Chị Gái

Chương 17

Trời tối dần, cuộc họp gồm các nhân vật chóp bu của Đại Á cũng chưa ngã ngũ. Ở phòng họp, Tổng Giám Đốc cùng Phó chủ tịch đang tranh luận quyết liệt với ông Chủ tịch!– Đến giờ tôi không hiểu nổi cách làm của ông đấy ông Đại. Hai người trước đây nắm còn lớn hơn 10% cổ phần. Nay họ bán lại thì vẫn vậy, có ảnh hưởng tới quyền lực của ông đâu, thưa ông Chủ Tịch kính mến! – Phó Chủ Tịch mặt mày đỏ bừng.

– Tôi chỉ là người chấp hành mệnh lệnh của Hội Đồng Quản Trị. Nhưng tôi cho rằng sắp tới đại hội cổ đông, chúng ta nên tập Toàn vào việc hoàn thành báo cáo tài chính cho đẹp, để tổ chức thành công. Chúng ta không nên tập Toàn vào vấn đề này! – Tổng Giám Đốc lên tiếng.

– Tôi không chấp nhận! Ai vào cũng được, trừ hai người này – Ông Đại, Chủ tịch hội đồng quản trị đập bàn.

– Vì sao? – Cả phó chủ tịch, TGĐ cùng cả phòng họp như có cùng câu hỏi.

– Vì họ là con của Thế Nghĩa! Họ vào, sẽ phá rối sự ổn định của ngân hàng. Hơn ba năm nay từ khi Thế Nghĩa chết, chúng ta ổn định rồi!

Câu trả lời, làm toàn thể hội trường thất vọng. Quả thật khi Thế Nghĩa chết thì phe của ông ở Đại Á cũng thất thế. Nhưng phe của ông toàn các cá nhân tài giỏi, trẻ, nhiều hoài bão. Còn phe ông Đại tuy nắm quyền, nhưng chỉ là các ông già bảo thủ, thậm chí đặt lợi ích mình lên trên cổ đông.

Tan họp, không có quyết định nào được đưa ra. Sự mâu thuẫn giữa hai phe trẻ – già của Đại Á vẫn còn tiếp tục âm ỉ…

Một ngày mới lại bắt đầu. Toàn rời giường, ngắm người chị đang khỏa thân, cái l*и vẫn còn ướt tϊиɧ ŧяùиɠ. Nó thương chị nó quá, chị nó chấp nhận cho nó có người khác. Nó tự nhủ dù có chuyện gì, cũng yêu thương chị.

Hôm nay thứ 7 ông Bách cùng Huyền dọn qua căn nhà của Toàn. Toàn lái xe qua, phụ hai cha con. Căn nhà cấp 4 đơn sơ, đồ đạc cũng không có nhiều. Toàn dọn một loáng là xong. Ông Bách khóa cửa, đứng tần ngần trước căn nhà. Đây là nơi ông đã ẩn nhẫn chờ thời, chịu sự giày vò của thằng bạn khốn nạn.

Ông và Huyền lên xe về nhà mới. Chiếc xe lao ra khỏi con hẻm vắng tối tăm, để lại đằng sau đám bụi mù, để lại đằng sau quá khứ đau đớn của ông Bách. Ngoài kia, nắng đã lên trên cánh đồng lau, và trong lòng ông Bách cũng đã nhen nhóm một ngọn nến. Ông lại có cơ hội quay về thương trường, có cơ hội thể hiện mình, có cơ hội trả những gì mà những tên khốn đã gây ra cho ông.

Ngôi nhà hai cha con chuyển tới nằm ở một con hẻm lớn trên đường Cách Mạng Tháng 8, gần vòng xoay Dân chủ. Lúc ba Toàn mất, nó bán hết tài sản, nhưng vẫn để lại những căn nhà để cho thuê. Để ông Bách cùng Huyền tới ở, nó phải phá hợp đồng với người thuê hiện tại, đền cọc cho họ. Căn nhà khá rộng rãi, thoáng mát. Trước nhà có một giàn bông giấy, phủ lấy cổng làm tăng vẻ thanh tĩnh cho căn nhà.

Có ông Bách nên Huyền không dám nũng nịu với Toàn. Nhưng những khi ông Bách lau dọn hay khuất sau vách, Huyền lập tức cạ lấy người Toàn, hai đứa sờ mó nhau. Đúng là ăn no ấm cật! Toàn vội kéo Huyền lên lầu, Huyền để mặc Toàn kéo cô lên, cô cũng muốn.

