Tập Tuyện: Bá Đạo Yêu Em

Chương 49: Thích (3) Xe chấn

Khương Dạng nằm ngửa, thở hồng hộc, ánh mắt mê ly, vẻ mặt mê mang,

trong đầu hoảng hốt

Thậm chí không thể phân biệt được cô đang ở nhà hay trong xe.

Hoặc là, là trong hồi ức cô thật lâu không thể quên.

Hạ Tây Chấp ngồi thẳng dậy, cuối cùng rời khỏi chỗ riêng tư của

Khương Dạng.

Trên mặt anh ngẩng lên, cằm dính chất lỏng trong suốt, bị đầu lưỡi anh

đưa ra hút vào trong miệng, ngay cả một giọt cũng không nỡ lãng phí

Đôi măt nóng bỏng như lửa, chỉ có một thoáng thỏa mãn.

Ngắn ngủi trong nháy mắt, đã bị du͙© vọиɠ mãnh liệt thay thế.

“A Dạng.”

Người đàn ông khàn giọng gọi một tiếng, vươn tay muốn ôm Khương

Dạng.

Giống như một thời gian nghỉ ngơi nhẹ nhàng sau khi thân mật dâʍ đãиɠ

thở dốc.

Tuy nhiên.

Điều đang chờ đợi Khương Dạng lại là sự tiến vào nguy hiểm hơn.

Lỗ nhỏ vẫn còn dư vị cao trào, vách tường mềm mại bên trong còn

chưa giảm bớt co rút kịch liệt mà bị côn ŧᏂịŧ to hơn cọ xát, nghiền ép tiến

vào

“Ưm——”

Hạ thân Khương Dạng run rẩy như cánh hoa trong gió.

Bắp đùi đau rát, lỗ nhỏ yếu ớt, ngay cả một chút sức lực cũng không

sử dụng được.

Chỉ có kɧoáı ©ảʍ, như bị đẩy ngược lêи đỉиɦ của du͙© vọиɠ trong tích

tắc.

Lại muốn…

Lại sắp cao trào…

Hức hức hức…

Khương Dạng đã thẳng thắn với du͙© vọиɠ trong lòng, cho nên cô có thể

không hề cố kỵ mà lên giường với Hạ Tây Chấp, có thể sau khi ly hôn

cũng để cho người đàn ông này vào cửa.

Nhưng mỗi lần làʍ t̠ìиɦ, không thể kiềm chế được cảm giác xấu hổ trước

sự dâʍ đãиɠ

Giống như thiếu nữ nhút nhát.

Quyến rũ nhất, mê người nhất.

Một bên là thân thể mềm mại cả người run rẩy, một mặt là lỗ nhỏ ẩm

ướt cắn chặt côn ŧᏂịŧ của anh.

Hạ Tây Chấp trong nháy mắt, mới là hoàn toàn thỏa mãn.

Bản chất thú tính của người đàn ông không ngừng trỗi dậy, hận không

thể lập tức hóa thân thành máy đóng cọc, đâm thật sâu vào lỗ nhỏ của

Khương Dạng hết lần này đến lần khác.

Nhưng khoang xe chật hẹp hạn chế sự phát huy của người đàn ông.

Hạ Tây Chấp lưng sắp va vào nóc xe khi lùi lại một chút, căn bản không

dùng được.

Trên khuôn mặt sâu thẳm có thêm chút phiền não, ngay cả những nếp

nhăn sâu hằn rõ ngay cả giữa hai chân mày.

Anh vòng tay ôm lấy Khương Dạng đang trần trụi

Hai người cùng nhau thay đổi tư thế trong không gian nhỏ.

“A Dạng, đừng sợ, ngồi xuống đi em.”

Người đàn ông tựa vào bên tai Khương Dạng, dùng đầu lưỡi cắn vành tai

nhỏ, khẽ thì thầm

Khương Dạng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.

Cho đến khi…

“A…Sâu quá…Sâu quá rồi… Aaaaa….’’

Khương Dạng quỳ gối trên ghế, cặp mông trắng như tuyết lại ngồi giữa

đùi Hạ Tây Chấp.

Vô luận là hai chân hay là mông của cô, đều không chống đỡ nổi sức lực

cơ thể đang rơi xuống.

Sức nặng của cả cơ thể như dồn lên trên côn ŧᏂịŧ cắm sâu vào.

Tư thế này…

Đâm sâu hơn bình thường.

Chỗ sâu nhất của lỗ nhỏ bị mở ra hoàn toàn, qυყ đầυ của người đàn

ông gần như chạm tới miệng tử ©υиɠ.

