Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 15: Ngoại truyện: Người và Xà giao hoan (Kết thúc)

Đợi thời điểm tình hình Kinh Thành dần bình ổn lại, Tần Sương cùng Trì Uyên quyết định trở lại quê nhà.

Hai người cùng nhau đến thăm mộ phần của hai vị mẫu thân, cùng ra mắt trưởng bối, sau đó, Trì Uyên mang theo Tần Sương đi đến ổ nhỏ nằm giữa núi rừng, nơi mà nhiều năm trước hắn đã trốn sự truy đuổi của con người.

Ổ của hắn là một hốc cây nằm ở dưới gốc một cây cổ thụ, xuyên sâu vào bên trong rộng rãi sáng sủa. Trì Uyên tìm chút cỏ khô lót trên đất: “ Tính toán ngày tháng, cũng đã đến lúc ta cần phải lột da, chờ sau khi ta lột da, chúng ta hẳn đi tìm nhà ở, nếu không e rằng sẽ lại dọa mọi người sợ hãi.”

Tần Sương gật đầu, ngay đêm đó khi nàng đang ngủ trên cỏ khô, đột nhiên nghe thấy động tĩnh bên cạnh.

Có lẽ sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của nàng, Trì Uyên hóa thành nguyên hình bò ra bên ngoài, bóng đêm đen như mực, Tần Sương cũng không thể nhìn rõ, chỉ thấy Trì Uyên duỗi thẳng cơ thể giãy giụa, qua một lúc lâu sau, mới một lần nữa bò trở về.

Ngày thứ hai tỉnh lại, Trì Uyên vẫn giữ nguyên hình mãng xà.

Tần Sương được hắn quấn lấy, ôm vào trong ngực, không nhịn được đưa tay sờ lớp vảy mới của hắn.

“ Sương nhi. . . . .”

Trì Uyên muốn ngăn nàng, nhưng nàng lại cố ý không nghe theo cũng không dừng động tác, cuối cùng Trì Uyên bị sờ đến mức thở hỗn hển, thân thể co lại chặt chẽ.

“ Phu quân, chàng muốn rồi hả?” Cảm nhận được cơ thể hắn biến hóa, hơi thở trầm thấp thổi bên tai nàng.

“ Sương nhi, ta hiện không có cách nào biến thành hình người.” Trì Uyên quấn quít lấy nàng, thanh âm trầm thấp kiềm nén.

“ Phu quân ta không sợ.” Tần Sương ngẩn đầu ôm lấy cổ hắn, cọ sát thân thể nàng, “Mặc kệ phu quân là hình dáng gì.”

Hai bầu ngực mềm mại cọ xát lên thân thể hắn, Trì Uyên bị trêu chọc khiến cho ngọn lửa dục trong hắn bùng cháy mạnh mẽ, huống hồ hắn vừa mới thay da, chính là lúc du͙© vọиɠ của hắn mãnh liệt nhất.

“ Sương nhi chắc chắn chứ?” Trì Uyên hạ thân rõ ràng đã sưng to đỏ rực, hắn dùng côn ŧᏂịŧ cứng rắn của mình đặt trên đỉnh tiểu huyệt giữa hai chân Tần Sương, để nàng có thể cảm nhận được kích thước côn ŧᏂịŧ to lớn đến mức nào.

“ Không sợ, lần trước ở Sơn Trang chẳng phải đã thử một lần sao?”

Tần Sương đỏ mặt mở miệng, Trì Uyên nhớ đến những hình ảnh kí©ɧ ŧìиɧ ấy, nhịn không được, cúi người đi tới hạ thân Tần Sương, vươn chiếc lưỡi đỏ như máu ra, quấn lấy viên châu trên tiểu huyệt của nàng, ma sát qua lại.

“A. . . . . .” Tần Sương yêu kiều rên lên một tiếng, thân thể mềm mại bám lên thân thể Trì Uyên.

Trì Uyên dùng thân thể mãng xà, quấn từng vòng cuốn lấy eo nàng, vươn đầu lưỡi dài đưa vào giữa khe hoa huyệt của nàng, dùng sức khuấy động mấy lần, trêu chọc cho hoa huyệt nàng tuôn trào mật ngọt, rêи ɾỉ không ngừng.

