Thật ra màn tiền diễn trên giường của Lệ Kiếm Phong cũng không coi là đủ, Trác Nora cũng không giải thích được thân thể của mình bị hắn làm cho cảm xúc mênh mông lại xuân thủy tràn lan là chuyện như thế nào.
Có lẽ là tối nay phần tiền diễn của hắn phải bắt đầu tính từ lúc đua xe đến chuyện nhảy xuống biển, khiến Trác Nora vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khẩn trương vừa sức cùng lực kiệt đến cực điểm, chỉ mong có thể làm một hồi giải toả oanh liệt liều chết triền miên.
Trong khi đó Lệ Kiếm Phong rõ ràng vô cùng phấn khích, bên trong tiểu huyệt Nora nước nhiều trơn trượt lại còn chật chội mềm mại, vượt quá sự tưởng tượng của hắn, lập tức hăng hái xông vào bên trong sâu hơn, liền cảm giác được vách thịt non mịn bên trong có sức hút mạnh mẽ và tầng tầng lớp lớp thịt non đè ép, đến mức hắn phải ngừng thở, mới không lập tức thua trận tại đây, hắn đổ mồ hôi ướt cả dây buộc trán, phí rất lớn sức lực mới có thể rút một nửa côn ŧᏂịŧ mình khỏi tiểu huyệt hồng hồng non nớt kia.
Nhịp thở Lệ Kiếm Phong càng lúc càng nặng nề, ánh mắt giống như lửa trong lò luyện đơn, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào chỗ hai người giao hợp, đồng thời dùng tay đè tiểu thịt hạch non mịn sưng đỏ kia xuống, vừa xoa nắn vừa thấp giọng nói: "Na Na, cô thả lỏng một chút, cho tôi đi vào, cho tôi vào làm cô thật sung sướиɠ nào...”
“Đừng... đừng mạnh như vậy... A... sâu quá...” Nora bị hắn chọc vào khiến cho thân thể chìm vào trong đệm giường mềm mại, mái tóc đen nhánh xoăn lọn đẹp như rong biển phô bày trên drap giường trắng tinh, Nora vì muốn ổn định cơ thể, bàn tay nhỏ trắng trẻo như ngọc cứ chốc lát lại phải đẩy vai hắn, chốc lát lại kéo lấy gối đầu bên dưới, hết sức vất vả chật vật.
Lệ Kiếm Phong bất giác mỉm cười, vừa rồi thật là lời nói tiên tri, Trác Nora giống giống hệt như một mỹ nhân ngư mà hắn vừa bắt được dưới đáy đại dương, còn có mang theo một chút hơi thở thần tiên thanh thoát, lại có một cảm giác trần tục mê hoặc.
Đôi môi đỏ mọng nước nhẹ nhàng run rẩy, con ngươi tràn ngập sương mù mênh mông hoảng hốt mơ màng nhìn hắn, long lanh trong sáng lại vô tội đáng thương vô cùng, mỗi lần bị hắn cắm vào sâu hơn một chút, cô đều sẽ chu chu cái miệng nhỏ hoặc là cắn cắn răng, trông như cố gắng nhẫn nhịn thật ra là đang vui vẻ phóng túng.
“Cô thật là một tiểu yêu tinh, thật sự thiếu bị cắm...” Lệ Kiếm Phong bị huyệt thịt ướt đầm đìa của cô hút vào và bao bọc đến nỗi hoàn toàn duy trì không nổi phong độ thân sĩ, hắn dùng sức đè mạnh hai chân cô xuống, khiến cho cửa huyệt kia mở rộng ra hết mức có thể, tốc độ đưa đẩy dưới thân càng thêm mạnh mẽ và dữ dội.
“Không... anh làm nhanh quá...” Thân mình Trác Nora bị hắn đâm đến nỗi không ngừng run rẩy phập phồng lên xuống chìm nổi trên chiếc giường có lực đàn hồi lớn kia, Lệ Kiếm Phong giống như một con dã thú đói khát đã lâu, thọc vào rút ra với một tần suất gần như điên cuồng trong tiểu huyệt của cô.
Kỹ xảo làʍ t̠ìиɦ của anh chàng này nếu đem so sánh kỹ thuật tán gái của hắn, quả thực cách xa nhau cả vạn dặm.
Nhưng lại không thể không thừa nhận, sự thô bạo trực tiếp này, kiểu hoan ái dã man cuồng nhiệt này khiến Trác Nora có kɧoáı ©ảʍ ngập tràn như động đất sóng thần vậy.
Vách tường thịt non mềm mẫn cảm của cô đã bị dươиɠ ѵậŧ thô tráng cực lớn của hắn cọ xát đến mức nóng rực lên rất nhanh chóng, ái dịch trong suốt lóng lánh bị chọc vào kéo ra làm vấy khắp nơi, phần hoa tâm sớm đã tê dại, nước mật ào ạt chảy xuống theo cánh mông, khiến cho drap giường bên dưới cũng ướt đẫm.
Lúc cao trào kéo tới, Trác Nora bởi vì không còn chút sức lực gì đáng kể, chỉ có thể vừa khóc vừa co giật cặp đùi săn chắc trắng như ngọc đang gác trên đùi Lệ Kiếm Phong.
Trong khi đó Lệ Kiếm Phong bị hoa huyệt dày đặc thịt non ướŧ áŧ hung hăng siết chặt như vậy, có muốn chịu đựng xúc động muốn bắn cũng không thể ham chiến nữa, liền nhanh chóng lui ra ngoài, phụt phụt vài cái đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng lên trên bụng dưới Nora.
Sau đó hắn đè lên người Nora, vùi đầu vào cổ cô, liên tục hôn lên nhè nhẹ, hai tay âu yếm qua lại làn da tinh tế nhẵn mịn của cô, hai người ngọt ngào như thế được một lúc, lại nổi hứng thú.
Nhưng Nora thật sự không muốn làm thêm một lần nữa, vì thế cô tìm mọi cách né cơ thể lung tung, đưa tay bóp ngực hắn, nói: “Anh có thể nhổm dậy không, anh nặng quá đi...”
“Ha ha, cô nàng của tôi ơi, hạ thủ lưu tình đi...” Lệ Kiếm Phong cười khẽ rồi che ngực nhổm người lên, ngồi xuống bên cạnh chân cô.
Trác Nora liền duỗi tay kéo chăn bao người mình lại, cô dùng gót chân nhỏ nhắn đạp đạp hắn, “Anh đi thuê một phòng khác đi, tôi muốn nghỉ ngơi...”
Kết quả gót chân nhỏ bị Lệ Kiếm Phong lập tức nắm lấy, dùng sức kéo một cái, đã kéo cô tới mép giường.
Sau đó hắn khom lưng bế cô lên, đồng thời vỗ lên cánh mông đẫy đà căng tròn của cô, tràn đầy hàm ý, nói: “Không phải lúc nãy cô nói muốn tắm rửa rồi mới ngủ sao?! Tắm chung đi!”