Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 62: Phẩm cách thân sĩ

Thân thể Trác Nora đặc biệt mẫn cảm, lập tức bị tê dại đến mức lại kêu lên ê ê a a, một đôi chân thon dài căng thẳng lại uốn lượn, má trong đùi non mịn màng vừa kẹp vừa cọ cổ tay Ô Quân Triết.

Trong khi đó Ô Quân Triết vẫn luôn mang theo nụ cười nhẹ nhàng, giống như bức màn lụa trắng bị gió thổi bay tiết lộ cảnh xuân sắc bên trong, mỗi một nhịp hô hấp, đều là sự ấm áp xâm chiếm trái tim Trác Nora.

Hắn ngậm lấy bầu vυ' trắng tuyết no tròn và hai quả anh đào nhỏ phía trên, đầu lưỡi đảo vòng quanh quầng vυ', thỉnh thoảng lại dùng răng nhẹ nhàng mài giũa núm tròn non nớt kia, đồng thời ngón tay lại xoay chuyển thong thả bên trong hoa huyệt của cô.

Mỗi lần Trác Nora bị hắn vừa hôn vừa cắn đầṳ ѵú, hai chân liền mất khống chế quẫy đạp trên người hắn, Ô Quân Triết lúc này liền sẽ mạnh mẽ quyết đoán ngăn chặn hai chân cô lại, khiến cho cửa huyệt cô càng thêm rộng mở trước mắt hắn, ngón tay không nhanh không chậm gia tăng từ một thành hai, rồi sau đó là ba ngón.

Tuy Trác Nora nhắm mắt, nhưng vẫn có thể khắc sâu và cảm nhận rõ ràng, ngón tay hắn càng lúc càng khuấy đều, càng lúc càng dùng sức moi móc bên trong tiểu huyệt xuân thủy tràn lan của cô từ trên xuống dưới, từ trước ra sau, chọc tới chọc lui.

Hắn đúng là một gã thợ săn vô cùng kiên nhẫn, còn cô không khác gì một con nai con tham ăn, thảnh thơi mà bước, ăn hết mồi dụ của thợ săn, cuối cùng chạy vào hoa viên bí cảnh do hắn tạo ra, rồi không thoát được nữa.

Trong lúc bất tri bất giác, đầu ngón tay Ô Quân Triết đã đẩy nhanh tốc độ, và cả lực cắи ʍút̼, Trác Nora động tình không thôi, cánh tay ôm lấy Ô Quân Triết càng lúc càng chặt, tiếng rêи ɾỉ yêu kiều cũng càng lúc càng lớn, vòng eo thon thả lả lướt còn phối hợp vặn vẹo, lúc lên cao trào, cô còn kêu khóc cào cấu lên lưng áo sơ mi của Ô Quân Triết, đến mức nhăn nhúm nhàu nhĩ, thân mình trắng nõn mềm mại tức khắc ửng đỏ hết sức quyến rũ.

Ô Quân Triết chiều chuộng nhẹ nhàng mơn trớn vầng trán rướm mồ hôi của cô, lại dịu dàng hôn lên giữa chân mày, một tay ôm lấy thân hình cô đang run rẩy, một tay kéo dây kéo quần mình, còn chưa kịp chờ Trác Nora phục hồi tinh thần sau đợt cao trào vừa rồi, eo hắn đã hạ xuống, lập tức đâm vào cô, côn ŧᏂịŧ to lớn thẳng đứng lại nóng bỏng liền lấp đầy hoa huyệt trong phút chốc.

“Ưʍ... A...” Trác Nora cũng nâng eo mình lên, cổ họng phát ra một tiếng rêи ɾỉ vừa mềm mại vừa quyến rũ, còn hờn dỗi liếc mắt nhìn Ô Quân Triết một cái, rồi dùng nắm tay nhỏ đấm lên đầu vai hắn, tỉ tê oán trách: "Anh cắm sâu quá đi...”

Chỉ là Ô Quân Triết lại vừa cười vừa hôn lên chóp mũi ứa mồ hôi, vành tai trắng nõn, và cả chiếc miệng nhỏ xinh xắn của cô, động tác bên dưới lại điên cuồng hung ác không hề thua kém bất cứ một người đàn ông nào.

Tiểu huyệt cô bị hắn căng ra đến tê dại, đâm vừa đau vừa ngứa, lúc côn ŧᏂịŧ nóng rực như lửa nghiền qua vách thịt non mịn, loại cảm giác tê ngứa khiến người ta mất hồn này lại dũng mãnh lan tràn ra toàn thân, Trác Nora không thể kiềm chế cơ thể, vặn xoắn eo lung tung, hai tay nhẹ nhàng vỗ về tấm lưng Ô Quân Triết, tìm kiếm vui sướиɠ nhiều hơn trên người nhau.

