.
Lúc này phía trước biệt thự xuất hiện chiếc Bentley đen bóng, Hồ Nguyệt Ly mỉm cười nói: "Thôi hai chú cháu ngồi chơi đi, chị đi ra ngoài chút. Cơm tối không cần đợi chị đâu."
"Em sẽ chăm sóc cho Mộc Quan cẩn thận."
Đợi người đi rồi, Triệu Dĩnh Tuân lập tức kéo cơ thể Triệu Mộc Quan lần nữa đặt ngồi giữa hai chân mình, mặt đối mặt vòng cánh tay rắn chắc quanh eo cậu, cảm nhận lấy thân thể mềm mại của người trong ngực, cảm thấy chưa đủ lại vùi đầu vào cổ cậu hít lấy hít để mùi hương hấp dẫn ngọt ngào của mỹ nhân song tính vừa trưởng thành sẽ như thế nào. Cái cổ trắng nõn cùng bầu ngực nhô lên dưới lớp áo của mỹ nhân dụ hoặc Triệu Dĩnh Tuân sáp đến gần, tiện đà hôn mυ'ŧ da thịt trắng nõn, để lại một ấn ký đỏ hồng đầy ái muội trên cơ thể mỹ nhân.
"Ưʍ...chú ba ơi."
Triệu Mộc Quan ngứa ngáy, cả thân mình ngọ nguậy dán sát lên da thịt cứng rắn của chú, hai tay càng dùng lực ôm lấy bờ vai cường tráng của chú ba mình, ghì thật mạnh để cảm nhận độ cường tráng của ông.
"Bảo bối, lúc trước vừa gặp chú ba đã đòi ôm đòi hôn. Sao? giờ lớn rồi không cần chú ba nữa à?"
Triệu Dĩnh Tuân xoa nắn cái eo thon gầy, vừa ôm vừa vuốt lưng trấn an Triệu Mộc Quan, đợi đến khi cậu thả lỏng người mới khàn giọng thủ thỉ bên tai: "Chú ba yêu bảo bối lắm."
Triệu Mộc Quan cảm nhận hơi nóng phả vào tai, lại nghe chú ba nói yêu mình cả người liền nóng lên, vội nhỏ giọng "Ưʍ..." một tiếng, bàn tay nhỏ xinh đẹp áp lên mặt Triệu Dĩnh Tuân, lại bị ông há mồm mυ'ŧ lấy đầu ngón tay cậu, đầu lưỡi ấm nóng đầy đặn đem nước miếng bôi đầy mấy ngón tay bị ông ngậm vào, nhắm mắt hưởng thụ.
"Chú ba ơi..."
Triệu Mộc Quan nhìn người chú há miệng nuốt vào nhả ra từng ngón tay trắng mềm của mình mà một trận thư sướиɠ nổi lên, toàn thân tê dại, cánh môi run lên, cổ họng lại không kìm được bật ra một tiếng rên ngọt lịm. Đột nhiên bị răng hàm chú cắn đầu ngón tay mình, Triệu Mộc Quan hoảng hốt đem tay rút về, "Aaa~" một tiếng, âm thanh nghe ra lúc này lại dâʍ đãиɠ vô cùng.
"Đau quá, ưʍ...chú ba..."
Triệu Dĩnh Tuân nhìn cánh môi mọng nước trước mắt, kìm không nổi nâng mặt Triệu Mộc Quan lên hôn nhẹ vào khóa môi mềm, cảm nhận độ thơm ngọt lại có chút run rẩy của bờ môi, Triệu Dĩnh Tuân thăm dò xoa xoa cằm cậu, nhìn ánh mắt cháu trai mờ mịt, đôi môi đỏ hé mở lộ đầu lưỡi ra bên ngoài, ông lập tức kề sát miệng tới hút mạnh một cái, nút lấy đầu lưỡi cho vào miệng mình, bú ʍúŧ đến hăng say, mùi vị nước miếng ngọt ngào của cháu trai quả là cực phẩm.
Triệu Mộc Quan cũng không khống chế nổi bản thân nữa, bất chấp tất cả ngay tại phòng khách câu lấy cổ Triệu Dĩnh Tuân, ra sức nút lưỡi trao đổi nước miếng cùng chú, l*и da^ʍ bên dưới lại không ngừng cọ sát vào ©ôи ŧɧịt̠ đang nhô cao lên của ông.
"Ưm hưʍ...chú ba nút lưỡi thật sướиɠ."
Triệu Mộc Quan định nhấc mông chồm lên hôn sâu hơn, nhưng lại bị bàn tay to lớn tóm về, động tác mạnh bạo đem hai quả mông thịt to tròn của Triệu Mộc Quan ngồi phịch lên khối u giữa chân ông, cả hai đồng thời thở hắt ra một hơi, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tê người. Giữ nguyên tư thế như vậy tiếp tục nút lưỡi, hai chú cháu chìm đắm trong sự giao thoa giữa bờ môi, không còn gì sung sướиɠ bằng.
"Hum..."
Nét mặt Triệu Mộc Quan dần trở nên đỏ ửng vì nghẹn khí, cậu giương mắt thỏ ướŧ áŧ nhìn chú ba ý bảo hãy buông tha cho đầu lưỡi mình. Triệu Dĩnh Tuân khẻ cười, ông nút nhẹ lên bờ môi căng mọng lần cuối xong liền rời ra, gương mặt đàn ông trưởng thành tràn ngập say mê nhìn mỹ nhân đang thở dốc trong ngực mình, ông lại kìm lòng không được mà cúi xuống không ngừng hôn lên hai má Triệu Mộc Quan.
