Người thích, đâu chỉ có một mình Khương Dạng.
Thiếu niên cũng thích cô.
Một phần thích này, ngay từ lần đầu tiên hai người gặp mặt, đã giống
như muốn tràn ra ngoài.
Thiếu niên hiểu được sự thô lỗ và lỗ mãng của mình, đồng thời sợ tình
cảm mạnh mẽ đột ngột của mình sẽ khiến cô gái mình thích sợ hãi.
Bởi vậy một bên không chút che dấu, một bên lại cố gắng khắc chế, đặt
chữ “thích” trước mặt Khương Dạng, nhưng chưa bao giờ nhắc đến chữ
“thích”.
Nhưng không ngờ
Cô gái vốn tưởng rằng cần cậu che chở, ngược lại là người hôn cậu
trước, chủ động nói ra lời thích trước.
“Khương Khương, anh cũng thích em. Anh rất thích em. ”
Khi ra khỏi vòng đu quay.
Hai người nắm chặt tay nhau, trên người quanh quẩn bầu không khí ngọt
ngào.
Thiếu niên ngẩng đầu ưỡn ngực đi ở phía trước, nhưng cậu lại hạ mũ của
Khương Dạng xuống để che đi đôi má ửng hồng và đôi môi sưng mọng
của cô.
Giống như bảo vật, không muốn để cho người khác nhìn thấy.
Đi đến một nơi ít người hơn.
Thiếu niên đột nhiên dừng bước, xoay người một cái.
Đôi mắt đen láy kia nhìn chằm chằm Khương Dạng.
Giống như ngày đầu tiên, cậu nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng
bóng, cất giọng bay bổng hỏi: “Khương Khương, vậy bây giờ em là bạn
gái của anh nhé?”
Bạn gái.
Hai chữ này, ngẫm lại rất ngọt ngào ~
….
“Ưm…”
Tiếng rêи ɾỉ mềm mại của người phụ nữ bị cửa sổ xe ngăn cách, âm
thanh bị bóp nghẹt trong khoang xe tối tăm.
Nhưng trở nên càng thêm thanh sắc trêu người.
Khương Dạng cả người nửa trần nằm ở ghế sau xe, làn da trắng nõn cùng
ghế da màu đen tạo thành tương phản rõ rệt.
Đồ lót ren mỏng đã sớm bị cởi ra vứt vào một góc không nhìn thấy ánh
sáng, bộ ngực to tròn trắng nõn đung đưa trong không khí ngột ngạt.
Chỉ trong một thời gian ngắn.
Phía trên đã phủ đầy dấu vết nhào nặn thô bạo của người đàn ông, cùng
với dấu răng nước bọt trong suốt.
Dày đặc, dâʍ đãиɠ nóng bỏng.
Hạ Tây Chấp cong lưng dán lên trên người Khương Dạng đang trần trụi,
thân hình cường tráng của anh ép không gian rộng rãi chen chúc khiến
hai người không thể không dán sát vào nhau.
Ngọn lửa du͙© vọиɠ ngày càng mãnh liệt.
Từ lúc Khương Dạng và Hạ Tây Chấp hôn nhau trong con hẻm, dục
vọng phía dưới của người đàn ông như một cây gậy cứng rắn bốc đồng
Với chút kiên nhẫn cuối cùng, anh kéo Khương Dạng đến bãi đậu xe.
Sau đó, không một lời giải thích, anh ôm cô vào ghế sau xe và đè cô ra
thật mạnh.
Hôn, vuốt ve, mυ'ŧ, cắn…
“A… Đau…Nhẹ thôi…”
Khương Dạng vừa run vừa rêи ɾỉ, bất tri bất giác ưỡn ngực lên, áp bộ
ngực mềm mại như bông vào mặt người đàn ông, cố gắng giảm bớt cảm
giác đau nhức khi bị kéo ở đầṳ ѵú.
Tấm lưng trắng nõn không tì vết căng như ngọc xinh đẹp, giữa eo lưng
và ghế da có một khe hở uốn lượn.
