Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 24: Cắm đến mức chỗ đó của cô không khép lại được

Hai bầu vυ' tròn trịa no đủ của Nora bởi vì bị trói buộc bởi hai bàn tay mà tạo thành một khe rãnh thật sâu.

Theo nhịp đưa đẩy của Đàm Thư Vận, bọn chúng trắng bóng tròn trịa nhẹ nhàng rung chuyển trước mắt hắn, đặc biệt phía trên bề mặt còn có dấu vết đỏ bừng, chính là dấu ấn do môi hắn mυ'ŧ vào để lại, có vẻ hết sức mê người.

Hắn vươn ngón tay ra chạm vào đầṳ ѵú đã non mềm lại cố gắng đứng lên kia của cô, nhẹ nhàng tì xuống, Nora lập tức tê dại cả nửa người, hạ thể lại trào ra một dòng nước ấm.

Hôm nay Nora không hề đề phòng, gặp phải Đàm Thư Vận, nếu không dựa vào một chút kiên cường của mình thì có lẽ cái miệng nhỏ của cô chỉ có thể than khóc rêи ɾỉ không thôi.

Nhưng mà cảm giác đau khổ và sung sướиɠ cùng tồn tại thật sự quá gian nan.

Phía sau lưng cô là mặt kính lạnh băng, phía trước lại là thân hình nóng rừng rực của Đàm Thư Vận, mỗi khi hắn va chạm vào người cô, thì cô sẽ bị hất lên đập vào mặt kính, vách thịt xoắn chặt lấy côn ŧᏂịŧ Đàm Thư Vận, khiến cho hắn dù cắm vào hay rút ra cũng trở nên hết sức khó khăn, nhưng càng như vậy thì càng làm cho dươиɠ ѵậŧ Đàm Thư Vận trở nên cứng rắn hơn, cú va chạm tiếp theo sẽ càng đâm vào sâu hơn trong người cô.

Thân thể Nora giống như có một dòng điện không ngừng chạy qua, hết đợt này đến đợt khác, cảm giác vui thích lan tràn khắp toàn thân khiến cho người ta khó có thể tự kiềm chế.

Nora đắm chìm trong cảm giác đó rồi lại thấy rằng mình sắp bị người ta cắm đến hỏng mất, cô không ngừng kêu khóc: “Đủ rồi đủ rồi, anh... thật sự đủ rồi, đừng làm nữa...”

Nhưng Đàm Thư Vận càng cắm càng hăng, sơ mi của hắn cũng bị phanh ra thật rộng, lộ đường cong cơ ngực rõ rệt, đè trên người Nora, do đó diện tích tiếp xúc da thịt của hai người lại càng nhiều hơn.

Lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền đến một loạt tiếng bước chân, còn có tiếng đám người nói chuyện xì xầm, trái tim Nora nhảy lên đến tận yết hầu, cô cắn chặt răng không dám phát ra tiếng động, tiểu huyệt cũng bắt đầu mãnh liệt co rút và run rẩy, Đàm Thư Vận nhanh tay bịt kín miệng cô lại, khiến cho tiếng thét cao vυ't của cô biến thành tiếng rên hừ hừ nho nhỏ.

Cao trào qua đi, thân thể căng chặt của Nora cuối cùng cũng có thể mềm xuống, dâʍ ŧᏂủy̠ đầy ấp từ bên trong âʍ đa͙σ chảy ra, làm ướt sũng mớ lông tóc chỗ cô và Đàm Thư Vận giao hợp.

Trong khi đó, Đàm Thư Vận vẫn không có ý đi ra khỏi thân thể cô, hắn buông lỏng tay, nhìn Nora đang ngửa đầu, dựa lên mặt kính thở hổn hển, mái tóc đen bồng bềnh gợn sóng xõa xuống rối tung, bộ váy đỏ rực như lửa cháy rớt ở bên hông, da thịt mịn màng bóng loáng như ngọc đã lấm tấm mồ hôi, cả người cô tựa như đang tản ra ánh sáng nhẹ nhàng của một viên ngọc quý.

