Phát Sóng Kinh Dị Trực Tiếp: Tôi Có Thể Suy Đoán Vô Hạn

Chương 9: Bữa sáng kinh hồn

Cố Nghị thở phào một hơi, suy đoán lại lần nữa.

Trước mắt, đây là cơ hội suy đoán cuối cùng.

(Bắt đầu suy đoán.)

(Bạn không dám hành động lỗ mãng.)

(Bạn lấy lại bình tĩnh, mặc dù tình hình hiện tại rất phức tạp, nhưng bạn chắc chắn có thể tìm thấy cách vượt qua.)

(Bạn nhanh chóng nhét thức ăn vào miệng trong khi suy nghĩ về manh mối có được từ lần suy đoán trước.)

(1. “Ồn ào lớn tiếng” không chỉ là nói to, mà gây ra tiếng ồn không liên quan đến việc ăn uống cũng bị coi là vi phạm. Sau hai lần vi phạm quy tắc sẽ bị nhốt vào phòng tạm giam, nhưng có thể thoát ra ngoài bằng cách khoan ống thông gió. Trước mắt tạm thời chưa biết vượt ngục sẽ mang đến hậu quả gì.)

(2. Bệnh viện này coi mạng người như cỏ rác, trong mắt bọn họ bệnh nhân giống như tù nhân hoặc vật tiêu hao, chỉ cần không chữa được sẽ trực tiếp ném vào lò hỏa táng.)

(Nhưng rất có thể căn bệnh mà những bệnh nhân kia mắc phải vô cùng đáng sợ, không thiêu hủy sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Chưa rõ nguyên nhân cụ thể, quá ít thông tin, không thể phán đoán. )

(3. Không chỉ phòng bệnh, mà tất cả các cửa sổ trong bệnh viện đều có hàng rào, bạn không thể cạy hàng rào nếu không có dụng cụ. Cho dù có chạy thoát từ cửa sổ, bên ngoài bệnh viện được bao quanh bởi một bức tường cao ba mét, trèo tường khó như lên trời.)

(4. Bạn phát hiện một chi tiết, không có bất kỳ ai trong bệnh viện sử dụng điện thoại di động, điện thoại bàn cố định ở trạm y tá chỉ có thể liên lạc nội bộ, cho nên bạn cũng đừng mong gọi điện thoại ra bên ngoài xin giúp đỡ.)

(Bạn liếc nhìn chiếc vòng tay của bệnh nhân kia, yên lặng nhớ kỹ số hiệu của anh ta.)

(Bạn đã ăn xong, có thể tự do hoạt động.)

(Bạn bước đến gần bác sĩ, vỗ nhẹ lên vai gã.)

(Bác sĩ ngẩng đầu, liếc mắt nhìn bạn.)

(Bạn không nói gì, né ra để bác sĩ trông thấy bệnh nhân đang hôn mê.)

(Bác sĩ nhanh chóng bế bệnh nhân đi.)

(Bạn đi theo.)

(Bác sĩ đưa bệnh nhân vào phòng cấp cứu.)

(Bạn cũng không nhàn rỗi, tiếp tục thăm dò trong bệnh viện, bạn thấy lịch trình của bệnh nhân trên bàn y tá.)

(【Lịch trình của bệnh nhân】)

(1. 6:30-7:00 sáng, kiểm tra phòng.)

(2. 7:00-8:00, giờ ăn sáng.)

(3. 8:00-12:00, tự do hoạt động.)

(4. 12:00-13:00, giờ ăn trưa.)

(5. 13:00-14:00, giờ nghỉ trưa.)

( 6. 14:00-18:00, giờ điều trị.)

( 7. 18:00-19:00, giờ ăn tối.)

( 8. 19:00-21:00, giờ điều trị.)

( 9. 21:00, tắt đèn.)

(Tất cả bệnh nhân vui lòng nghiêm túc tuân thủ lịch trình, điều này sẽ tốt cho quá trình hồi phục của bạn.)

(Bạn lật mặt sau tờ giấy, không có dòng chữ bằng máu nào hết.)

(Bạn cho rằng, dòng chữ bằng máu đứng về phía mình. Nếu nó không đưa ra dị nghị gì, mình cứ làm theo là được.)

(Bạn không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, những vẫn chẳng tìm thấy manh mối có giá trị.)

(Thừa dịp y tá không chú ý, bạn tìm thấy một chiếc máy tính, nhập số hiệu của bệnh nhân kia, mở tệp hồ sơ bệnh án của anh ta.)

(【Bệnh nhân】: Từ Niệm)

(【Số hiệu】*******)

(【Bệnh án】: Suy giảm nhận thức nghiêm trọng, hưng cảm(*).)

(*) Hưng cảm là hội chứng đặc trưng bởi tình trạng hưng phấn của cơ thể, biểu hiện rõ như cảm xúc hưng phấn, khí sắc tăng, hoạt động tăng, tư duy hưng phấn kèm các dấu hiệu rối loạn thực thể như mất ngủ, thèm ăn, gia tăng khả năng hoạt động tìиɧ ɖu͙©, sụt cân…

(Bệnh án ghi rõ ràng là bệnh tâm thần, nhưng phương pháp điều trị của bác sĩ là phẫu thuật, thậm chí nghiêm trọng đến mức cắt cụt tứ chi.)

(Bạn điền số hiệu của mình vào.)

(Máy tính nhắc nhở không đủ quyền hạn để xem hồ sơ bệnh án của bệnh nhân.)

(Tiếng sủa khiến bạn giật mình.)

(Bạn thả chuột xuống, tìm kiếm tiếng chó sủa khắp nơi, nhưng vô ích.)