Lên lầu, Toàn lật đật mở cửa phòng vệ sinh ra, kéo Huyền vào rồi đóng cửa lại. Huyền với tay bật đèn, nhưng Toàn ngăn lại. Nó hôn Huyền tới tấp, mặt, tai, cổ, ngực Huyền đều dính dấu môi của nó. Còn Huyền, nàng trân người ra hưởng thụ cảm giác này. Phải, những nụ hôn ma quái của Toàn mang lại cho nàng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thể tả. Nó dần làm nàng hứng tính…

Huyền cởi lớp áo khoác ra. Nàng mặc áo thun ba lỗ nên khi cởϊ áσ khoác ra, ngực nàng hiện ra rất rõ. Toàn thò tay xuống nhào nặn cặp ngực Huyền, môi vẫn không quên quấn lấy môi nàng. Rồi hắn thò tay xuống dưới nữa, đυ.ng ngay lớp lôиɠ ʍυ. Mềm và mượt quá! Toàn chọc ngoáy liên hồi vào cái l*и Huyền, làm cô rêи ɾỉ.

Rồi như không kiềm được nữa, Toàn tụt quần ra, để lộ c̠ôи ŧɧịt̠ to dài. Trong bóng tối, Huyền không thấy nhưng có thể cảm nhận c̠ôи ŧɧịt̠ của Toàn đang chọc vào đùi mình. Toàn kề miệng vào tai nàng, rỉ:

– Em bú cho anh nhé. – Nó vừa nói vừa day l*и nàng.

Tuy đây là lần thứ 2 hai đứa làʍ t̠ìиɦ, nhưng Huyền cũng hiểu Toàn đang nói gì. Nàng e thẹn, không muốn. Nhưng rồi dưới những cái day, cái móc của Toàn vào l*и nàng, nàng như hứng tình hơn, mạnh dạn ngồi xuống. Côи ŧɧịt̠ của Toàn đã rỉ nước trong veo, mùi giống đực xộc vào mũi làm Huyền như say. Nàng thè lưỡi, liếʍ nhẹ vào cu Toàn.

Chỉ chừng đó thôi cũng đủ làm Toàn sướиɠ rơn, nó vội cầm đầu Huyền, dí vào ©ôи ŧɧịt̠ mình, rồi hẫy hẫy. Cứ thế c̠ôи ŧɧịt̠ của nó chui dần vào họng Huyền. Một cảm giác ấm nóng ẩm ướt bao phủ lấy.

Thế rồi nó thụt ©ôи ŧɧịt̠ ra vào cái miệng nhỏ xinh của Huyền, Huyền thì quen dần và thích thú với ©ôи ŧɧịt̠ mình đang ngậm, với mùi của nó. Nàng dùng lưỡi quấn quanh, rồi nút nút, tay nàng dần xoa hai hòn dái của Toàn, làm nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ cực độ.

Rồi nó kéo Huyền đứng lên, còn nó quỳ xuống, vạch quần nàng ra. Cái thắt lưng được mở ra, rồi khuy quần, khóa kéo… lần lượt rơi xuống. Cuối cùng, chỉ còn cái qυầи ɭóŧ che chắn khu vườn bí mật của Huyền. Toàn kê mũi vào, hít một hơi dài. Mùi giống cái tràn ngập l*иg ngực nó, làm nó thèm quá. Thế là nó vạch qυầи ɭóŧ của Huyền ra, cho tay và mà day.

Bàn tay Toàn ngọ nguậy ở l*и làm Huyền rỉ dâʍ ŧᏂủy̠ ào ạt. Rồi Toàn thè lưỡi liếʍ. Ôi chao, mùi dâʍ ŧᏂủy̠ của cô gái mới mất trinh mới ngon làm sao. Toàn say sưa bú ɭϊếʍ, làm Huyền oằn mình, miệng ngậm chặt lại vì sợ cha mình nghe thấy tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ của con gái.

Rồi Toàn cầm lấy ©ôи ŧɧịt̠ còn dính nước miếng của Huyền, rê tới miệng l*и của Huyền. Huyền có thể cảm nhận được sức nóng và kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cái đầu rùa mang lại khi chạm vào da thịt nàng. Mấy hôm trước, nó còn hung hăng phá nát màng l*и nàng, biến nàng từ thiếu nữ thành đàn bà. Nàng bất chợt rên một tiếng:

– Ư… anh… cho vào đi…

Toàn không ngờ Huyền lại thèm muốn đến vậy. Chính nó vừa mới phá trinh cô hôm trước, thế mà hôm nay cô đã rêи ɾỉ như một con mèo cái khát tình. Nhưng rồi nó nghĩ đến chị Phụng, cũng đã chủ động dâng hiến, dụ dỗ mình làʍ t̠ìиɦ, Huyền đã là gì. Nó bặm môi:

– Anh cho vào đây, cưng yên tâm.