“ Lát nữa nếu chịu không nổi thì kêu ta ngừng lại.”

Trì Uyên thấy đã gần đến lúc, hắn cắn răng dặn dò nàng một tiếng, sau đó động hạ thân, đem côn ŧᏂịŧ đã cứng rắn từ lâu hướng về hoa huyệt ẩm ướt trơn trượt của nàng.

Tần Sương mở rộng hai chân phối hợp với động tác của hắn, hai tay ôm chặt lấy cơ thể hắn, đón nhận cự vật to lớn tiến vào cơ thể nàng.

Nàng yêu hắn, nên nàng muốn đón nhận toàn bộ mọi thứ thuộc về hắn.

Lưỡi rắn nhỏ dài hôn khắp gáy nàng, sau đó quấn quanh bộ ngực đẫy đà mạnh mẽ siết chặt, Tần Sương bị Trì Uyên làm cho cả cơ thể bủn rủn, dần dần thích ứng được cự vật to lớn bên trong hạ thân nàng.

“ Phu quân. . . . chuyển động. . . . .”

Nàng mở nửa mắt khát vọng nhìn Trì Uyên, Trì Uyên thấy bản thân đã trì hoãn quá lâu, liền lập tức cử động hạ thân bắt đầu chậm rãi kéo ra đưa vào.

Côn ŧᏂịŧ so với ngày thường càng to lớn tráng kiện hơn mấy lần, cứ thế chậm rãi cử động ra vào, mỗi lần đều vào tận nơi sâu nhất trong hoa huyệt, trên côn ŧᏂịŧ ẩn hiện những đường vân chầm chậm mà mạnh mẽ cọ sát lên vách thịt bên trong âʍ đa͙σ nàng, mang đến cho Tần Sương một chút đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ vui sướиɠ khó tả thành lời, nàng khộng nhịn được lớn tiếng rêи ɾỉ, hai chân kẹp chặt lấy vòng eo hắn, khiến cho Trì Uyên không thể khống chế, động tác ra vào ngày càng nhanh.

Nếu như lúc này, từ xa nhìn về phía hai người, sẽ chỉ thấy một thiếu phụ dâʍ đãиɠ đang hầu hạ dưới thân mãng xà, khó có thể biết được là mặc dù mãng xà đang quấn lấy nữ nhân, nhưng thật ra chính là nữ nhân đang dây dưa trên cơ thể mãng xà.

Cao trào vui sướиɠ đến vừa nhanh vừa mãnh liệt, chẳng bao lâu sau, cả người Tần Sương run rẩy ôm ghì lấy thân thể Trì Uyên, hoa huyệt co rút mãnh liệt, không ngừng phun ra mật ngọt nóng bỏng.

Côn ŧᏂịŧ dưới thân Trì Uyên bị hoa huyệt hút chặt khiến cho sung sướиɠ vô cùng, chặt đến nổi tưởng chừng muốn xoắn đứt hắn, cộng thêm từng trận đau nhói như kim châm, khiến cho hắn gần như muốn điên cuồng. Không kiên trì được bao lâu, hắn cuối cùng cũng bắn ra theo nàng.

“ Phu quân. . . . . . .” Sau khi cao trào đi qua, Tần Sương nằm nhoài người trên mình hắn thở dốc, dùng tay vuốt ve lớp vảy của Trì Uyên, “ Ta dường như càng lúc càng yêu thích. . . . . .cùng chàng như vậy. . . . . . .Làm sao bây giờ. . . . . . . .”

Trì Uyên nghe vậy không khỏi cả người chấn động, tâm tình vui sướиɠ từ tận đáy lòng, đuôi lại một lần nữa quấn chặt lấy nàng.

“Sao thế. . . .Nhanh như vậy?”

Cảm nhận được vật thể cứng rắn lại lần nữa đâm tới, Tần Sương vội vàng ngẩng đầu nhìn Trì Uyên, lại thấy hắn rũ mắt, khàn giọng mở miệng nói: “ Sương nhi, vi phu còn một gậy thịt nữa, nàng nhẫn nại thêm một lúc nhé. . . . . .”

- Hết -