Phần bên dưới lại to thêm một vòng, Niên Nhu Nhu không khỏi cảm thán về kích thước của người đàn ông này:
“Anh trai, lớn thật đấy.”
Gương mặt cô ta giảo hoạt, liếc mắt đưa tình nhìn anh, lẳиɠ ɭơ không tả nổi.
Cửa huyệt dính nhớp đầy nước ngậm lấy qυყ đầυ anh. Cố Văn Phong nghe được lời người phụ nữ kia nói, cũng mặc kệ bên cạnh là ai.
Anh đẩy người về trước cắn vành tai cô ta, mυ'ŧ chùn chụt.
Hai cánh tay cường tráng giữ lấy vòng eo nhỏ một tay là ôm hết của Niên Nhu Nhu, Cố Văn Phong ra sức va chạm với cô ta.
Cô ta bị anh đâm từ dưới lên lắc lư, ngẩng đầu, sảng khoái rêи ɾỉ thành tiếng.
Người đàn ông giữ lấy thân hình nhấp nhô của cô ta, dùng hết sức đùa giỡn thịt mềm bên trong.
Phức Bội Chi bên ngoài vừa hoảng vừa thẹn, cô nghe rõ người bên trong đang làm gì thì nhanh chóng đóng cửa rời đi.
Niên Nhu Nhu sảng khoái không thôi, đâu còn tâm trí để ý tới thanh âm ngoài cửa.
Còn Cố Văn Phong thì càng không để ý. Anh không nhịn được muốn đâm nát người phụ nữ câu hồn đoạt phách trước mặt này, sao còn suy nghĩ những việc khác.
“Đồ lẳиɠ ɭơ, muốn để cho người khác biết tôi làm cô tới vậy à?” Cố Văn Phong nhìn ra được cô ta cố ý, anh vừa ra sức đâm vào vừa hỏi.
Niên Nhu Nhu tựa vào bờ vai của anh, cô ấy bị chơi đến nỗi giọng đều như xé nát.
“A,a, không cần, không thể bị người khác nghe được, a a a.” Hạ thân bị tiếp xúc mạnh mẽ phi thường, giọng của Niên Nhu Nhu như tan thành từng mảnh nhỏ.
“A, a, rất thích bị côn ŧᏂịŧ lớn của anh Tiểu Cố chơi .” Giọng nói yêu kiều, mềm mại vang lên bên tai, vừa dâʍ đãиɠ, vừa hấp dẫn, làm trái tim của Cố Văn Phong như thắt lại .
Nghe lời nói không chút nào e dè của cô, tựa như cái nào đó dây thần kinh bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, “ Được , anh sẽ làm em thỏa mãn .”
Dứt lời, động tác lên xuống càng thêm kịch liệt, tiếng đánh bạch bạch của cơ thể không dứt bên tai.