“Ưm…” Hà Lộ rên lên một tiếng, hai chân mềm nhũn cũng run lẩy bẩy.
“Hừ, kêu cũng da^ʍ thật.”
Trình Diệu Khôn nói, qυყ đầυ đỉnh nhẹ vào bên trong.
“Ưm, đừng… Mẹ em, a… Mẹ em xào rau nhanh lắm…”
“Cao trào một lần, chỉ cần em ra một lần là được.”
“Không, không được…”
Không thể như vậy… Mẹ cô đang ở trong phòng bếp, cửa vẫn còn đang
mở toang ra…
Cảm giác miệng huyệt đang dần có dị vật tiến vào, Hà Lộ lắc đầu, xoắn
mông giãy dụa.
Dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên qυყ đầυ ướŧ áŧ, theo động tác của cô mà trượt ra
ngoài.
Đỉnh đầu vừa tiến vào được một nửa thì bị kéo ra, Trình Diệu Khôn nhíu
mày, tay nắm chặt bụng nhỏ, kéo cô lùi xuống một bước, tách hai đùi ra.
Hà Lộ bị anh ép xuống, nửa người trên gần như song song với mặt đất,
chân cũng không động đậy được. Hai tay bị anh bắt chéo ra sau lưng đè
lên eo nhỏ, mông vểnh cao.
Trình Diệu Khôn nhìn tiểu huyệt đang rộng mở chào đón, hừ cười.
“Loạn cái gì?”
Hà Lộ không cử động được, chỉ có thể quay đầu nhìn anh.
“Đừng như vậy! Cửa còn đang mở!”
“Anh muốn cắm vào, em nhỏ giọng chút là được. Mẹ em sẽ không nghe
được đâu.”
Hà Lộ còn muốn nói nữa, Trình Diệu Khôn thẳng lưng, côn ŧᏂịŧ đang
chống lên cửa huyệt mềm mại đâm sâu vào.
Cô biết anh không nói đùa, vội vàng cắn chặt môi dưới, sau đó liền cảm
giác được cự vật hung tợn đang chen chúc vào hoa huyệt cô.
“A —”
Gậy thịt đâm vào được một nửa thì bị kẹt, cảm giác tê trướng mãnh liệt
bùng lên, Hà Lộ nâng cổ nức nở, hốc mắt ướŧ áŧ trực trào. tiểu huyệt
cũng dần chảy ra nước xuân.
Qυყ đầυ bị nước ấm tưới lên, Trình Diệu Khôn thoải mái hít một hơi, đè
nén tiếng gầm của mình.
Tiểu huyệt thật sướиɠ! Lúc nào cũng chặt như vậy! Vừa nóng vừa ướt,
còn biết hút nữa!
Anh rút ra một chút, sau đó hung hăng cắm vào, cả cây gậy hoàn toàn
nằm trong người cô.
“Ưm —”e b o o k t r u y e n . v n
Một giọt nước mắt rơi xuống từ khóe mi Hà Lộ, đầu ngón tay nắm chặt,
âm thanh rêи ɾỉ kẹt lại trong yết hầu, nghe vừa thống khổ vừa ẩn giấu
sung sướиɠ.
Trái tim Trình Diệu Khôn ngứa ngáy, anh sát người, nỉ non bên tai Hà
Lộ, vừa đâm mạnh vừa hỏi.
“Mẹ em đang trong phòng bếp, còn em ở trong này bị anh cắm huyệt, có
thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ không?”
Hà Lộ nhíu mày, cắn chặt môi không mở miệng, cơ thể nhỏ nhắn bị đâm
đến mức ê a rêи ɾỉ, tiểu huyệt càng lúc càng ngậm vào sâu hơn.
“Tê — dươиɠ ѵậŧ bị em cắn chặt không động đậy nổi!”
Trình Diệu Khôn nhíu mày, lại cắm thêm một cái thật sâu, côn ŧᏂịŧ thô
nóng đè ép lên hoa tâm mềm mại.
Anh đâm vào rất sâu, gần như muốn đâm thủng bụng cô, mị thịt non
mềm bị chà sát đến tê dại, không tự chủ liền co rút liên tục.
“Ô —”
Hà Lộ bị anh làm đến ứa nước mắt, tiếng rêи ɾỉ càng lúc càng nặng nề,
thịt non ướŧ áŧ thấm lên côn ŧᏂịŧ cứng rắn.
Không, không được… Chỉ mới bị đâm như thế này thôi, mà cô đã muốn
lêи đỉиɦ…
------oOo------