Vân Vân Vân: ??? Người đâu?
Lí Tư Vận đã gửi một loạt tin nhắn, hận không thể ngay lập tức lấy điện thoại ra và đập vào cô.
Văn Dao nhớ những gì Khương Diên đã nói về vấn đề xưng hô, do dự một chút sau đó mới gửi tin nhắn.
Phương xa đang đợi tôi: Mày cảm thấy tao nên xưng hô với anh ấy như thế nào thì tốt?
Vân Vân Vân: ....
Vân Vân Vân: Mày có thể gọi chồng~~~
Vân Vân Vân: Nhớ nũng nịu thêm một chút.
Vân Vân Vân: Ò, còn có thể gọi là cha [Cười].
Vân Vân Vân: Lần trước tao đưa mày dòng chữ màu vàng, một đêm bảy lần mới chính là tình yêu của nam chủ.
Vân Vân Vân: [Đá cẩu lương.jpg]
Phương xa đang đợi tôi: Tao nghiêm túc đấy.
Vân Vân Vân: Tao cũng rất nghiêm túc. Tao sắp thượng triều rồi, hãy quỳ xuống đi con muỗi nhỏ kia.
Lí Tư Vận thực sự không còn có gì để nói, Văn Dao nhìn dòng chữ nhỏ màu vàng trên điện thoại.
Mắt cô chớp chớp, rồi lại chớp rồi chớp.
Đây là... người trưởng thành cũng đều hiểu mà, một thú vui nho nhỏ để trút bầu tâm sự ngoài làm việc 996.
Nói đến Tiểu Hoàng Hoa thì quả thật có rất nhiều cách xưng hô khác nhau, từ lên trời xuống đất đều có.
Nhưng mà, khi nghĩ đến đối tượng mà cô gọi là Khương Diên——
Văn Dao nhìn chằm chằm vào bức ảnh vừa được cắt ra trong cuốn album điện thoại.
Loại kết cấu da thịt lộ ra đúng cách như thế này, áo sơ mi màu xám hơi lộn xộn, tư thế no nê sau khi ăn no, loại khí chất khiến người ta bủn rủn chân tay muốn đầu hàng..
Thành thật mà nói, thực sự giống “Cha”.
Um, đây là loại không chính thống.
“Khụ.”
Văn Dao giả vờ ho khan một tiếng, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cố gắng xóa đi hình ảnh trong đầu của Tiểu Hoàng Văn đã bị thay thế bằng khuôn mặt của Khương Diên.
Cô không khỏi vui mừng, may mà Khương Diên phải đi công tác, nếu không thì hai người đã ở chung một mái nhà rồi——
“Văn Dao.”
Giọng nam khàn khàn đánh thức Văn Dao khỏi cơn mơ màng, cô quay đầu lại nhìn.
Nửa thân dưới của Khương Minh Độ quấn một chiếc khăn trắng, đứng chân trần trên sàn gỗ sẫm màu.
Hình như hắn vừa mới tắm xong, mái tóc màu xanh xám có vài giọt nước ướŧ áŧ dính vào mặt, những giọt nước trượt xuống quai hàm, rồi trượt xuống bộ ngực trần của hắn, sau đó trượt ra các cơ bắp.
Ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu vừa phải, và ánh sáng xuyên qua cửa kính trong suốt chiếu vào người bắn, làm cho cơ thể hắn tỏa ra ánh sáng vàng giống như thần Mặt Trời Apollo.
Trong vẻ đẹp trai đó có một chút nét nam tính và gợi cảm, dường như vẻ đẹp trai của thiếu niên chỉ trong một đêm liền biến mất và hắn trở nên trưởng thành ngay lập tức.
“Kêu cô mấy lần rồi, cô đang phát ngốc cái gì vậy?”
Hắn vừa đi tới, cơ thể của hắn nóng hừng hực như gió khô nóng của vùng thảo nguyên thổi qua.
Trong đôi mắt đen láy và sắc bén đấy, dường như có hai Mặt Trời nhỏ đang hừng hực tỏa nhiệt, nóng nảy thiêu đốt mọi thứ mà hắn nhìn thấy.
Văn Dao cảm thấy lòng bàn tay đang ôm mặt của mình đột nhiên nóng lên.
Ngọn lửa được hắn đốt lên, nóng lòng muốn quấn lấy cô vào đó.
Văn Dao không nhịn được đành phải đổi tư thế ngồi, sau đó kẹp chặt hai chân vào nhau.
——Wow, tại sao hai cha con này lại đẹp như vậy ?
Lẽ nào gen duy trì rất mạnh mẽ hay sao?
Có thể nói hai cha con nhà này đều có điểm giống nhau về sự cám dỗ.