Lúc người hầu và quản gia đi ra, trên tay bưng khay hoa quả cùng nước mát, vừa lúc bắt gặp hình ảnh hai chú cháu đang ôm ấp hôn môi nhau vô cùng kịch liệt, cả đám người dù hốt hoảng không thôi nhưng vẫn giữ thái độ im lặng thực hiện nhiệm vụ bưng bê rót nước của mình, nhẹ tay đặt từng món xuống bàn, trong lúc quản gia giúp thu dọn đồ dùng học tập của Triệu Mộc Quan lại nghe âm thanh rên rĩ của mỹ nhân, tiếp đó là giọng nói trầm thấp ngập ý cười của Triệu Dĩnh Tuân: "Bảo bối thật đẹp, mυ'ŧ lưỡi với chú ba tiếp nào... ha, đúng vậy. Thật ngọt."
Triệu Mộc Quan suy cho cùng vẫn là đứa trẻ mới lớn, làm sao chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, trong lúc cùng chú của mình nút lưỡi trao đổi nước miếng thì mắt lại hé mở nhìn ngó xung quanh, trông thấy người hầu lẫn vệ sĩ đứng gần đẩy quan sát thì liền giật mình rời khỏi môi Triệu Dĩnh Tuân kéo ra sợi chỉ bạc giữa môi hai người, lại bị ông kéo lại tiếp tục bú ʍúŧ lưỡi một phen, lần này lại càng kịch liệt hơn trước. Lưỡi chú ba quấn lấy lưỡi cậu, cả hai đánh một vòng trong khoang miệng ấm nóng, lại nút chụt chụt một lúc lâu, đợi đến khi cậu rã rời nghiêng vai né tránh mới chấm dứt được nụ hôn sâu này.
"Hưʍ...chú ba đừng trêu bảo bối nữa mà."
Triệu Dĩnh Tuân vuốt ve dỗ Triệu Mộc Quan, ánh mắt lại liếc nhìn đám người hầu trong nhà, âm thanh sắc bén vang lên: "Quản gia, kêu đám người hầu của ông cút khỏi đây ngay. Còn nữa, chuyện các ngươi vừa thấy ngày hôm nay nếu để lọt ra ngoài thì các ngươi nên biết hậu quả rồi đó."
Triệu Dĩnh Tuân ông dù gì cũng là một doanh nhân thành công trong thương trường, thủ đoạn toàn nhẫn nào mà không dám làm. Nếu để chuyện chú cháu hai người lσạи ɭυâи truyền ra ngoài thì chỉ có khổ cho bảo bối nhỏ của ông thôi.
"Chú ba dọa bảo bối sao?"
Triệu Dĩnh Tuân thấy Triệu Mộc Quan giật giật cơ thể, có vẻ đã bị lời nói của ông dọa sợ. Ông vỗ nhẹ lên lưng cậu, lại cuốn lấy đầu lưỡi ướŧ áŧ đỏ hồng của mỹ nhân, môi lưỡi đầy đặn của ông càn quét một lúc thật lâu trong khoang miệng Triệu Mộc Quan làm cậu thích đến ngất ngay, đến khi l*и da^ʍ tê dại ọc ra nước sướиɠ cậu mới nâng tay đẩy ngực chú ba ra muốn dừng lại nụ hôn này. Cả hai đồng dạng vẫn chưa thỏa mãn thân thể, đầu lưỡi bên ngoài lại cuộn tròn quấn lấy nhau thêm một lúc lâu.
"Chú ba, bảo bối nứиɠ l*и quá...ưʍ...chú ba đυ. cháu có được không?"
Ánh mắt ướŧ áŧ, long lanh ánh nước nhìn Triệu Dĩnh Tuân, thân thể lại uốn éo vô cùng điêu luyện trên thân ông, cả người Triệu Mộc Quan lúc này vô cùng dâʍ đãиɠ, quyến rũ đến chết người. Triệu Dĩnh Tuân cùng đám vệ sĩ đứng xa đồng dạng hít sâu một hơi, không thể chịu đựng nổi với sự câu dẫn của đỉ da^ʍ này, ông lập tức cởi hết quần áo của cậu ra, chỉ chừa lại vỏn vẹn chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ vì nứиɠ l*и mà ước cả một mảng, trước ánh mắt của đám vệ chuẩn bị đυ. mỹ nhân.
"Đỉ cɧó ©áϊ dâʍ đãиɠ, sao lại xinh đẹp đến cả thân thể cũng hấp dẫn thế này."
Hai bầu vυ' của mỹ nhân thật sự quá tốt, tuy không to giống phụ nữ nhưng lại mềm nhũn co dãn hơn nhiều, bàn tay lớn của ông hết xoa lại nắn, hết nắn lại se đầṳ ѵú, đúng là một thân thể cực phẩm. Triệu Dĩnh Tuân giống như sói đói nhìn chằm chằm vào bầu ngực bị mình xoa nắn đến sưng đỏ lên, xúc cảm thật sự quá tốt, còn tỏa ra hương thơm ngọt ngào câu dẫn ông.
"Cơ thể bảo bối thật đúng là quá tuyệt vời, làm chú nứиɠ đến phát điên lên."
Triệu Dĩnh Tuân gầm nhẹ một tiếng, giống như đói khát dúi đầu vào hai đầṳ ѵú hồng hào của mỹ nhân liếʍ khắp cả hai bầu ngực, sau đó mới ngậm núʍ ѵú vào miệng mà dùng lực bú ʍúŧ.
"Ưm a ha...sướиɠ quá, ô ô...chồng ơi..."