Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 42: Bắn đến khi em mang thai mới thôi

Hàn Mộ Dã vừa dứt lời, Trác Nora liền cảm thấy thân thể mình bị người ta ấn xuống một cái, tiếp theo là côn ŧᏂịŧ cường tráng thô cứng kia liền lập tức chui vào.

“A...” Điều này khiến Trác Nora không kịp chuẩn bị, dươиɠ ѵậŧ nóng rực như thiết, khí thế như chẻ tre, xâm nhập vào bên trong tiểu huyệt mẫn cảm chật chội của cô, chỉ trong nháy mắt đã bị nhét đầy, cảm giác vừa tê dại lại vừa căng trướng hết mức khiến cho Trác Nora mất khống chế ngửa đầu ra phía sau, chiếc cổ tuyết trắng nhịn không được run rẩy liên hồi.

Trong khi đó, Hàn Mộ Dã phản ứng rất nhanh chóng, ôm lấy thân mình cô thật sát sao, lại cúi đầu nhẹ nhàng cắn một miếng lên đầu vai cô, mang theo ngữ điệu kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nói: “Thấy bộ dạng cô thân kinh bách chiến như vậy, sao hả? Như vậy không được sao?”

Giờ này khắc này Trác Nora cũng không rảnh lo giận dỗi hắn, cô từ bé đến lớn, đây mới là lần đầu tiên bị người ta vừa đi vừa cắm như vậy, huống chi chung quanh còn có những người khác, một lớp quần áo sao có thể che lấp được. những người đi ngang qua bên cạnh đều nhìn ra được bọn họ đang làm chuyện gì.

Loại cảm giác vừa lo lắng vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ này khiến cho hoa huyệt Trác Nora không ngừng co rút, Hàn Mộ Dã giữ nguyên tư thế, theo tần suất chuyển động của hắn, mỗi khi đi một bước là sẽ cắm đến chỗ sâu nhất trong hoa huyệt Trác Nora, còn Nora lại bị động tác như vậy của hắn tung lên tung xuống, hoa tâm non mềm lần nào cũng bị chạm đến.

Những lúc đυ.ng vào nhau kịch liệt, hắn liền dùng sức chọc mào gà của mình lên phía trên.

Cứ như vậy, Hàn Mộ Dã còn chưa kịp đi quá xa thì đã khiến cho Trác Nora nghênh đón một lần cao trào nhỏ, cô bây giờ không khác gì một loại dây leo ôm chặt lấy thân hình cổ thụ cao lớn của hắn, thỉnh thoảng lại cắn lên ngực hắn một cái như muốn trút giận.

Hoa dịch nóng bỏng phun lêи đỉиɦ qυყ đầυ, toàn bộ thân gậy bị thứ nước chảy triền miên không dứt kia nhuộm đẫm, huyệt thịt non mịn mềm mại vặn xoắn bó buộc lấy dươиɠ ѵậŧ, thiếu nữ trong l*иg ngực lại còn yêu kiều khóc nỉ non từng tiếng, thỉnh thoảng lại hung hăng cắn hắn một cái, Hàn Mộ Dã cố nhịn xúc động mãnh liệt muốn bắn ra, trong nháy mắt khi cánh cửa vừa mở, đã lập tức ôm lấy Trác Nora vọt vào, đè cô lên trên vách thang máy, điên cuồng va chạm.

“Cô gái hư, cô muốn cắn chết tôi có phải không?” Tốc độ ra vào của Hàn Mộ Dã nhanh chóng y hệt một cái motor chạy bằng điện, Trác Nora bị hắn cắm đến mức ngón chân cũng cuộn tròn lại, hai chân gần như đều không còn sức lực bấu vào eo, nửa rũ nửa treo ở trên người hắn, thân thể loạng choạng lắc lư.

“A... sâu quá... anh nhẹ một chút...” Trác Nora đã bị hắn cắm đến nỗi thần sắc có chút mơ hồ, chỉ biết ngửa cổ dựa vào vách thang máy, từng giọt từng giọt mồ hôi theo cổ cô trượt xuống, uốn lượn chảy xuôi vào bên trong khe ngực thật sâu.

Ánh mắt Hàn Mộ Dã dịch xuống dưới, liền nhìn thấy bầu ngực cô đang bị mình cắm đến nảy lên liên tục, đặc biệt là hai núʍ ѵú non nớt đỏ bừng càng đặc biệt dễ chú ý.

Hắn dùng sức kéo người Trác Nora về phía trước, nâng thân thể cô lên, sau đó liền ngậm lấy bầu ngực tuyết trắng giống như đang quay cuồng trong gió kia, bắt đầu liếʍ mυ'ŧ hung hăng như lang sói.

Trác Nora chỉ cảm thấy ngực mình đau đớn, nhưng phía sau cảm giác đau chính là một loại tê dại khiến người ta khó có thể miêu tả, cao trào thực cốt mất hồn lại mãnh liệt mênh mông một lần nữa ập tới, hai chân cô đột nhiên siết lấy eo Hàn Mộ Dã thật mạnh, hét lên cao vυ't: “A... thầy... lại tới rồi...”

Những lời này quả thực đã khắc sâu vào tận trong tâm khảm Hàn Mộ Dã, hắn hưng phấn khàn giọng trả lời: "Cô gái dâʍ đãиɠ này, sinh ra vốn là để cho thầy giáo cắm, lần này thầy nhất định bắn đầy vào tử ©υиɠ của em, bắn tới cho tới khi em mang thai mới thôi...”

Một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực cứ như vậy không mời tự đến vọt vào bên trong hoa huyệt Trác Nora, tuy rằng côn ŧᏂịŧ hắn vẫn còn chống ở cửa tử ©υиɠ, phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt đổ vào sâu hơn, nhưng tư thế cơ thể trước mắt của hai người như vậy, làm cho Trác Nora có thể cảm nhận được một cách rõ ràng thứ chất lỏng dinh dính ấm nóng kia đang nhỏ tích táp từ cửa huyệt bị cắm đến nỗi không khép lại được của cô ra bên ngoài, rơi đầy ra mặt đất.

Hàn Mộ Dã nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, định hôn cô, nhưng Trác Nora đã có chút tỉnh táo, lập tức sử dụng cả tay lẫn chân đẩy hắn ra, muốn đứng dậy khỏi người hắn, Hàn Mộ Dã vừa hung hăng ấn cô trở lại, vừa bế cô đến ấn một nút trong thang máy.

Những chuyện sau đó thì Trác Nora chỉ còn nhớ một cách mơ hồ, rằng cô được Hàn Mộ Dã vừa bế vừa cắm như vậy từ thang máy cho đến hành lang, kế tiếp là một phòng khách rộng rãi, cuối cùng là cô bị hắn đè xuống một chiếc giường mềm mại, thừa nhận từng đợt bắn tinh xối xả của hắn.

Cho đến khi bụng nhỏ đã căng đầy, trướng lên, cuối cùng cô cũng mệt mỏi đến nỗi trước mắt tối sầm, trực tiếp ngủ thϊếp đi.