Lớn Cũng Rất Dễ Thương

Chương 13

Editor: L’espoir

*

Tốc độ giải thích với hệ thống trong đầu, mà Ôn Nhu lại không dừng lại hành động dưới tay, bàn tay nhỏ bé trắng nõn non mềm của người phụ nữ phủ lên cái lều trại, nhanh chóng cởi bỏ dây tia quần của người đàn ông, móc cái chỗ phồng lên kia ra khỏi qυầи ɭóŧ.

Dươиɠ ѵậŧ bự bị Cố Kiêu chán ghét từ trước đến nay nhảy ra, một cây vừa lớn vừa dài gần như muốn đánh vào mặt Ôn Nhu, đầu khấc so với trứng gà còn lớn hơn, khó khăn lắm mới có thể lướt qua đôi môi mềm mại hồng non của người phụ nữ.

Ôn Nhu nắm lấy cây dươиɠ ѵậŧ này của anh, một tia kinh ngạc cuối cùng hiện lên trong mắt.

“Đủ rồi.”

Cố Kiêu nhắm mắt lại, trong giọng nói mang theo sự tức giận dày đặc: “Cô đang sỉ nhục tôi sao?”

Biết rõ anh là một người đàn ông khiếm khuyết có dươиɠ ѵậŧ bự, mà lại…

Cố Kiêu không nghĩ tới cô sẽ trực tiếp móc thứ xấu hổ nhất của mình ra, giờ phút này anh cảm thấy có chút hối hận vì mình đã dung túng cô.

Vốn là muốn cô có thể lùi bước, nhưng cuối cùng mình lại là người bị sỉ nhục đến mức không thể chịu đựng nổi.

Gân xanh trên thái dương của anh nổi lên, lại nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt người phụ nữ, nội tâm bị càng bị tổn thương sâu sắc, giọng nói càng thêm hung ác ngấm ngầm chịu đựng: “Thấy vui không?”

Anh nắm lấy cổ tay của Ôn Nhu và đưa nó ra khỏi dươиɠ ѵậŧ của mình, giọng nói giận dữ: “Chơi đủ rồi cút đi, tôi không có thời gian…”

“Hừ…”

Lời trách cứ còn chưa nói hết, Cố Kiêu đột nhiên kêu lên một tiếng, bàn tay đang cầm cổ tay của Ôn Nhu cũng bỗng nhiên run rẩy.

Sự kinh ngạc khi Ôn Nhu nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ bự đó đương nhiên không phải là sự kỳ thị, mà là sự thán phục và thán phục đó!

Khi cây dươиɠ ѵậŧ đang tủi thân giấu ở trong quần đã mang đến một cảm giác tồn tại không thể khinh thường, vừa mới bật ra khỏi qυầи ɭóŧ, đã tỏa ra mùi hương nam tính mạnh mẽ.

Một cây to bự và dài, màu sắc hơi sẫm, lại cứng rắn trướng đỏ bởi vì sung huyết, đầu nấm trên cùng cực to.

Theo góc độ của người sử dụng cây dươиɠ ѵậŧ này, dươиɠ ѵậŧ này quả thực hoàn hảo quá chừng, cô thích lắm!

Bàn tay đang cầm dươиɠ ѵậŧ bị người đàn ông kéo ra, Ôn Nhu vội vàng dùng tay còn lại đỡ lấy dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng cứng rắn, há miệng ngậm lấy đầu khấc.

Đây chính là nguyên nhân Cố Kiêu kêu lên một tiếng đau đớn.

***

L’espoir: Cầu ánh kim ạ!!!