Hạ Tây Chấp như nhìn thấy, bàn tay rộng lớn theo khe hở ôm chặt lấy
vòng eo mảnh mai.
Thân thể mềm mại của Khương Dạng, bị anh dùng sức nhấc lên.
Thơm quá.
Vừa mềm vừa lớn
Hạ Tây Chấp buông núʍ ѵú bị cắn đến đỏ bừng ra, nhưng đầu lưỡi
không hoàn toàn rời đi, trên hạt trân châu nhỏ lồi lên, đi tới đi lui vòng
vòng, phảng phất thật sự nếm thử mùi sữa thơm ngào ngạt.
Làn da mềm mại và trơn bóng của Khương Dạng bao phủ đôi đồng tử
sẫm màu của anh.
Đêm hè vốn oi bức, huống hồ ở trong xe đóng kín cửa ra vào.
Trên da thịt Khương Dạng thấm một tầng mồ hôi nhỏ li ti, giống như
những ngôi sao, không ngừng lấp lánh phát sáng.
Người đàn ông chăm chú nhìn, nhìn những hạt mồ hôi từ từ trượt trên làn
da mịn màng của Khương Dạng.
Trong ánh mắt căng thẳng đồng thời.
Giống như một con thú đang tấn công, bất ngờ mυ'ŧ lên.
Vừa đói vừa khát, anh hung hăng mυ'ŧ lên làn da lấm thấm mồ hôi, một
lúc sau để lại những vết đỏ sẫm, giống như một đóa hoa nhỏ.
Hạ Tây Chấp càng hôn, càng đi xuống
Váy trên người Khương Dạng đã sớm bị vén lên, vòng quanh eo cô như
cánh hoa nở rộ, lộ ra một đôi chân dài trắng như tuyết.
Bàn tay Hạ Tây Chấp theo bên trong đùi mềm mại vuốt ve xuống, sức
lực trong lòng bàn tay chỉ hơi dùng sức.
Hai chân Khương Dạng trong nháy mắt bị nhấc lên uốn cong, ngay cả
chân cũng mở rộng thật lớn, một chân giẫm lên ghế, một chân treo ở
giữa không trung, tạo thành tư thế chân chữ M dâʍ đãиɠ.
“A…Đừng…”
Khương Dạng nhẹ nhàng giãy dụa
Cảm giác trống rỗng giữa hai chân khiến cô vừa xấu hổ vừa cảm thấy bất
an.
Nhưng giây tiếp theo.
Cơ thể người đàn ông lại đè xuống, phần lớn cơ thể anh chen vào giữa
hai chân cô, hơi thở nóng bỏng phun vào lỗ nhỏ mẫn cảm nhất.
“A… Ra ngoài… Hạ Tây Chấp… Thả em xuống…”
Khương Dạng xấu hổ nức nở.
Ngón tay cô nắm chặt che phía dưới cơ thể.
Nhưng bây giờ không phải ở trên giường, không có ga trải giường mềm
mại, những ngón tay gầy guộc trắng nõn của cô hết lần này đến lần khác
trượt trên chiếc ghế da màu đen.
Đầu ngón tay cái gì cũng không bắt được.
Càng đi sâu khiến Khương Dạng hoảng sợ như rơi xuống vực thẳm dục
vọng.
Cảm giác này khiến cơ thể cô trở nên nhạy cảm, run rẩy không ngừng.
Ngay khi Hạ Tây Chấp cúi đầu xuống, trên hoa huyệt lập tức truyền đến
một lực hút nóng bỏng.
Cách đây không lâu, vừa mới hôn lưỡi triền miên với cô, giờ anh đang
mυ'ŧ và hôn hai cánh bướmcủa cô một cách mạnh mẽ.
Chỗ đó…
Tại sao anh có thể…
Thật bẩn…
“A… Hạ Tây Chấp… Ra ngoài… Đừng… Ưm ưm… Đừng chạm vào
chỗ đó…”
Khương Dạng đỏ mặt, nức nở kháng cự
------oOo------