Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 1: Tự mình lắc đi, lắc cho tới khi nào chảy ra nước

Bóng đêm yên tĩnh như mặt nước hồ, ánh đèn đường ngoài cửa sổ chiếu sáng rực rỡ.

Trong một căn phòng rộng rãi xa hoa, trước cửa kính to sát đất, là một cô gái xinh đẹp mặc trang phục hầu gái đen trắng đang nằm rạp dưới sàn.

Hai tay cô dán lên trên cửa kính lạnh băng, một đôi vυ' đầy đặn trắng nõn mịn màng lộ ra khỏi cổ áo đang mở rộng, váy bị vén lên đến hông, nhếch cặp mông mượt mà cao cao về phía anh chàng trẻ tuổi đang ngồi vững vàng trên sô pha phía sau, lắc lư qua lại.

Anh chàng kia nhìn chằm chằm không chớp mắt vào môi âʍ ɦộ yêu kiều lại non mịn của cô, nơi đó đang ướŧ áŧ đến bóng loáng, bên trong cánh hoa màu hồng nhạt là nhụy hoa đỏ thắm quyến rũ được cất giấu khéo léo, trong sự đơn thuần lại chất chứa mê hoặc, ngây thơ mà lại sắc tình đến không ngờ.

Hắn bưng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một hớp, nói một câu sâu kín: “Tự mình lắc đi, lắc cho tới khi nào chảy ra nước!”

Giọng hắn rất êm tai, trầm thấp và sâu sắc, dịu dàng và tinh tế, nhưng lại mang theo một sự lạnh lẽo, không giận mà rất uy nghiêm, hẳn là một người có địa vị cao từ rất lâu, đã quen ra lệnh.

Nora nghe thấy âm thanh này liền cảm nhận được đầu quả tim mình đang run lên, cửa huyệt ẩm ướt non nớt liền hơi khẽ mấp máy, ứa ra một chút nước trong suốt dinh dính.

Nhưng mà một chút này vẫn không đủ dùng, không đủ để bất cứ gì xâm nhập, tự kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa huyệt của mình thật sự là rất khó.

Nora nhẹ nhàng mở miệng, phát ra một tiếng kêu vừa nhỏ vừa nhẹ nhàng như như tiếng mèo kêu, khiến cho trên mặt kính xuất hiện một lớp sương mù.

Khi làn sương mù kia chậm rãi tan đi, cô đặt khuôn mặt xinh đẹp và hấp dẫn của mình lên trên cửa kính, cánh tay trắng nõn nà và thon thả, bầu ngực cũng trắng ngần no đủ rũ xuống như giọt nước, trong đầu lại hiện lên cảnh tượng anh chàng kia chậm rãi đi tới chỗ mình, cởi bỏ váy cho mình, cởi hết cả quần áo, sau đó dùng đầu lưỡi liếʍ láp lên tấm lưng trắng như tuyết của mình một cách tỉ mỉ, sau đó dần dần di chuyển lên đến gáy, ngậm lấy vành tai mình, nhẹ nhàng thổi hơi thở ấm áp của anh ta vào đó...

Bàn tay anh ta rất mạnh mẽ, không những bóp bộ ngực mình khiến mình rất đau đớn, mà còn không ngừng nhéo hai đỉnh nhọn của cô, vặn xoắn rồi thả ra, khiến cho bầu ngực cô tưng lên lại rơi xuống liên tục.

Tiếp theo mình bị anh ta đẩy mạnh tới phía trước, áp về phía cửa kính lạnh băng, hơi lạnh thấu xương từ l*иg ngực lan tràn ra xung quanh, đồng thời côn ŧᏂịŧ rực lửa của anh ta cũng thúc vào hoa huyệt tinh xảo mềm mại của cô, ở sâu trong cơ thể kích thước của thứ đó to lớn đến mức đáng kinh ngạc, ngay lập tức nó khiến cô đau đớn và có cảm giác sưng tấy...

Thương Thiếu Khanh khẽ mỉm cười, cặp mông của cô gái trắng nõn xinh đẹp đầy đặn, lúc la lúc lắc trước mặt hắn trông càng quyến rũ, đặc biệt là đôi chân thon dài và thẳng tắp, có lúc thì lại khép kín đan vào nhau, giống như một con thủy quái quyến rũ, đôi khi lại nhẹ nhàng cọ xát cổ chân bên kia, đáng yêu giống như một đứa bé nũng nịu vậy.

Chỉ là hắn cảm thấy cô cũng không phải cố ý dụ dỗ hắn, mà giống như đang tự mình giải trí thì đúng hơn.

Nhưng còn rãnh thịt hồng nhạt kia bỗng nhiên lại hé ra một khe hở, rồi lại đột ngột đóng kín lại, vặn vẹo uốn éo theo động tác của cô, giống như một cánh cửa nửa khép nửa mở, mời gọi hắn đi vào khám phá.

Hai cánh môi âʍ ɦộ đầy đặn và căng mọng như những cánh hoa sắp nở, những giọt sương từ tâm hoa đã bắt đầu nhỏ xuống từng giọt...

Nora nhẹ giọng rên lên một tiếng, vòng eo mảnh khảnh co rút lại, tự ấn hạ thể của mình xuống dưới thấp hơn, khiến cho hai cánh mông trắng như tuyết càng nhếch lên cao hơn, đồng thời cũng khiến cho hoa dịch chảy ra nhiều hơn, cửa huyệt lại mấp máy run rẩy mở ra, nước ứa ra trong suốt và lấp lánh, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy cánh thịt màu đỏ nhạt đang xoắn xít...

Cô giống như một người thắng cuộc, kiêu hãnh khoe ra thành tích với anh chàng phía sau mình.

Thương Thiếu Khanh khẽ mắng một câu: “Dâʍ đãиɠ đến vậy sao...”

Nói xong liền đứng dậy, chậm rãi đi về phía cô gái đang bị che khuất bởi màn đêm mờ ảo, thỉnh thoảng lại chập chờn ẩn hiện giữa ánh sáng và bóng tối.