Thịt Văn Tổng Hợp

Chương 5: Nếm

Mùi vị tanh nồng tràn ngập khắp trong không gian phòng tắm.

Đổng Tân Diệp tiếp tục vuốt lên vuốt xuống mấy cái chính dươиɠ ѵậŧ mình, nhằm kéo dài kɧoáı ©ảʍ.

Giản Kiển vẫn giữ tư thế quỳ, hai mắt mở to, trên mặt đất đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt, ngay cả trên lông mi cô cũng dính một chút màu trắng ngà. Trên mũi cũng có, khiến Giản Kiển cảm nhận được mùi xạ hương còn nồng hơn so với lúc nãy trộm ngửi qυầи ɭóŧ của Đổng Tân Diệp.

Mùi vị quá mức nồng đậm này khiến cho cô gần như không thở nổi, đành phải há miệng bổ trợ hô hấp.

Đổng Tân Diệp nhìn cô bé đang há to miệng, chiếc lưỡi nhỏ bên trong như ẩn như hiện, hắn híp mắt, duỗi tay quẹt một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên tay đưa đến bên môi cô.

“Có muốn nếm thử một chút mùi vị của chú không?”

Cô bé ngửa đầu nhìn người đàn ông trước mặt, cô hiểu ý, gật gật đầu, rồi thè chiếc lưỡi hồng non non nớt ra, cuốn lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên tay hắn vào miệng mình.

Tanh quá! Thực sự là rất khó nuốt, Giản Kiển ngậm tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng nhỏ, cả khoang miệng đều tràn đầy hương vị của người đàn ông cô thích, sau đó cố gắng nuốt vào bụng.

“Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chú ăn có ngon không?”

“Rất khó ăn...” Giản Kiển thành thật trả lời. “Nhưng Kiển Kiển thích.”

Nghe thấy lời nói dâʍ đãиɠ như vậy từ miệng cô bé, Đổng Tân Diệp cố gắng khắc chế xúc động muốn đè cô xuống cắm ngay tức khắc, chỉ có thể che mặt lại than thở.

“Ôi, xem ra ông già 40 tuổi như chú, hôm nay thực sự phải thua trong tay một cô bé 18 rồi...”

------------

Sau khi dùng nước ấm rửa sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên mặt cô bé, trả lại dáng vẻ trắng hồng lúc nãy, Đổng Tân Diệp hôn cô một cái, rồi ôm cô tới thành bồn tắm phía sau bức bình phong, còn mình thì ngồi dưới đất, khuôn mặt đối diện với hai chân đang khép lại của cô, hai tay liên tục vuốt ve đùi Kiển Kiển.

“Mở hai chân ra đi, để chú nhìn xem con mèo da^ʍ của chú đã ướt chưa nào.”

“Không... Đừng mà... mặt của chú... để gần quá đi...”

Chỗ đó của mình như thế nào ngày thường mình cũng không nghiêm túc nhìn qua, bây giờ mặt của chú ấy lại còn để gần như vậy...

Đổng Tân Diệp cũng không định chờ Giản Kiển ngoan ngoãn tự mình mở chân, bàn tay hắn đang nhẹ nhàng vuốt ve lập tức trở nên cứng rắn, cưỡng chế cô phải tách hai chân ra, sau đó hắn kề sát mặt mình vào giữa hai chân cô bé.

Một mùi tanh ngọt ẩm ướt toả ra từ âʍ ɦộ non mềm giữa hai chân cô.

Hai bên âʍ ɦộ chính là môi âʍ ɦộ non nớt mịn màng. Đổng Tân Diệp vùi đầu vào giữa hai chân cô, khiến cho Giản Kiển không có cách nào khép chân lại được, hắn đưa một bàn tay vuốt ve phần da thịt mềm mại bên trong đùi, bàn tay còn lại trực tiếp tấn công vào âʍ ɦộ nhỏ bé non tơ kia.

Hai ngón tay đẩy môi âʍ ɦộ ra, cánh thịt non nớt màu đỏ run lên khe khẽ, bao phủ nó là dâʍ ŧᏂủy̠ ẩm ướt lan tràn.

“Phùuuu...” Đổng Tân Diệp nổi lên ý xấu thổi một hơi vào âʍ ɦộ.

“A...”

Âʍ ɦộ mẫn cảm lập tức co rút lại, càng có nhiều nước thấm ra bên ngoài hơn.

Đổng Tân Diệp vươn lưỡi dài, dùng đầu lưỡi chạm nhẹ vào âm hạch đã căng phồng lên của cô.

“A! Chú...”

“A, mèo hoang thật là mẫn cảm đấy...”

Nhìn âm hạch thấm đẫm nước trước mặt, Đổng Tân Diệp rất muốn biết hương vị của nó khi vào miệng có phải cũng ngọt ngào như vậy không...

Hắn lập tức dùng răng nhẹ nhàng cắn một cái, nghe thấy cô bé bị đau kêu lên một tiếng, sau đó lập tức dùng cái lưỡi dài của mình cuốn lấy hạt đậu kia, không ngừng liếʍ láp.

Âm hạch không ngừng bị liếʍ láp rồi mυ'ŧ vào, cái lưỡi dài kia thậm chí kể cả cửa niệu đạo bên cạnh âm hạch cũng không tha, thỉnh thoảng lại vươn ra giống như muốn chui vào trong đó.

