Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Bị Đám Điên Phê Công Cưỡng Chế Chiếm Hữu

Quyển 1 - Chương 2.1

Người đi rồi, 000 mới lén lút trao đổi với Thẩm Phóng: “Ký chủ rất lợi hại nha, tiếp tục nỗ lực, sớm muộn cũng sẽ thông quan trò chơi lần này.”

Hai má Thẩm Phóng phiếm hồng, cắn môi không nhịn được nhẹ rêи ɾỉ: “Rốt cuộc các người đã làm cái quỷ gì… Tôi bây giờ rất kỳ lạ….”

Thân thể khô nóng, yết hầu khô khốc ho khan, đặc biệt mấy tiếng nuốt xuống cuối cùng của Phong Văn, suýt chút nữa đã khiến cậu mất lý trí, muốn nhào lên người người đàn ông. Ít nhất là hôn hôn gì đó.

000: “Đây chỉ là một trong những đặc tính của ‘thân kiều thể nhuyễn’, sợ cậu không chịu nổi nhiều dươиɠ ѵậŧ to lớn của người chơi như vậy nên cố ý thiết lập. Chẳng qua cậu chỉ cần chạy nhanh đi tìm một bệnh nhân hợp mắt làʍ t̠ìиɦ, sự khao khát du͙© vọиɠ của cơ thể sẽ thong thả hạ xuống.”

Nhưng 000 không hề nói cho cậu biết rằng, nếu người chơi khác không làʍ t̠ìиɦ cùng với NPC trong thời hạn đếm ngược, chứng bệnh tương ứng trên thân thể bọn họ sẽ càng tăng thêm, thời gian dừng lại ở thế giới trò chơi sẽ càng dài, đến cuối cùng sẽ phải làʍ t̠ìиɦ gấp bội.

Thẩm Phóng gật gật đầu, ý bảo bản thân đã hiểu, cậu chịu đựng cảm giác trống rỗng trong cơ thể, lần theo ký ức trong đầu đi đến phòng Trì Yến.

Cậu vừa gõ hai cái lên cửa, bên trong đã truyền ra một tiếng “Cút” của Trì Yến.

Thẩm Phóng không ngại phiền mà gõ thêm vài cái nữa: “Là tôi, Thẩm Phóng, đến tìm anh ký tên.”

Trì Yến nghe thấy là cậu, cửa ngay lập tức mở ra, sắc mặt người đàn ông vẫn như cũ không quá vui vẻ. Vết thương lần trước Thẩm Phóng băng bó cho hắn lại thấm máu, nhìn mấy chỗ khác hình như có nhiều thêm vết thương mới.

Thẩm Phóng không nhịn được thở dài: “Đau không?”

000 nhắc nhở, đối với Trì Yến phải ôn nhu tới 200%, thời điểm Thẩm Phóng nhìn thấy Trì Yến ôm lấy vòng eo mình mà kéo vào trong, thân thể hơi cứng lại: Nơi bị chạm vào giống như điện giật… Cậu không khống chế được mà run lên vài cái, thậm chí đầṳ ѵú bị cắn sưng trước ngực còn run rẩy lắc lư, núʍ ѵú trơn bóng không ngừng cọ xát lên quần áo, rất nhanh Trì Yến đã phát hiện ra thanh niên trong lòng ngực không đúng lắm.

Người đàn ông liếʍ liếʍ hàm răng, khàn giọng hỏi: “Cậu sợ tôi?”

Sắc mặt Thẩm Phóng đỏ hồng, môi dưới bị hàm răng chính mình cắn đến ướŧ áŧ bóng loáng, Trì Yến bỗng dưng phản ứng lại: NPC bị công lược này đối với sự đυ.ng chạm của mình có cảm giác?!

Bảy ngày trước, hắn nhận được một bưu kiện, nói hắn phải tiến vào cái trò chơi đồi trụy này, nếu không tất cả số điểm mà hắn đạt được trong trò chơi sẽ bị xóa bỏ. Đồng thời hai đối thủ một mất một còn trên bảng xếp hạng cũng nhận được thư mời giống như hắn.

Trì Yến nghĩ tới Phong Văn và nam y tá ngây người một lúc lâu với nhau, chịu đựng khó chịu mà hỏi: “Cậu ở cùng Phong Văn làm gì?”

Vẻ mặt Thẩm Phóng vô tội: “Chữa trị cho hắn, giống như trước kia thôi mà.”

Cậu bây giờ ngoại trừ đầṳ ѵú ngứa ngáy, ngay cả âʍ đa͙σ giữa hai chân cũng ngứa vô cùng, cậu lén lút vặn vẹo chân, cũng mặc kệ có cọ xát thế nào cũng không thể giải quyết được vấn đề của cơ thể.

Để thông qua trò chơi, nhất định là muốn cậu tìm những người chơi tài năng mới có thể thoải mái.

“Trì Yến, anh muốn tôi làm cái gì?” Thẩm Phóng nhìn thời gian: “Đúng 8 giờ tối, tôi phải giao báo cáo ghi chép lên trên.”

Trì Yến: “Trong khoảng thời gian này y tá Thẩm có thể bên cạnh tôi chứ?”

Thanh niên gật gật đầu, chậm rãi tới gần hắn: “Có thể cùng anh.”

“A…ưm…”

Ngay khi cậu nói xong câu đó, Trì Yến giống như con chó điên, bỗng nhiên quăng cậu xuống mặt đất, nháy mắt thân thể cao lớn bao phủ lấy thân hình nhỏ bé của nam hộ sĩ.