Trình Diệu Khôn đương nhiên không nghe theo cô, dùng cự vật thô cứng
ma sát lên cửa huyệt, ngón tay tiếp tục đè lên âm đế.
Anh muốn cô nhanh chóng cao trào, lúc đó côn ŧᏂịŧ mới dễ dàng đi vào
cửa động ướŧ áŧ.
Cô thoải mái, bên dưới lúc nhanh lúc chậm, Hà Lộ bị anh làm cho lúc lắc
đầu nhỏ, hai chân run rẩy, âm thanh rêи ɾỉ kẹt lại bên trong cổ họng càng
nhiều.
“Ưm, a a… Không, không được… Ưm…”
“Đừng cố nhịn, ra đi.”
Anh thấp giọng bên tai cô, lúc này ngón tay anh cũng gấp lại, bóp thật
mạnh lên âm hạch mẫn cảm.
“A…”
Cả người Hà Lộ căng chặt, giọng nói bị kẹt trong cổ họng, tiểu huyệt co
rút ra rất nhiều nước.
Gậy thịt cũng được mát xa theo nhịp co giật của hoa huyệt, Trình Diệu
Khôn thoải mái đến nheo mắt lại.
Anh buông âm đế sưng đỏ của cô ra, giữ chặt eo, côn ŧᏂịŧ chỉ thẳng vào
miếng thịt non mềm.
Anh dùng lực đi vào, qυყ đầυ vừa cắm được một nửa bị khe hẹp ép chặt.
Cơ thể vừa trải qua một đợt cao trào vô cùng nhạy cảm và trống trải, bị
anh cắm như vậy, cô nhịn không được, rên to.
“A…”
“Kêu nhỏ lại.” Anh nhẹ giọng nhắc nhở, cố ý khích cô.
Hà Lộ sợ hãi cắn môi, anh nhân cơ hội đỉnh vào sâu một cái thật mạnh.
Toàn bộ qυყ đầυ thô cứng đã vào trong miệng huyệt, cảm giác căng
trướng khó nói nên lời vô cùng rõ ràng, cô vừa đau vừa sướиɠ.
“Ưm —”
Người Hà Lộ mềm nhũn, cơ thể run rẩy, đầu rũ xuống, hoa huyệt kẹp
chặt hơn.
Sâu quá, mạnh quá… Không nhịn được…
Qυყ đầυ to lớn bị bức tường thịt cắn chặt, cảm giác như đang ngâm vào
mặt hồ nóng ấm, Trình Diệu Khôn sướиɠ đến mức da đầu tê dại.
Anh gầm một tiếng, lấy tay che miệng cô lại, ấn eo nhỏ xuống thấp, nháy
mắt nguyên cây gậy thô to bị đỉnh vào sâu. e b o o k t r u y e n . v n
“Ưm ưm —”
Hà Lộ bị cắm đến căng chặt eo, nước mắt sinh lý từ từ rơi xuống.
Dù bị đã bị anh che miệng lại, âm thanh thảm thiết trong họng vẫn rất rõ
ràng.
“Mới cắm vào đã kêu da^ʍ như vậy, đến mức không che dấu được, có
phải sướиɠ lắm không?”
Hà Lộ bị anh nói vừa thẹn vừa sợ, nhưng đúng như anh nói, cao trào
khiến cho cơ thể thêm đặc biệt nhạy cảm.
Cô không chỉ cảm nhận được vóc dáng cây gậy đang ra vào trong người
mình, mà còn cả nhịp đập trên mạch máu của thứ đó…
Trình Diệu Khôn phát hiện ra sự mẫn cảm của cô, giọng nói anh khàn
khàn, hung hăng cắm vào một cái rất mạnh.
Loại sung sướиɠ này cắm sâu vào trong xương tủy!
Anh chậm rãi kéo côn ŧᏂịŧ ra, tiếp tục dùng lời nói cợt nhả kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô.
“Kiên nhẫn một chút, anh sẽ bắt đầu chơi em.”
Thân thể nhỏ nhắn của Hà Lộ cứng đờ, tiểu huyệt như nghe hiểu lời anh,
lần nữa hung hăng cắn lên cự vật dữ tợn.
Thái dương Trình Diệu Khôn giật giật, sau khi rút ra một chút, anh lại
cắm mạnh vào trong.
Qυყ đầυ màu đỏ tươi như lưỡi dao sắc bén, phá vỡ tầng thịt non bên
trong, mạnh mẽ đυ.ng vào sâu trong nhụy hoa.
Cơ thể Hà Lộ bị cắm nhích lên phía trước, âm thanh rêи ɾỉ kẹt lại trong
miệng, bị bàn tay to anh chặn lại.
Anh hít sâu một hơi, kéo mở miệng huyệt ướt nóng ra, cứ mỗi lần quy
đầu đâm vào sâu, hoa tâm sẽ càng mềm hơn và sưng to.
“Ưm ưm — a —”
“Hoa huyệt cắn chặt quá, có phải bị dươиɠ ѵậŧ cắm tại chỗ này nên mới
kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy?”
“Ưm ưm — nhẹ — nhẹ —-”
Sức lực anh quá lớn, cô cảm giác như xương chậu bị anh đâm nát rồi…
------oOo------