Editor: L’espoir
*
Trước đó tuy rằng Ôn Nhu không nghĩ tới cuộc gặp gỡ đầu tiên của cô với Cố Kiêu lại có thể diễn ra suôn sẻ như vậy, nhưng cô vẫn mặc váy tới, điều này cũng khá thuận tiện.
Cô đứng dậy, không sợ sự lạnh lùng trên mặt Cố Kiêu, nắm lấy tay anh đang đặt trên tay vịn.
Không ngờ tới, dươиɠ ѵậŧ dưới háng nóng như vậy, vậy mà nhiệt độ trên tay anh lại thấp hơn nhiệt độ cơ thể của cô.
Thái độ ngoài mặt của Cố Kiêu là phản kháng, nhưng khi bị cầm tay lại không làm ra một chút phản kháng vào, dễ dàng bị Ôn Nhu kéo lên.
Chậc, người đàn ông này.
Ôn Nhu một tay vén làn váy lên, một tay dẫn dắt tay của Cố Kiêu, thò vào từ dưới váy, sờ về phía giữa hai chân đã bị thấm ướt nước.
Xương ngón tay hơi cong lên chạm vào miệng huyệt qua lớp qυầи ɭóŧ ẩm ướt, mang đến một trận mát lạnh.
“Phản ứng của cơ thể luôn không bao giờ lừa gạt anh.”
Ôn Nhu nói xong, nhẹ nhàng lắc lắc mông, cách lớp vải qυầи ɭóŧ, cô dùng hai cánh môi hoa ngậm đốt ngón tay lạnh lẽo.
“Sếp Cố, vì anh mà em chảy rất nhiều nước, thực sự rất muốn anh đi vào, làm sao lại không thích anh, không thích dươиɠ ѵậŧ bự của anh?”
“Nếu em chán ghét dươиɠ ѵậŧ của anh, làm sao lại ướt như vậy?”
Đại tiểu thư được luôn nuông chiều vì để đối tượng hôn ước của mình tin tưởng nên đã cố gắng tỏ ra mình thật da^ʍ, ngữ khí vừa quật cường lại nghiêm túc, gạt bỏ sự thẹn thùng của bản thân mà biểu đạt cảm xúc chân thật từ nội tâm của mình ra ngoài.
Cố Kiêu nhìn về phía cô, xác thật thấy rõ sự nghiêm túc và quật cường trên mặt cô, nhưng anh vẫn không tỏ thái độ gì như trước, chỉ trầm mặc không biết là đang suy nghĩ gì.
Đầu ngón tay của Ôn Nhu trực tiếp xuyên qua giữa các ngón tay của Cố Kiêu, dẫn dắt ngón tay anh đẩy qυầи ɭóŧ ra trực tiếp chạm tới hoa huyệt non mền ướŧ áŧ, ngón tay lạnh lẽo dính đầy nước da^ʍ ướt đẫm, hoa huyệt non mịn cũng bị ngón tay lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ tới mức run run.
“Chỗ này muốn được anh cắm vào lấp đầy, ngay bây giờ.”
Thấy người đàn ông thờ ơ, cô tủi thân như sắp khóc đến nơi: “Em biết dươиɠ ѵậŧ bự sẽ lớn hơn, cứng hơn, thô hơn, thời gian cũng lâu hơn dươиɠ ѵậŧ bình thường, nhưng không sao cả, chỉ cần là của anh thì em đều thích, em chỉ có thể bị dươиɠ ѵậŧ bự của anh đυ. mới sướиɠ thôi, chỉ cần là của anh, chỉ cần là anh.”
***
L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!