“Đừng…Sâu quá… A Chấp..Hức hức…Em không muốn…”

Giọng nói mềm mại còn đang run rẩy, dưới háng người đàn ông đã điên

cuồng đập lên trên.

Từng chút một.

Âm thanh bạch bạch, nhanh chóng vang vọng.

Dưới sự va chạm mạnh mẽ, cơ thể Khương Dạng kịch liệt run rẩy, bộ

ngực tròn trịa của cô cũng lắc lư trái phải, từng gợn sóng sữa.

Hạ Tây Chấp thậm chí không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào cảnh đẹp

trước mặt.

Nhìn khuôn mặt của Khương Dạng ý loạn tình mê, còn có thân thể trần

trụi lắc lư

Sức mạnh thân dưới bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng tăng lên.

Anh thậm chí còn hung ác vòng tay qua ôm eo Khương Dạng, khi cô bị

đâm đến hơi vểnh mông lên, cố gắng thở dốc, cánh tay nặng nề ôm

xuống.

Tốc độ rơi trở nên nhanh hơn.

“Aaaaa…”

Khương Dạng dưới trò đùa như vậy, hoàn toàn không có cơ hội vùng

vẫy.

Theo một tiếng nức nở.

Cô lại ngã xuống trên bước chân của Hạ Tây Chấp, thân thể mềm nhũn,

hoàn toàn ngã vào trong ngực người đàn ông.

Cũng chỉ có lỗ nhỏ ẩm ướt, còn đang dùng sức co rút mυ'ŧ vào, chất

lỏng róc rách làm ướt quần người đàn ông.

“A Chấp, nhẹ chút…. Xin anh…”

“A… Hức hức… Lại muốn… Hức hức… Nữa…”

“Đừng… Không, không…Hức hức…”

Cuối cùng…

Khương Dạng ngã vào trong ngực người đàn ông, hai tay yếu ớt ôm lấy

cổ anh, nằm ở trên vai anh, nhỏ giọng khóc nức nở.

Hàng mi thanh mảnh đã lấm tấm nước mắt, cứ run run nhắm chặt lại.

Khương Dạng thậm chí không phân biệt được, buổi tối hôm nay rốt cuộc

cô cao trào bao nhiêu lần.

Cũng càng không biết.

Bao nhiêu ánh mắt của mọi người đã bị thu hút bởi sự xuất hiện của

chiếc xe màu đen lắc lư trong bãi đậu xe.

“A Dạng…”

Hạ Tây Chấp lại một lần nữa cao trào, hai tay ôm chặt Khương Dạng

hoàn toàn ngất đi, những ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài ướt

đẫm mồ hôi trên trán cô.

Sau khi du͙© vọиɠ đen tối rút đi, đôi mắt của người đàn ông trở nên dịu

dàng và quyến rũ.

Sau khi bắn ra, côn ŧᏂịŧ trở nên mềm nhũn và trượt ra khỏi lỗ nhỏ

sưng tấy.

Cùng nhau chảy ra từng sợi từng sợi từng sợi tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt quá mức

tan chảy, nhuộm đỏ hai chân trắng như tuyết.

Hạ Tây Chấp nhẹ nhàng sắp xếp lại váy của Khương Dạng.

Trước khi thả cô ra, anh hôn lên khóe môi cô lần cuối.

“A Dạng, em có thích anh không? Cho dù chỉ là… Một chút? ”

Giống như ….

Từ khi Khương Dạng nói câu kia, hai chữ này vẫn quanh quẩn trong đầu

Hạ Tây Chấp.

Trong đầu dường như có một âm thanh không ngừng nói với anh:

“Người Khương Dạng thích đó là anh”

Ánh mắt Khương Dạng nhìn anh…

Dáng vẻ Khương dạng chủ động hôn anh…

Tất cả đều này chứng minh suy đoán của Hạ Tây Chấp.

Kể từ sau khi ly hôn, Khương Dạng rất ít khi nhìn anh, lộ ra ánh mắt

hoảng hốt như nhìn người khác.

Nhưng mà…

Lý trí của Hạ Tây Chấp khiến anh không cách nào tin tưởng chuyện này.

Sự tồn tại của người đàn ông đó chưa bao giờ biến mất.

Khương Dạng thậm chí còn nộp đơn ly hôn vì “anh ta”.

Khương Dạng như vậy, làm sao có thể… Thích “anh ta” chứ?!







——

Chó điên ngu ngốc

------oOo------