Đôi mắt mông lung mờ mịt hơi nước nhìn về phía hắn, giống như trong mắt trong lòng chỉ có một mình hắn, lại giống như chưa bao giờ gặp hắn.

Hắn vươn tay, nâng cằm Nora lên, ngón tay vuốt ve qua lại trên đôi môi đỏ kiều diễm ướŧ áŧ của Nora, lại tự mình lẩm bẩm: “Cô đúng là một bảo vật... thật sự rất muốn treo cô ở thắt lưng... mỗi ngày đều cắm... cắm đến nỗi chỗ đó của cô không khép lại được... trong bụng bị rót toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi...”

Câu này khiến cho khuôn mặt của Nora đỏ đến mức không thể đỏ hơn, cô cảm thấy trong mấy tháng nay kết hôn, số lượng câu chữ Đàm Thư Vận nói với cô cũng không nhiều bằng hôm nay, đương nhiên nếu những lời nói của hắn cũng là tiếng người...

Đáng tiếc thân thể Nora đã sớm mềm như một vũng bùn, cho nên không thể giơ ngón giữa lên với hắn.

Cô chỉ có thể cố gắng kéo một hơi thở mong manh đáp lại một chữ “xì” nhẹ nhàng với Đàm Thư Vận, chỉ là giọng điệu này không khác gì các đôi tình nhân đang ve vãn yêu thương nhau.

Đặc biệt giờ phút này Nora bộ dạng mềm mại không xương, y phục rơi rớt càng khiến cho mọi tế bào trong cơ thể Đàm Thư Vận đều hưng phấn hơn.

Dươиɠ ѵậŧ chôn sâu trong thủy huyệt cô lại một lần nữa đứng lên thẳng tắp, hắn nhấc chân Nora lên cao, kéo thân hình mềm mại nhỏ nhắn của cô nhích về phía mình gần hơn, lại cúi đầu nhìn tiểu huyệt ướt đầm đìa nhầy nhụa của cô, rồi duỗi tay vân vê âm đế đỏ ửng vì sung huyết bên trên, bất chợt lại xoay tròn ấn mạnh xuống một cách khinh thường.

“A... đừng mà...” Nora giống như vừa vui thích vừa khổ sở nhíu chặt lông mày, đầu hoảng loạn lắc lư, tiểu huyệt lại bắt đầu ngứa ngáy tê dại từ bên trong, không cần hắn phí nhiều sức lực, đã bắt đầu tự động siết lấy côn ŧᏂịŧ hắn.

“Cục cưng, cô xem đi, xem huyệt nhỏ của cô ăn côn ŧᏂịŧ lớn tôi như thế nào...” Đàm Thư Vận đưa tay ra xoa nắn bầu ngực mềm mại phía trước của Nora, liền được như ý nguyện nghe thấy Nora kêu lên đứt quãng lại quyến rũ đến tận xương, còn thấy được thời điểm cô bất đắc dĩ mở to mắt tỏ vẻ vô cùng uất ức.

Nora tận mắt nhìn thấy cặp đùi trắng nõn thon dài của mình treo trên khuỷu tay hắn, đôi giày cao gót chỉ còn dính một chút mũi chân đang lắc qua lắc lại, còn dươиɠ ѵậŧ đỏ đậm thô dài của hắn dính đầy mật thủy của cô lại đang thọc vào rút ra một cách mãnh liệt và hung bạo ở giữa hai chân mình.

Bị hình ảnh này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiểu huyệt Nora lại một lần nữa điên cuồng co rút, Đàm Thư Vận cũng bắt đầu gầm lên mấy tiếng rồi điên cuồng lao tới, vào thời điểm Nora thét lên chói tai không kiềm chế được, hắn liền ra sức cắm vào rút ra khoảng trên dưới trăm lần, cuối cùng đột ngột rút côn ŧᏂịŧ mình ra, bắn lên trên phần bụng bóng loáng sạch sẽ của Nora.