“A—” Hà Lộ vội vàng mím môi, nhưng vẫn không thể ngăn tiếng rêи ɾỉ
của mình.
Anh dùng lực rất mạnh, cứ như muốn bóp chết đầu ngực cô… Phía dưới,
phía dưới cũng ngứa…
Giống với tư thế trên xe hôm trước, cô ngồi trên đùi dựa vào anh, hai
chân bị ép mở rộng.
Khác biệt chính là, hiện tại cô trần như nhộng, ánh sáng rõ ràng. Cô chỉ
cần cúi đầu liền thấy rõ bàn tay to đang xoa bóρ ѵú mình, tay còn lại thì
đảo lộng nơi riêng tư khiến cô chảy nước không ngừng, toàn thân cô run
rẩy.
Hình ảnh này… Quá sắc tình…
Cô không dám nhìn nữa, khẽ ngẩng đầu lên, gáy dựa lên bờ ngực rắn
chắc, tay nắm chặt góc áo sơ mi của anh.
Quần áo anh vẫn đang chỉnh tề, còn cô trần như nhộng bị anh làm chảy
nước xuân không ngừng…
“Muốn cắm vào sao?” Anh hỏi, âm thanh trầm thấp, trái tim như bị một
bàn tay thô ráp chạm vào, toàn bộ l*иg ngực cô tê dại.
Muốn gì? Cô muốn sao…
Muốn như tối hôm qua trong phòng tắm, bị anh dùng ngón tay ra ra vào
vào bên trong, cảm giác sung sướиɠ lâng lâng…
“A… Muốn…” Cô thấp giọng nức nở.
“Muốn cái gì?” Trình Diệu Khôn ra sức ấn lên tiểu huyệt của cô.
“A… Muốn, Muốn anh cắm vào…”
“Muốn cắm bằng cái gì? Ngón tay, côn ŧᏂịŧ hay là đầu lưỡi.”
Lời nói sắc tình của anh khiến cơ thể Hà Lộ không tự giác run lên, da^ʍ
thủy chảy một lúc một nhiều.
Anh cười: “Tiểu huyệt hình như muốn hết, dâʍ đãиɠ thật.”
Cô xấu hổ muốn khóc…
“Em, ưm… Em không có…”
“Không nói em, nói ‘em gái nhỏ’ này.” Anh trầm giọng, ngón trỏ và
ngón giữa cùng dùng thêm sức, tàn nhẫn cắm xuống.
Hai ngón tay thô bạo và mạnh mẽ đâm thọc liên tục khiến cô cảm thấy
hơi đau, nhưng cũng sướиɠ nữa….
“Ưm—”
Cô rêи ɾỉ, bụng căng chặt, tứ chi mềm nhũn, chỉ có đầu ngón tay là còn
sức.
Anh đảo lộng vài cái bên trong cô, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy tay mới bắt đầu
thọc vào rút ra.
Vách tường mềm gắt gao cắn lấy ngón tay thô cứng của anh, cảm xúc mê
hoặc kia khiến côn ŧᏂịŧ phía dưới phấn khích giật giật hai cái, đỉnh đầu
còn phun ra chút dịch trắng…
Cằm anh căng chặt, tay cũng dùng thêm sức, cắm đến mức cả người Hà
Lộ đều run lắc.
“Ưm ưm… A… Lớn, lớn quá… Ưm…”
“Không thích làm mạnh sao?”
Thích… Rõ ràng bị cắm thô bạo như vậy, cô không những không chối từ
mà còn cảm thấy… Cảm thấy vừa đau vừa sướиɠ…
Nhưng cô xấu hổ không dám nói, cơ thể thành thật như vậy không cách
nào giấu được.
Hà Lộ nhắm mắt, gáy cọ cọ vào ngực anh.
“Không, ưm… Không biết…”
Trình Diệu Khôn biết cô thích, phản ứng cơ thể không lừa được người,
anh mạnh mẽ cắm thêm vài cái, lòng bàn tay cố ý xoa trên hạt đậu nhỏ.
Cô lập tức cảm thấy cơ thể như bị nổ tung.
“Ưm a — đừng, nơi đó —”
“Thích nơi này không?”
Trình Diệu Khôn hết đào rồi lại bới khối thịt mềm, lòng bàn tay không
ngừng đè ép lên điểm nhạy cảm.
“Ô — đừng, a a — trướng quá “
Hà Lộ bị làm chịu không nổi, hoa huyệt càng co rút. Trình Diệu Khôn
nghe tiếng rêи ɾỉ cũng nhịn không được, thái dương giật giật.
“Cắn chặt như vậy thì ông đây sẽ lấy dươиɠ ѵậŧ làm chết em!”
------oOo------