“A... chú ơi... bẩn lắm... đừng mà...”

Giản Kiển muốn đẩy cái đầu to giữa hai chân mình ra, nhưng cô đã bị liếʍ đến nỗi không còn chút sức lực nào. Bụng nhỏ cuồn cuộn dâng lên từng đợt kɧoáı ©ảʍ, cửa niệu đạo bị liếʍ đến mức cô có cảm giác mình sắp đi tiểu ra.

“Dơ à? Lúc nãy chú chưa rửa gà lớn cũng bị dơ, chẳng phải con mèo hoang dâʍ đãиɠ của chú cũng kề mặt vào à...”

Đổng Tân Diệp phát hiện cô bé này dường như có một sự tự ti không thể nói được đối với thân thể của mình, trước kia cô đứng bên cạnh Hân Hân, lúc nào cũng mặc quần áo to rộng, lưng cũng hơi khòm xuống, cố ý che giấu dáng người của mình.

Có trời mới biết, hắn say mê thân thể này đến nỗi sắp điên lên! Mỗi một tấc da thịt hắn đều muốn nhấm nháp thật tỉ mỉ.

“Hơn nữa không phải mèo da^ʍ của chú vừa mới tắm hay sao? Chỗ kín rất thơm tho, có phải vừa rồi đã đặc biệt cọ rửa nó kỹ lưỡng không?” Nói xong lại còn hút vào mấy hơi.

“Vừa... vừa rồi không có, chú, chú... chú đừng ngửi nữa...”

Giản Kiển lại muốn đẩy đầu Đổng Tân Diệp ra, nhưng Đổng Tân Diệp đã há to miệng, ngậm toàn bộ âʍ ɦộ của cô vào trong, hút toàn bộ mật nước bên trong âʍ ɦộ của cô vào miệng mình, nuốt xuống cổ họng.

“A... chú ơi.. chú...”

Đổng Tân Diệp há to miệng nuốt hết nước mật chảy ra từ trong âʍ ɦộ, cảm thấy vẫn còn chưa đủ, hắn vươn lưỡi dài chui vào miệng âʍ ɦộ Giản Kiển, khuấy lên từng vòng bên trong, uống sạch sẽ số nước phun ra ngoài.

Từng thớ thịt san sát bên trong âʍ ɦộ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại càng phân bố ra nhiều mật thủy hơn, đồng thời không ngừng co rút, giữ chặt lấy cái lưỡi dài đang xâm lấn kia.

Đầu lưỡi bị thịt âʍ ɦộ chèn ép đến nỗi có chút đau, hắn lại nghĩ đến lát nữa đây khi dươиɠ ѵậŧ của mình tiến vào cũng bị chèn ép như thế, cảm giác này... chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã khiến hắn sướиɠ đến mức da đầu tê dại!

Tiếng hút nước sồn sột dâʍ đãиɠ vang lên liên tục trong phòng tắm. Trong sự đùa giỡn từ cái lưỡi dài linh hoạt của Đổng Tân Diệp, Giản Kiển muốn đẩy tay Đổng Tân Diệp ra, nhưng không biết từ khi nào lại biến thành ấn đầu Đổng Tân Diệp về phía mình sâu hơn.

“A... chú ơi... ưm a... liếʍ... liếʍ sâu hơn một chút...”

Biết cô bé đã chìm vào trong kɧoáı ©ảʍ, hắn càng thêm hăng say, thậm chí còn cắn nhẹ vào hai mảnh thịt hai bên.

Bị cắn nhẹ gây đau đớn càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Giản Kiển sinh ra kɧoáı ©ảʍ, hai chân cô không tự chủ được quấn lên cổ Đổng Tân Diệp.

“Ra nhiều một chút đi! Cho chú uống nhiều nước của Kiển Kiển hơn nào!”

“A a... chú ơi... ưʍ... chú ơi... á aaaa... A!”

Kɧoáı ©ảʍ ở phía dưới càng lúc càng mãnh liệt, giống như có một dòng điện chạy vòng quanh eo, một lượng lớn dung dịch phun ra từ hoa huyệt của cô, trực tiếp bắn vào trong miệng người đàn ông bên dưới.

Không ngờ cô bé lại triều xuy, sau khi ngẩn ra một lúc, Đổng Tân Diệp kinh ngạc và vui mừng hết sức, hắn ngậm lấy âʍ ɦộ nhỏ bé kia, không thể lãng phí dòng mật ngọt ngon lành này một giọt nào, hầu kết không ngừng chuyển động, nuốt hết toàn bộ dâʍ ŧᏂủy̠ vào dạ dày.

Trải qua lần đầu tiên cao trào trong cuộc đời, thần trí Giản Kiển đã tỉnh táo hơn được một chút, lại cho rằng mình vừa tiểu vào miệng Đổng Tân Diệp, liền hết sức xấu hổ khóc òa lên.

Đổng Tân Diệp sờ bụng mình, có hơi ngạc nhiên về lượng nước mà cô bé vừa phun ra, đến nỗi hắn đã có chút no.

Hắn lại liếʍ nước còn dính trên khoé môi, thấy cô bé khóc lóc, vội vàng vừa ôm vừa an ủi, giải thích với cô đấy không phải là nướ© ŧıểυ. Nhưng trong đầu hắn lại nghĩ, cho dù cô bé có thật sự tiểu trong miệng mình, có lẽ hắn cũng vẫn sẽ uống sạch!