Ba mươi phút cũng không giải quyết được gì, lần này chỉ mất năm phút.
Năm phút sau.
Ah…
Cùng với tiếng rêи ɾỉ từ sâu trong yết hầu truyền đến, cơ thể người đàn
ông đổ mồ hôi giống như dã thú căng thẳng hùng khởi.
Qυყ đầυ trên côn ŧᏂịŧ nổi giận, tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt bắn ra ngoài.
Từng luồng từng sợi, bắn tung tóe trên chiếc gối bị nhàu nát.
Hạ Tây Chấp nằm ở một bên, thở hổn hển, kèm theo l*иg ngực phập
phồng kịch liệt
Anh rõ ràng đã bắn, nhưng vẫn có một nếp nhăn sâu giữa hai lông mày.
Cảm xúc phiền chán nồng đậm, không hề theo niềm vui cao trào mà biến
mất.
Ngược lại trong lòng anh, càng thêm trống rỗng.
Không còn nữa.
Hoàn toàn biến mất.
Chất lỏng màu trắng sữa thấm nhuộm vải, mùi thơm thoang thoảng ban
đầu cũng bị thay thế bằng mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Anh đang tự tay bóp chết sự tồn tại của Khương Dạng lưu lại trong căn
phòng này
Giống như Khương Dạng chấm dứt hôn nhân của bọn họ đơn giản vậy.
Sau khi nhận ra điều này…
“Ha ha…”
Trong yên tĩnh, đột nhiên nhớ tới Hạ Tây Chấp tự giễu cười lạnh.
Trong ba năm kết hôn, ngày càng có nhiều người nói rằng họ là “Đôi vợ
chồng mẫu mực”.
Sau khi nghe nhiều như vậy, ngay cả chính bản thân anh cũng thiếu chút
nữa tin vào điều đó, anh thật sự cho rằng bọn họ có thể sinh con và sống
cùng nhau đến già như thế này.
Nhưng Hạ Tây Chấp ngay từ đầu đã biết rằng không phải như vậy
Trong lòng Khương Dạng vẫn luôn có một người đàn ông.
Khi họ kết hôn.
Khương Dạng sẽ ngơ ngác nhìn mặt anh, ánh mắt cô dịu dàng, mê đắm,
tràn ngập tình yêu, nhưng lại mê mang mông lung.
Vẻ mặt như vậy…
Thay vì nói là đang nhìn anh, chi bằng nói là thông qua anh nhìn một
người khác.
Hạ Tây Chấp từng nghi ngờ, có phải là ảo giác của anh hay không.
Đó là lần đầu tiên trong cuộc đời của anh thiếu tự tin như vậy.
Năm kết hôn thứ 3
“Khương Dạng, trong lòng em có người mình thích không?”
Trên bàn ăn ngày hôm đó, Hạ Tây Chấp 25 tuổi bốc đồng làm chuyện
anh hối hận nhất trong đời này.
Anh nhìn dáng vẻ khϊếp sợ của Khương Dạng, nhìn cô chậm rãi khẽ gật
đầu.
——-Vậy anh ta có giống anh không?
Hạ Tây Chấp 25 tuổi trong lòng như có gai, dù thế nào cũng không thể
hỏi câu tiếp theo.
Cho dù sau này Hạ Tây Chấp có lừa dối bản thân và những người khác
như thế nào đi chăng nữa, anh cũng không thể lừa dối chính mình, trong
lòng vợ anh có thích một người đàn ông khác, người đàn ông kia nhất
định rất giống anh.
Cho nên cô mới nguyện ý kết hôn với anh…
Cho nên cô sẽ nhìn mặt anh thất thần…
Hạ Tây Chấp anh, chẳng qua chỉ là thế thân mà thôi.
Cho dù Hạ Tây Chấp chủ động chọc thủng tầng giấy mỏng này, Khương
Dạng vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, vẫn là người vợ dịu dàng
đáng yêu ấy.
Cô chăm sóc gia đình một cách có trật tự, cô sẽ dành thời gian bầu bạn
với trưởng bối trong gia đình, cô sẽ làm tròn hết trách nhiệm của một
người vợ.
Bao gồm cả việc thỏa mãn du͙© vọиɠ của Hạ Tây Chấp
Hạ Tây Chấp phần lớn thời gian đều ở trong quân đội, thực tế cuộc sống
ở nhà cũng không nhiều. Trong đầu anh, những kí ức liên quan đến
Khương Dạng, đều có liên quan đến làʍ t̠ìиɦ.
Lặp đi lặp lại liên tục.
Anh thích dáng vẻ Khương Dạng kiệt sức, đỏ mặt, tóc ướt đẫm mồ hôi,
đôi mắt long lanh, dùng âm thanh thở dốc, từng câu từng chữ cầu xin
anh.
“Không được nữa….. Em… Em không còn sức…”
“A Chấp….. Xin anh… Hức hức…”
“Dừng lại… Không… A Chấp… Em không muốn….’’
Hạ Tây Chấp sẽ ép Khương Dạng gọi tên anh hết lần này đến lần khác.
Chỉ có vào giờ lúc này, anh có thể xác định 100% trong mắt Khương
Dạng chỉ nghĩ đến anh.
Người đàn ông nửa đêm thỏa mãn, nhưng ngày hôm sau nhìn Khương
Dạng không thể xuống được giường, trong lòng anh tràn đầy hối hận.
Trong cuộc hôn nhân này, vẫn luôn là Khương Dạng ép mình cầu toàn,
cô làm được người vợ tốt trăm phần trăm nhưng cô chưa bao giờ đòi hỏi
cho riêng mình
Ngoại trừ đêm đó.
Khương Dạng nói: Hạ Tây Chấp, em muốn ly hôn với anh
Không phải là yêu cầu “Chúng ta hãy ly hôn đi”, mà là cô “Muốn”.
Cô ấy muốn…
Hạ Tây Chấp từ trước đến nay điểm ngữ văn luôn chỉ đạt trên trung bình
một chút, nhưng anh lại có thể nghe thấy những khác biệt nhỏ trong đó.
Đó là yêu cầu đầu tiên của Khương Dạng trong hôn nhân.
Muốn ly hôn với anh.
Cho nên khi đó Hạ Tây Chấp mặc dù trong lòng có ngàn vạn không cam
lòng, cũng không thể nói ra một câu từ chối.
Với sự im lặng của Hạ Tây Chấp, sức nóng của du͙© vọиɠ tiêu tán rất
nhanh, mùi tanh của tϊиɧ ɖϊ©h͙ càng ngày càng khó ngửi.
Nhìn những vết bẩn trên gối càng cảm thấy chướng mắt
Hạ Tây Chấp mang theo một thân tức giận rời giường, sải bước đi vào
phòng tắm.
Cùng với cái gối kia, cũng bị anh mang nó vào.
——
[Nhà hát nhỏ]
Đêm khuya trong phòng tắm
Chó con ngồi xổm trên mặt đất, vặn vòi sen mở nước ấm, cau mày, hai
tay nắm lấy khăn gối, dùng động tác dịu dàng nhất giặt sạch từng chút
một.
Vải không được rách, ren không thể nhăn, phải nhẹ … Nhất định phải
nhẹ nhàng…
Đây chính là cái gối yêu thích nhất của Khương Dạng đấy..
------oOo------