Cho dù lúc Ô Quân Triết thẳng tiến, hạ thể hai người không còn khe hở, thì lúc hắn rời khỏi, mật nước giàn giụa bên trong cũng sẽ phun trào một lượng lớn, từ chỗ hai người bọn họ giao hợp ra ngoài, khiến cho lớp đệm trên sofa bên dưới ướt đẫm một mảng lớn.

Trác Nora cố tình vặn xoắn mông, muốn tìm chỗ khô tráo thoải mái hơn, nhưng trên sofa nhỏ hẹp này làm sao có chỗ cho cô tùy ý khai phá được, may mắn là lúc này Ô Quân Triết rất tỉ mỉ săn sóc, lập tức dùng tay nâng cánh mông cô lên, vừa xoa nắn trong lòng bàn tay, vừa đẩy mông cô về phía mình, đồng thời còn nhẹ giọng thì thầm bên tai cô: “Cưng à, em nói thật đi, cắm vào sâu, có sướиɠ hay không?”

Người đàn ông như ánh mặt trời ấm áp này lại nói những da^ʍ từ lãng câu như vậy bên tay cô, Trác Nora lập tức cảm nhận được một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ ẩm ướt nóng rực và âm u một cách không hề bất ngờ, hoa huyệt dùng động tác siết chặt không ngừng thay cho câu trả lời ê a không rõ của cô.

Cao trào lại tới một cách khó mà đoán trước.

Trác Nora thân hình ốm yếu mong manh, nước nhiều huyệt chặt, cơ thể càng mẫn cảm đa tình hơn cả nội tâm, lúc chìm trong tìиɧ ɖu͙©, khuôn mặt quyến rũ lại thanh thuần kia quả thực có thể câu hồn đoạt phách bất kỳ người đàn ông nào, càng không cần phải bàn đến chiếc miệng nhỏ bên dưới lúc run rẩy co rút càng ra sức hút cạn tinh huyết đến tận cùng.

Ô Quân Triết cũng không biết đã dùng đến loại nghị lực như thế nào mà có thể chống đỡ được pháp lực của tiểu yêu nữ cô, bị lại tầng tầng lớp lớp thịt non ướt mềm bao vây, vừa mυ'ŧ vừa cắn từ trên xuống dưới, hắn liền cúi đầu ngậm lấy nhũ thịt của cô, để mặc cô phập phồng lên xuống giữa những đám mây, còn hắn vẫn thản nhiên bất động.

Chờ đến khi Trác Nora nhẹ nhàng thở ra, hai tay không còn sức lực tuột khỏi đầu vai hắn xuống, rũ trên sô pha, thì cô mới chậm rãi cảm giác được, vật to lớn còn ở bên trong cô như một con quái vật ngủ đông, lại đột ngột nhảy lên, khuôn mặt đẹp như điêu khắc của Ô Quân Triết đã ánh lên vẻ tận cùng của sự nhẫn nại.

Nói không cảm động thì quá giả dối, dù sao đi nữa cũng chưa từng có ai, trong lúc làʍ t̠ìиɦ với cô mà có thể nhẫn nhục, áp chế bản thân mình như vậy, chỉ hoàn toàn quan tâm đến cảm thụ của cô.

Điều này có lẽ đại khái đến từ chính phẩm cách quan trọng của một vị thân sĩ, cho dù trên mặt tìиɧ ɖu͙©, cũng phải cho người phụ nữ của mình sự quan tâm và săn sóc tỉ mỉ nhất.

Trác Nora vươn tay ra, sờ vào gân xanh nhô lên trên thái dương của hắn, phát hiện toàn bộ vầng trán hắn đều nóng hầm hập rất đáng sợ, cô vội chống tay ngồi dậy, cũng học theo bộ dáng của hắn, hôn lên sống mũi cao thẳng và đôi môi mềm mại của hắn, nửa giận nửa yêu thì thầm: “Anh là đồ ngốc...”

“Chỉ là đồ ngốc của một mình em, được không...” Nói xong, thân thể Ô Quân Triết liền nghiêng qua, đè cô xuống dưới người, sau đó đặt hai chân cô lên vai hắn, ngay khi đợt cao trào của cô thoái lui, lập tức khí thế mãnh liệt che trời lấp đất, thọc sâu vào tiểu huyệt mẫn cảm còn đang bủn rủn trong dư vị vừa qua.