Vừa nói, nó vừa kê ©ôи ŧɧịt̠ to dài vào l*и Huyền rồi nhấp một cái, làm dâʍ ŧᏂủy̠ Huyền như trào ra khỏi cái l*и non tơ. Huyền rên dài một cái, như dục tính được thỏa mãn. Nhưng cô vội bụm miệng lại, vì sợ ông Bách nghe thấy. Toàn thấy vậy vội gỡ tay nàng ra, rồi lấy môi khóa lấy môi nàng.

Toàn đè Huyền vào tường, lấy một chân gác lên hông mình mà nhấp. Cứ thế được khoảng 15 phút, Toàn đổi tư thế. Nó lật người Huyền lại, ngực nàng áp vào tường, chổng mông ra. Nó cầm c̠ôи ŧɧịt̠ thọc vào l*и nàng từ đằng sau. Nó vừa nhấp vừa nhướn người lên, liếʍ láp cổ nàng, tai nàng làm Huyền sướиɠ run cả người.

Vừa làm vừa lo ông Bách phát hiện, nên cả hai đứa đều cố gắng xuất sớm. Thằng Toàn thì cố nhấp thật nhanh, thật mạnh, làm Huyền cứ rên ư ử theo mỗi lần nhấp của nó. Còn Huyền, nàng cố hẫy mông, thót cái l*и của mình thật chặt, như muốn ép ©ôи ŧɧịt̠ của Toàn phun ra.

Và rồi, cả hai đứa như không chịu được nữa. Toàn nhấp ngày càng nhanh, nó sắp xuất tinh rồi. Huyền cũng vậy, cô cảm giác như âʍ đa͙σ và tử ©υиɠ mình co thắt từng đợt, sướиɠ đến mê ly.

Dưới lầu vẳng lên tiếng ông Bách:

– Huyền, Toàn, hai đứa đâu rồi…

– Cha em sắp lên, nhấp mạnh lên anh… ử… ư… Xuất tinh đi anh… á… aaaaa…

– Anh ra đây…

Vừa nói, Toàn vừa rút c̠ôи ŧɧịt̠ ra khỏi l*и Huyền, rồi bắn xối xả lên cặp mông lủng lẳng của cô. Huyền hẫy hẫy cái mông, da thịt nàng đón nhận cơn mưa tϊиɧ ŧяùиɠ phủ lên. Từ trong l*и nàng phun ra một tia nước nhỏ…

– A… sướиɠ quá… sướиɠ quá anh… ư…

Nhưng không để Huyền sướиɠ lâu, Toàn vội kê vào tai nàng, liếʍ nhẹ một cái rồi nói:

– Cha em sắp lên, thu dọn mau…

Thế là Huyền và Toàn lật đật mặc quần áo vào, lau chùi vết dâʍ ŧᏂủy̠ và tϊиɧ ŧяùиɠ dính trên người. Tuy lau nhưng mùi ngai ngái và dâʍ đãиɠ vẫn còn vương vãi… Đúng lúc ấy ông Bách đi lên. Toàn thấy vậy nhanh tay lấy chai Vim lau sàn, đổ ra sàn và trên tường, còn dư thì quẹt quẹt lên người hai đứa.

– Hai đứa làm gì mà quẹt nước lên người tùm lum vậy? – Ông Bách hỏi.

– Dạ… cháu với Huyền định lau sàn nhà đó bác.

– Dạ… đúng rồi ba. Tụi con định lau sàn!

– Chưa dọn dẹp gì mà đòi lau rồi, con gái gì mà… Mà sao mặt con đỏ vậy?

Đúng là mặt Huyền còn hồng hào, dư âm của cuộc làʍ t̠ìиɦ chớp nhoáng vừa rồi. Huyền lúng túng:

– Dạ tại sáng giờ… chuyển nhà, mệt quá ba.

Ông Bách thấy vậy, đi xuống, để lại hai đứa trên lầu. Thế là Toàn và Huyền nhìn nhau cười khúc khích, vừa dọn trên lầu, vừa trêu ghẹo, sờ mó nhau…

Cứ thế, đến xế thì căn nhà đã xong, Toàn gọi cơm đến cả ba người cùng ăn, rồi sau đó nó về nhà nghỉ ngơi.